Chương 5: Câu dẫn.

Sáng sớm hôm sau, Mạnh Y Miểu bị đồng đánh thức, tromg đầu cô hồi tưởng chuyện xảy ra đêm qua, nháy mắt thanh tỉnh, cô duỗi tay sờ xuống phía dưới, phát hiện qυầи ɭóŧ vẫn còn đang mặc, ngoại trừ có hơi ướt, cũng không có điểm gì khác lạ.

Cô thử kêu một tiếng: “0827?”

“Có mặt.” Âm thanh máy móc ngoài dự đoán vang lên.

“Ngày hôm qua tao kêu mày, sao mày không trả lời tao?” Cô muốn hỏi về đối tượng công lược lúc sau cũng chính là anh trai mình, Mạnh Y Miểu mắng hệ thống một lúc nó vẫn không đáp lại.

“Download dữ liệu.”

“… Cái gì?” Có loại dự cảm không hay.

“Giáo trình mới mô phỏng cái gì gọi là tình yêu, thông qua làʍ t̠ìиɦ khiến ký chủ biết tư vị, do đó yêu thích làʍ t̠ìиɦ, cam tâm tình nguyện công lược đối tượng chất lượng tốt.”

“… Cho nên tối qua là mày giở trò quỷ?”

“Hệ thống căn cứ vào cơ sở dữ liệu, nữ giới tầm tuổi từ 10-20 đều ảo tưởng muốn làʍ t̠ìиɦ cùng bạn trai, thông qua sóng điện não hợp thành một hồi tình ái hoàn mỹ, tối hôm qua ký chủ cao trào 10 lần, 2 lần triều xuy, hoàn toàn phù hợp.”



Mạnh Y Miểu đỏ bừng mặt, nhưng cũng rất tức giận, trong nháy mắt cô không biết phản bác lại 0827 như thế nào.

Mãi đến khi Mạnh Tinh Trạch gõ cửa thúc giục cô đi học, cô mới đứng dậy thu dọ đồ đạc, tạm thời vứt chuyện này ra sau đầu.

Chờ tới trường học, Mạnh Y Miểu lại bắt đầu đau đầu.

“Mời ký chủ nhanh chóng công lược đối tượng chấn lượng tốt số 1”

“Mời ký chủ nhanh chóng công lược đối tượng chấn lượng tốt số 1”

“Mời ký chủ nhanh chóng công lược đối tượng chấn lượng tốt số 1”

“Biết rồi biết rồi, không cần nói nữa, mày để tao suy nghĩ công lược thế nào.”

Mạnh Y Miểu chống trán, vô lực nói.

“Đinh--- mời nhận quà tân thủ”

“Xét thấy ký chủ có thái độ tích cực, thương thành hệ thống tặng ký chủ một phần quà nhỏ.”

Mạnh Y Miểu có hơi tò mò, click mở bao quà tặng.

“Ngực size A”



Mạnh Y Miểu muốn ngay lập tức tắt màn hình, kết quả bạn cùng bàn không cẩn thận chạm vào cô, trong lòng cô lộp bộp, không cẩn thận ấn vào nút sử dụng.

Mạnh Y Miểu chỉ cảm thấy bộ ngực mình nóng trướng lên, một lát sau, rõ ràng cảm nhận được nội y dán chặt vào người cô, Mạnh Y Miểu cúi đầu nhìn, dường như đường cong ngực có hơi phập phòng, còn về nội y, chờ đến giờ nghỉ trưa lại về nhà đổi vậy.

Chờ đến tiết toán, cô giơ tay lên, ánh mắt Trầm Nam Thuyền nhìn qua: “Thầy ơi, em không thoải mái.”

Trầm Nam Thuyền nhìn sắc mặt của cô quả thật không tốt nắm, vẫn luôn gục trên bàn giống như không thể đi nổi, sắp xếp cho lớp tự học sau đó đi đến bên cạnh Mạnh Y Miểu đỡ cô đứng dậy.

Đi đến phòng y tế, dưới chân Mạnh Y Miểu mềm nhũn, ngã vào lòng Trầm Nam Thuyền, hắn thấy vậy lập tức buông tay ra không ôm cô nữa, chỉ dùng thân thể đỡ lấy trọng lượng cơ thể cô.

“Mạnh Y Miểu, ngầy hôm qua thầy mới nói gì?”

Mạnh Y Miểu khẽ cắn môi, giả vờ không nghe thấy, nhắm chặt mắt ngã xuống, Tầm Nam Thuyền lúc này mới phát hiện cô không giống giả bộ, lập tức vươn tay ra ôm cô.

Nội y của Mạnh Y Miểu không chịu nổi nữa mà đứt phựt.

Trầm Nam Huyền nhìn người trong ngực mình, lông mi run rẩy, áo sơ mi đồng phục bao bọc lấy chỗ trước ngực, hiển nhiên là chọ size áo không thích thợp, chỗ cúc áo có khe hở.

Hắn nhìn xung quanh, vẫn còn đang là thời gian học, trên hành lang cũng không có người.

Tiếng cười Trầm Nam Thuyền vang lên: “Bạn học Mạnh đang câu dẫn thầy sao?”

Mạnh Y Miểu chậm rãi mở to mắt, đỏ mặt gật đầu.