Chương 41: Công viên giải trí.

Dưới sự nỗ lực của Mạnh Y Miểu, cuối cùng Cố Chi Dụ cũng đồng ý đến công viên giải trí với cô, lúc cô còn đang vui vẻ phấn chấn, sự xuất hiện của Lạc Thừa Kiêu cuối cùng cũng khiến cô khóc thét.

Mạnh Y Miểu đứng bên cạnh Cố Chi Dụ chờ kiểm tra vé, Lạc Thừa Kiêu vẫn luôn đứng nói chuyện với Cố Chi Dụ, Mạnh Y Miểu muốn nói với Cố Chi Dụ mấy lời cũng không tìm được cơ hội, cô tức giận vụиɠ ŧяộʍ liếc xéo Lạc Thừa Kiêu.

Đương nhiên Lạc Thừa Kiêu cố ý, nhìn dáng vẻ Mạnh Y Miểu bực bội, cảm giác rất tuyệt.

Ba người cứ vậy cùng nhau đi vào công viên giải trí, Mạnh Y Miểu nhìn đống đồ người ta bán đầy trước cửa, bên cạnh cũng có không ít người vây quanh, nắm lấy cánh tay Cố Chi Dụ chỉ vào chỗ đó nói: “Cố Chi Dụ, chúng ta qua đó xem đi!” Trên mặt là dáng vẻ hưng phấn tươi cười.

“Đi thôi.” Cố Chi Dụ gật đầu nói, Mạnh Y Miểu lôi kéo tay hắn chạy chậm đế chỗ gian hàng trước mặt, Lạc Thừa Kiêu nhìn hai người họ khó chịu mà chửi bậy một tiếng, nhanh chân đuổi theo hai người họ.

Mạnh Y Miểu nắm lấy hai băng đô hình con thỏ, một cái đeo lên đầu Cố Chi Dụ, một cái đeo lên đầu mình, vừa lòng gật đầu, Lạc Thừa Kiêu cầm lấy một cái băng đô hình con hồ ly đeo lên, vui vẻ thanh toán tiền.

“Cố Chi Dụ, ngôi tàu lượn siêu tốc nhé?” Ánh mắt Mạnh Y Miểu chờ mong nhìn Cố Chi Dụ, Lạc Thừa Kiêu mở miệng nói: “Cậu ấy không chơi, chỉ có tôi chơi với em thôi.” Vẻ mặt mang theo sự đắc ý.

Mạnh Y Miểu có chút mất mát, Cố Chi Dụ nhìn cô, biểu tình nhàn nhạt mở miệng: “Tôi cũng muốn thử một chút!”

“Được nha!” Mạnh Y Miểu vui vẻ đáp, vẻ mặt Lạc Thừa Kiêu có chút không vui, nhưng vẫn cùng hai người kia ngồi trên tàu lượn siêu tốc, hắn ngồi sau hai người, nhìn hai người phía trước ngồi cạnh nhau vui vẻ trò chuyện lại càng khó chịu hơn.

Nữ sinh bên cạnh Lạc Thừa Kiêu trộm ngắm hắn, do dự hồi lâu mới cẩn thận mở miệng hỏi: “Lần đầu cậu ngồi tàu lượn siêu tốc sao?”

Lạc Thừa Kiêu không nói chuyện.

Nữ sinh kia cho rằng hắn không nghe thấy, bèn nói lớn: “Cảm giác thật đáng sợ, cậu có sợ không?”

Lạc Thừa Kiêu đang cố nghe xem Mạnh Y Miểu nói cài gì, có hơi bực bội quay đầu nói với nữ sinh kia: “Sợ thì đừng ngồi, có thể ngậm miệng lại hay không.”

Nữ sinh kia tức khắc đỏ mặt, cúi đầu không nói nữa.

Chuyện xảy ra đằng sau, Mạnh Y Miểu hoàn toàn không biết, cô nhìn Cố Chi Dụ ngay gần bên, muốn nói gì đó, Cố Chi Dụ đã quay đầu lại hỏi: “Sợ?”

Mạnh Y Miểu lắc đầu ngay sau đó lại gật đầu nói: “Sợ!”

Cô nói sợ có phải hắn sẽ nắm lấy tay của cô an ủi hay không?

“Sợ mà còn ngồi?” Cố Chi Dụ không thể hiểu được.

“… Cũng không sợ đến vậy.” Mạnh Y Miểu lập tức sửa miệng.

Biểu cảm của Cố Chi Dụ lập tức trở nên sâu xa: “Nếu em sợ, có thể nắm tay tôi, xem ra giờ không cần nữa.”

?????

Cố Chi Dụ nhìn vẻ mặt cứng đờ của Mạnh Y Miểu, trên mặt khẽ nở nụ cười, Mạnh Y Miểu nắm lấy cơ hội lấy lòng hắn: “Có phải anh sẽ không tức giận đúng không?”

Cố Chi Dụ nghe được lời này của cô, nụ cười cũng nhạt dần, Mạnh Y Miểu hối hận sao mình lại hỏi vấn đề này, kỳ thật Cố Chi Dụ đã không còn giận cô nữa, hắn chỉ là chưa xuống đài được mà thôi.

“Về sau không được làm loại chuyện này nữa.”

“Em đảm bảo!” Mạnh Y Miểu giơ tay lên đảm bảo, nhìn sắc mặt Cố Chi Dụ hòa hoãn bèn mở miệng nói: “Cố Chi Dụ, mì làm ngon không?”

“Mì gì?”

“A?” Mạnh Y Miểu ngốc luôn rồi: “Chính là cà chua xào trứng, ớt cay xào mì còn có sườn xào chua ngọt.”

“Tôi không thích ăn ngọt, không thể ăn cay cũng không thích ăn cà chua.”

“…” Mạnh Y Miểu đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lạc Thừa Kiêu, trong mắt là ngọn lửa rực cháy, Lạc Thừa Kiêu sờ mũi không nhìn cô.

Cố Chi Dụ coi như đã hiểu đã xảy ra chuyện gì, cười nói: “Đơn thuần.”

Mạnh Y Miểu cũng không có thời gian tức giận, bởi vì tàu lượn siêu tốc đã khởi động.