Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hệ Thống Công Lược Chất Lượng Tốt

Chương 40

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Phù không có tâm trạng mà để ý đến tiểu Mai vẫn còn đang khóc nức nở kia. Cô nhìn Lý Lập Viễn với vẻ mặt phức tạp, trong lòng không khỏi cảm động, kèm theo chút chột dạ.

Những gì tiểu Mai nói là sự thật, cô từng là một người rất xấu xí, nhiều bạn học trong ban đều biết chuyện này.

“Lập Viễn ca….” Thẩm Phù cảm nhận được bàn tay ấm áp xoa ở trên đỉnh đầu mình, muốn nói gì đó nhưng lại chẳng biết phải nói gì.

Cứ như vậy, Lý Lập Viễn ở trước mặt các bạn học không chút kiêng kị ôm Thẩm Phù làm người ta thương tiếc vào trong lòng, ‘chụt chụt’ mà hôn hai cái lên môi cô.

“Bé cưng không cần phải suy nghĩ nhiều. Những chuyện ở quá khứ có gì đáng để em tự ti đâu, đúng không?”

Các bạn học ở gần đó đều la ó, rất nhiều nữ sinh bụm mặt hét chói tai. Bạn cùng phòng của Lý Lập Viễn dẫn đầu huýt sáo “Viễn ca thật tuyệt!”

“Các em làm gì đó? Im lặng đi, tiết học bắt đầu rồi!” Giảng viên tiếng Anh nhắc nhở vài câu, sau đó mở máy tính chiếu ppt chuẩn bị giảng bài.

Thẩm Phù nhanh chóng thoát ra khỏi vòng tay của Lý Lập Viễn an tĩnh mà ngồi xuống, nên cô không có nhìn thấy lỗ tai Lý Lập Viễn cũng có chút ửng đỏ.

Trong giờ học Lý Lập Viễn vẫn luôn nắm chặt tay Thẩm Phù, cùng cô mười ngón đan vào nhau.

Tiểu Mai khóc hết một tiết, sau khi tan học liền chạy thật nhanh ra khỏi lớp, tiểu Anh nghĩ gì đó, cũng không có đuổi theo.

Thẩm Phù nhìn theo bóng lưng tiểu Mai không nói lời nào, bất quá Lý Lập Viễn có thể thấy rõ tâm trạng của cô trở nên phiền muộn.

“Được rồi bé cưng, đừng có không vui nữa, anh trai đưa em đi uống trà sữa.”

Bạn cùng phòng của hắn nháy mắt “Đi đi Viễn ca, cặp sách để tôi cầm cho hai người.”

Có một quán cà phê trong tòa nhà dạy học, bên trong có bán các loại đồ uống như trà sữa và một ít đồ ăn nhẹ.

Sau khi được ăn ngon cảm xúc khó chịu cũng bị Thẩm Phù quên sạch.

Trong lòng Lý Lập Viễn hết sức vui vẻ, tiểu Phù thật là dễ dỗ dành.

Trước khi vào lớp, Lý Lập Viễn đưa Thẩm Phù ngồi xuống chỗ đã được bạn cùng phòng của hắn chiếm trước. Tiểu Mai ngồi ở một góc khuất, nhìn thấy Thẩm Phù bước vào liền hung dữ nhìn cô, nhưng nhân vật chính căn bản không có nhìn cô ta.

“Ký chủ, nhiệm vụ đếm ngược của Trương Trị đã trôi qua được một tuần rồi, thời gian còn lại không nhiều lắm, cô nên tranh thủ một chút, cố lên!”

“Tôi có thể chọn không công lược được không? Tôi đã cùng Lý Lập Viễn ở bên nhau rồi….Tôi…..” Thẩm Phù khẽ cắn môi nghĩ tới, cái hình phạt một tháng kia có lẽ chịu đựng một chút thì rất nhanh sẽ qua thôi.

“Nhiệm vụ chỉ định của hệ thống là bắt buộc phải công lược. Trong khoảng thời gian quy định nếu cô không thành công, thì sau khi trải qua hình phạt thứ nhất sẽ có hình phạt thứ hai, cho đến khi cô thành công mới thôi.”

“Vậy, hình phạt sau là gì?”

“Hai tháng, ba tháng, cứ cộng dồn như vậy. Hơn nữa ký chủ, cô không thể bởi vì kết giao với Lý Lập Viễn mà ngừng lại việc công lược côn ŧᏂịŧ chất lượng tốt được,thí dụ như, cô có thể hoàn toàn chặt đứt với Cố Thành sao?”

“Tôi…..” Thẩm Phù có chút nản lòng, cô hoàn toàn không thể từ chối căn đại lừa tiên của em trai mình được.

