Chương 3

_ Nè, bộ anh không có tí tình cảm gì với cậu nhóc kia sao, dù gì thì cũng đã hơn 5 năm theo đuổi rồi mà.

_ Việc của anh, em không cần để ý đâu.

_ Đồ xấu tính, nếu là em thì em sẽ đồng ý luôn rồi.

_ Người gì đâu vừa xinh đẹp, học giỏi lại còn nấu ăn ngon nữa.

_ Em nói đủ chưa.

_ Đủ rồi đủ rồi, đi đây.

Cô gái vừa rồi lên tiếng không ai khác chính là Châu Ngọc Kỳ, là cô em gái họ của anh.

_ Ái Bội Sam, xin lỗi.

Hàn Tử Thiên đưa mắt nhìn theo con đường khi nãy mà cậu vừa đi, bản thân cũng quay người theo sau luôn.

_ Chỉ một chút thôi.

Đúng vậy, chỉ một chút thôi, chỉ còn chút thôi là anh sẽ lật đổ được ông ta, chỉ một chút thôi là kẻ tham lam đó sẽ bị tống vào tù, chỉ một chút thôi ông ta sẽ phải trả giá, chỉ một chút thôi anh sẽ đồng ý lời yêu của cậu.



...----------------...

Phía Ái Bội Sam hiện giờ, ngay sau khi cậu rời đi thì trời liền đổ cơn mưa, có vẻ như ông trời cũng đang đồng cảm với cậu đây mà.

_ Mưa rồi sao... cũng tốt, như vậy sẽ không ai thấy mình đang rơi nước mắt nữa.

Ái Bội Sam cứ như vậy mà vô thức đi dưới cơn mưa, đến khi có một chiếc ô che đến thì mới sực tỉnh.

_ Đúng thật là, sao chẳng biết lo cho bản thân vậy hả.

_ Dì.

Kim Liên đứng đằng sau che ô cho người cháu này của mình, bà nhìn đôi mắt đỏ hoe kia liền hiểu đã xảy ra chuyện nhưng trước hết vẫn là bỏ qua chuyện này đã bởi vì Ái Bội Sam hiện đang ướt như chuột lột rồi.

_ Chúng ta về thôi, về rồi nói chuyện tiếp.

_ Dạ.

Ái Bội Sam theo chân Kim Liên trở về nhà, vừa vào đến cửa cậu nhóc liền oà khóc mà nói lại với bà những gì mà mình đã nhìn thấy khi nãy. Kim Liên nhìn người cháu của mình khóc đến hai mắt đỏ hoe không khỏi đau lòng, có trách thì phải trách hai người phụ huynh vô lương tâm kia để rồi một đứa trẻ như Ái Bội Sam đây phải thiếu đi tình yêu thương của gia đình dẫn đến yếu lòng trước những hành động của mọi người xung quanh đối với mình.

Khóc một trận thoải mái xong Ái Bội Sam liền bị Kim Liên kéo lên phòng yêu cầu tắm rửa sạch sẽ rồi đi xuống nhà dùng bữa cơm do chính tay bà làm, Ái Bội Sam khi nghe sắp được ăn cơm của dì thì vui lắm, cậu nhanh chóng mang quần áo rồi chạy vào nhà tắm.

_ Dì à Sam xong rồi đây.



_ Xong rồi thì mau vào ngồi ăn đi nào, dì nói cái này cho Sam Sam nghe nè.

_ Sao vậy dì.

_ Heheh, dì được tăng lương rồi nha cũng được thăng chức lên làm quản lý luôn rồi nha.

_ Tuyệt quá, đây chính là chuyện vui rồi.

Ái Bội Sam nghe tin dì mình thăng chức thì rất vui vẻ, cậu biết rõ để đạt được chức vị quản lý khách sạn như hiện nay thì bà đã phải cố gắng đến nhường nào.

...----------------...

Phía bên này Hàn Tử Thiên sau khi trở về nhà sắc mặt liền thay đổi, anh nhanh chóng đi vào phòng tắm sau khi xong thì khoác áo ngủ đi ra ngoài gọi một cuộc điện thoại.

_ / Bắt đầu đi /

Chỉ với ba từ ngữ đơn giản nhưng nó lại thành công phá hủy đi sự nghiệp của một người đàn ông đã từng được nhiều người yêu mến và kính trọng và kẻ đó không ai khác chính là người chú của anh, gã mang tên Hàn Trung.

_ Tất cả mọi thứ tôi sẽ khiến ông phải hứng chịu nó, hứng chịu tất cả mọi thứ mà ông đã làm.

Hàn Tử Thiên cầm phi tiêu lên phóng thẳng vào bước ảnh đang treo trên tường, bức ảnh của gã ta gã Hàn Trung.