Chương 5.3: Đẩy ngã học sinh xuất sắc

Cảnh Trực cầm tiền, đi mua mười cái cá mực xiên, năm 2005 giá cả rẻ hơn 10 năm sau, thật sự quá là tiện nghi luôn, 10 xiên, 5 xiên vị cay, 5 xiên còn lại vị không cay.

Mua xong, đưa mấy xiên không cay cho Mạc Lai An, "Đây, tôi biết cậu không ăn được cay."

Trong mắt Mạc Lai An lập tức tràn đầy vui sướиɠ, còn có chút yêu thích mờ ảo, "Cảm ơn Tiểu Bạch."

Cảnh Trực cười hì hì, "Cảm ơn cái gì chứ, đây là cậu bỏ tiền ra mua mà."

Hai người vừa ăn, vừa đi, cá mực xiên ăn ngon thật, Cảnh Trực ăn đến nỗi cả miệng dều là nước tương, ăn xong rồi thì ném cây tăm trúc vào thùng rác.

Xoay người lại, môi chạm phải một thứ gì đó mềm mại.

Đừng hiểu lầm, đây không phải là môi của Mạc Lai An, đây là khăn tay, Mạc Lai An cầm khăn tay, cẩn thận lau miệng cho Cảnh Trực.

Cảnh Trực kinh ngạc, "Cậu làm gì thế nha!"

Hành động thân mật như thế, khiến cho Cảnh Trực nổi hết cả da gà.

Mạc Lai An đè vai Cảnh Trực lại, không cho Cảnh Trực nhúc nhích, "Tôi lau miệng cho cậu."

Lau miệng đâu cần kề gần tới vậy đâu, qua qua lại lại lau hơn mười cái. Hơn nữa Cảnh Trực cảm thấy ánh mắt của Mạc Lai An nhìn anh hình như không đúng, thế nào ánh mắt của hắn lại mang theo cảm giác xâm lược chứ, tựa như ánh mắt của sói hoang trong phim phóng sự vậy!

Cảnh Trực đẩy tay của Mạc Lai An ra, " Được rồi được rồi, không bẩn là được. Đã đến nhà rồi, chúng ta mau lên tầng ba thôi."

Cảnh Trực quệt quệt vài cái rồi đi lên tầng, bỏ Mạc Lai An lại phía sau, anh hơi hối hận , khi mời Mạc Lai An tới nhà.

Đi tới cửa nhà, Cảnh Trực vừa quay đầu lại, chuẩn bị nói, "Tiểu An, hay là ——" hôm nay cậu không cần đến nữa, hôm khác lại qua đi.

Mạc Lai An đã nhấn chuông, mẹ của anh mở cửa, "Cục cưng đã trở về, còn có cả Tiểu An à, mau vào đi."

Cảnh Trực còn muốn nói, "Cái đó, mẹ ——" Tiểu An cậu ấy phải về nhà.

Thế nhưng Mạc Lai An đã đi vào nhà của anh trước rồi, thay dép, quen thuộc, so với với anh còn giống người ở cái nhà này hơn.

Cảnh Trực không thể làm gì khác hơn là cũng đi theo vào nhà.

Mạc Lai An đưa Cảnh Trực? Ồ, khoan, phải là Cảnh Trực đưa Mạc Lai An vào phong của mình.

Mạc Lai An lập tức lấy đồ dùng học tập của mình ra, cũng lấy đò dùng giúp Cảnh Trực luôn, "Cậu muốn bổ túc phần nào vậy?"

Người vợ tức thị cảm!

Cảnh Trực cầm sách toán học, tiện tay lật ra một trang, chỉ bừa vào một câu, "Đây, cái này không biết, cậu nói qua một chút đi."

Mạc Lai An cẩn thận xem một chút, cái này là ví dụ a đơn giản nhất trong sách, chỉ cần biết đọc chữ, là có thể làm được, ở trong sách mỗi bước làm đều được hướng dẫn rất rõ ràng.

"Tiểu Bạch, câu này, cậu không làm được sao?" Mạc Lai An chần chờ hỏi.

Cảnh Trực cầm sách lên, nhìn một chút, "A, không phải, tôi giở nhầm rồi." Lại lật thêm mấy tờ nữa, lại chỉ bừa một đề, nói, "Câu này tôi không biết."

Mạc Lai An nhìn một chút, cái đề luyện tập và ví dụ mẫu lúc nãy gần như giống nhau như đúc, chỉ là thay đổi số liệu một chút, "Tiểu Bạch —— "

Cảnh Trực nhìn thấy biểu cảm của hắn, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, lấy sách trở về, "Cái đó, không phải cậu có bài tập sao, tôi cũng có bài tập,chứng ta làm bài tập trước, làm xong bài tập, cậu cho… lại bổ túc toán học cho tôi."

Mạc Lai An gật đầu, cầm lấy bài tập của mình ngồi xuống bàn học ở bên kia, bắt đầu làm bài tập.

Cảnh Trực giả bộ mở sách Tiếng Anh ra luyện tập, giả vờ làm đề, không cần anh làm, hệ thống cũng đã giúp anh làm xong hết.

Qua hơn một tiếng, mẹ Cảnh làm cơm xong, rồi gọi hai đứa xuống ăn cơm.

Cảnh Trực thừa nhận, anh đang trì hoãn thời gian, có thể không kéo dài sao. Anh là thẳng nam! Thẳng nam!

Chậm chạp cơm nước xong, hai người lại trở về phòng.

Mạc Lai An đã làm xong bài tập của mình, "Tiểu Bạch, bài tập của cậu làm xong chưa? Chúng ta bắt đầu bổ túc toán học đi."

Cảnh Trực chậm rãi khóa của phòng lại, đi tới trước mặt Mạc Lai An, bỏ đi, ông đây nói thẳng, "Tiểu An, tôi, thật ra là tôi muốn mời cậu xem phim."

"Xem phim, xem phim gì?" Mạc Lai An cũng ý thức được bầu không khí không đúng lắm, không biết làm thế nào, tim của hắn đang đập liên hồi bịch bịch bịch.

Cảnh Trực mở máy vi tính ra, mở phần cứng bên trong file, ấn mở một cái video, phim GV đảo quốc, mở đầu là một tiểu thụ bị dụng cụ SM treo trên tường, khung cảnh là một phòng giải trí chuyên dùng để SM.

Người Châu Á vóc dáng không bằng người Châu Âu thân hình cao lớn, thế nhưng tiểu công tiểu thụ cơ bắp nên có thì đều có, hơn nữa cái đó kích thước cũng không nhỏ.

Mạc Lai An nhìn video, kinh hoàng đứng dậy, "Tiểu, Tiểu Bạch, cậu thế nào lại, sao lại xem loại phim này?"

Cảnh Trực đi lên trước, nhấn Mạc Lai An xuống ghế, "Mạc Lai An, không cần giỉa bộ ngây thơ, tôi biết cậu là GAY."

Cái này, Mạc Lai An càng hoảng hốt, "Tôi, tôi..."

Cảnh Trực vỗ vỗ vai Mạc Lai An , "Người anh em, cậu đừng sợ, tôi không kỳ thị cậu, tôi chỉ muốn cùng cậu, cùng nhau xem một bộ phim thôi."

Mạc Lai An như còn muốn nói điều gì.

Cảnh Trực che miệng của hắn lại, " Xuỵt, đừng nói chuyện, xem phim thôi."

Mạc Lai An ký kinh hoảng, lại xấu hổ, hắn bị Cảnh Trực ép xem phim? Cảnh Trực cũng là GAY sao? Nói như vậy, vậy hắn ——