Chương 13: Không mặc qυầи иᏂỏ

Mạnh Y Miểu mở mắt, cô nằm trên đất vẫn không nhúc nhích, cảm nhận được gạch sàn lạnh lẽo, nhìn chằm chằm trần nhà phát ngốc.

“0827…” Cô từ từ mở miệng.

“Có mặt.” giọng nói của 0827 có hơi suy yếu, Mạnh Y Miểu cảm thấy bản thân vẫn chưa bình tĩnh được, sao người máy có thể không có sức lực được.

“Tao vừa mới nằm mơ sao?”

“…” 0827 trầm mặc.

Mạnh Y Miểu muốn cười, nhưng nhìn biểu cảm của cô như muốn khóc đến nơi, cô cười khổ nói: “Thì ra không làm nhiệm vụ sẽ thực sự chết.”

“Ân, cho nên mời ký chủ nỗ lực.” giọng nói 0827 chút chút tình cảm vang lên bên tai cô.

“0827? Đổi người rồi sao?” Mạnh Y Miểu thuận miệng hỏi một câu.

“Mời ký chỉ để ý đến chuyện làm nhiệm vụ.” Âm thanh lạnh băng của máy móc vang lên, Mạnh Y Miểu lúc này mới quen thuộc.

Màn đêm buông xuống, mộng đẹp quen thuộc lại kéo đến, ngày hôm sau tỉnh lại Mạnh Y Miểu cảm thấy mình đã đỡ hơn nhiều.

Một ngày nhanh chóng kết thúc.

Trầm Nam Thuyền ở văn phòng sửa sang lại giáo án ngày mai lên lớp, bất tri bất giác đã đến tối, nhìn đồng hồ nhíu mày, nhắn cho khu giải trí cầu vồng.

“Đêm nay không tới được, không cần chừa chỗ.”

“Được.”

Cởi bỏ nút thứ nhất của áo sơ mi, nhẹ nhàng thở ra.

Cửa văn phòng bị mở ra.

Trầm Nam Thuyền nhìn về phía Mạnh Y Miểu, cô cười ấn vào chốt khóa, căn phòng trong nháy mắt đen ngòm, chỉ có đèn đường và ánh trăng phản chiếu ảnh sáng le lói.

Người trong bóng đêm, thính lực càng tốt hơn, Trầm Nam Thuyền nghe được tiết sột soạt truyền đến, vang lên trong chốc lát liền an tĩnh, hắn ngồi ở trên ghét án binh bất động mong chờ Mạnh Y Miểu sẽ mang đến cho hắn bất ngờ gì.

Tiếng bước chân vang lên, trong l*иg ngực truyền đến nhiệt độ và trọng lượng, Mạnh Y Miểu ngồi lên đùi Trầm Nam Thuyền, hai tay vòng lấy cổ hắn, muốn nhìn thấy mặt hắn trong bóng đêm.

“Bạn học Mạnh, đã trễ thế này còn không về nhà, tới văn phòng lão sư làm gì?”

Ngữ khí của Trầm Nam Thuyền giống như một thầy giáo quan tâm đến học sinh của mình, nhưng tay hắn lại vuốt ve lưng Mạnh Y Miểu.

Mạnh Y Miểu tiến đến trước mặt hắn nhả khí như lan: “Em có chút vấn đề muốn hỏi thầy.”

Trầm Nam Thuyền cảm nhận được nhiệt khí cô truyền đến khi nói chuyện với mình, môi có hơi tê dại: “Ồ? Vấn đề gì?”

Mạnh Y Miểu nắm lấy tay hắn để lên ngực mình: “Thầy ơi, đây là cái gì?”

Trầm Nam Thuyền cảm nhận được sự mềm mại dưới bàn tay, cô không mặc nội y, hắn không khách khí nhéo nhéo mấy cái, quả nhiên đối phương kinh ngạc kêu lên.

Mạnh Y Miểu lại bắt lấy tay hắn kéo xuống dưới váy, không chút ngăn trở sờ lên âʍ ɦộ, Mạnh Y Miểu nghĩ đến đóa hoa huyệt giữa hai chân, ngón tay Trầm Nam Thuyền đút vào hoa huyệt, tiểu hoa huyệt lập tức buộc chặt.

“Không mặc qυầи иᏂỏ đến trường?” Giọng nói Trầm Nam Thuyền trầm thấp.

“Ngô… mới vừa cởi ra.” Mạnh Y Miểu thờ phì phò giải thích, lúc này Trầm Nam Thuyền mới rõ âm thanh lúc nãy là do cô cởϊ qυầи lót, phía dưới cô đều là nước, chỉ dùng ngón tay chơi chốc lát, Trầm Nam Thuyền đã cảm thấy bàn tay mình ướt sũng.

Trầm Nam Thuyền cười khẽ, rút ngón tay ra, hắn tùy ý ném mắt kính lên bàn, ôm lấy eo Mạnh Y Miểu, để cô ngồi lên bàn làm việc, tiểu huyệt Mạnh Y Miểu tiếp xúc với mặt bàn lạnh lẽo, dẫn đến cô khẽ rêи ɾỉ: “Lạnh quá…” Ngữ khí mang theo làm nũng.

Trầm Nam Huyền cởi dây lưng ra, Mạnh Y Miểu nghe tiếng kim loại lạch cạch, trên mặt là biểu cảm kinh hoàng, nhưng mà Trầm Nam Thuyền lại không nhìn thấy.

“Đã từng là tình chưa?”

Mạnh Y Miểu nghĩ rồi nói: “Chưa từng.” Cô ngồi trên bàn, chân rủ xuống, lắc qua lạ sau đó trần trụi đạp lên trên đùi Trầm Nam Thuyền, cảm nhận được cơ bắp đột nhiên căng chặt cảu hắn, vẻ mặt ngây thơ hỏi: “Thầy không thích sao? Sớm biết vậy đã dùng gậy mát xa phá tấm thân xử nữ rồi.”

Trầm Nam Thuyền nghe được lời nói của cô, theo bản năng tưởng tưởng ra hình ảnh kia, vẻ mặt ngây thơ thanh thuần dâʍ đãиɠ mở chân ra nằm ở trên giường, trên tay cầm lấy một câu dươиɠ ѵậŧ giả mát xa ở âʍ ɦộ, thọc vào rút ra âʍ đa͙σ xử nữ…

“Để thầy dạy em.” Trầm Nam Thuyền trầm giọng nói, ôm eo đột nhiên hôn lên miệng cô, Mạnh Y Miểu hé miệng vươn đầu lưỡi đáp lại, môi lưỡi giao triền, môi răng giao vào nhau vang lên tiếng nước bên tai, hai chân Mạnh Y Miểu kẹp chặt eo Trầm Nam Thuyền.