“Không thể vì một thân cây mà từ bỏ cả khu rừng. Nam nhân có côn ŧᏂịŧ chất lượng tốt quá nhiều, cô không có khả năng sẽ chỉ thỏa mãn với duy nhất một người, hơn nữa tôi tin rằng những nam nhân ngoài kia đều sẽ chết mê chết mệt vì cô.”

“Nhưng mà bạn gái cũ của Lý Lập Viễn cũng từng phản bội sau lưng anh ấy….” Thẩm Phù nhớ lại lúc trước Lý Lập Viễn đã mắng cô gái đó trong tiết giáo dục thể chất như thế nào, có chút sợ hãi nếu như hắn phát hiện ra cô cũng giống như cô gái ấy. Nếu như bị Lý Lập Viễn mắng, cô nhất định sẽ khổ sở chết mất.

“Vậy cô đã chuẩn bị để cả đời không thể cao trào rồi sao?”

Chắc chắn là không……Thẩm Phù chột dạ nhìn Lý Lập Viễn đang giúp cô lấy sách vở. Vậy, vậy chỉ còn cách đi một bước tính một bước thôi!

Sau khi Trương Trị kết thúc bài giảng của mình, còn để lại hai bài tập cho mọi người. Hắn có chút nghiền ngẫm nhìn Lý Lập Viễn cùng Thẩm Phù đang ngồi cạnh nhau.

Thỉnh thoảng những cử chỉ nhỏ và ánh mắt bọn họ nhìn nhau, khiến Trương Trị không khỏi cảm thán người trẻ tuổi tiến triển thật nhanh, tuần trước hai người kia còn không quen biết nhau. Nhìn thấy cách Lý Lập Viễn giải thích câu hỏi cho Thẩm Phù thật nhẹ nhàng và kiên nhẫn, có lẽ kỳ kiểm tra sắp tới của cô nàng kia sẽ không có vấn đề.

Nhớ đến những dấu vết mà trước đó hắn nhìn thấy trên người Thẩm Phù, rõ ràng không thể nào là do Lý Lập Viễn làm. Trương Trị không khỏi bất động thanh sắc suy tư, thoáng đánh giá nữ sinh thoạt nhìn ngoan ngoãn nhát gan kia.

Nghĩ rằng có khả năng Thẩm Phù kết giao nhiều bạn trai, thậm chí là bạn tình, Lý Lập Viễn có lẽ không biết Thẩm Phù ở sau lưng cậu ta làm những việc này. Trương Trị đột nhiên cảm giác được bản thân xuất hiện loại cảm xúc kỳ lạ mà trước giờ chưa từng có, trong người có cảm giác khát khô, máu nóng không tự chủ mà dồn xuống bụng dưới.

Hắn đỡ lấy mắt kính, cũng không hiểu tại sao bản thân lại có sự thay đổi đột ngột như vậy. Tuy rằng chỉ là rung động trong nháy mắt, nhưng hắn vẫn luôn là người lạnh lùng, vợ cũ cũng là vì chịu không nổi sự lạnh nhạt này mà cùng hắn ly hôn.

“Ký chủ, Trương Trị có suy nghĩ NTR.”

Thẩm Phù: “???!!!”

Chiếc bút trong tay Thẩm Phù quẹt một đường trên giấy nháp, bị lời nói của hệ thống làm cho sửng sốt.

“Sao có thể?”

“Chính hắn cũng không biết điều này. Trương Trị vẫn luôn cho rằng tính cách bản thân thuộc loại lãnh đạm, nhưng số liệu phân tích của tôi cho thấy hắn chân chính là một người thích cảm giác đội nón xanh. Trước kia hắn căn bản không biết điểm G của mình, cô có thể cùng Lý Lập Viễn làm xong sau đó đi câu dẫn hắn. Loại người ba bốn mươi năm thanh tâm quả dục như hắn, đến lúc đó chắc chắn sẽ không chống cự nổi.”

Thẩm Phù sợ ngây người, cô ngước nhìn Trương lão sư đứng trên bục giảng đang cúi đầu nhìn xuống không biết chuyên chú suy nghĩ gì đó. Trương Trị mang mắt kính gọng bạc, ngũ quan tuấn lãng, dáng người cao gầy, mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng kết hợp với quần tây, vai rộng eo hẹp. Tỏa ra khí chất của một người đàn ông trưởng thành làm cho Thẩm Phù bất giác rùng mình sợ hãi, khuôn mặt vô cảm thoạt nhìn nghiêm khắc lại lạnh nhạt.

Trương Trị ngẩng đầu, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Thẩm Phù, cô gái nhỏ giống như nai con bị dọa, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh hoảng sợ nhìn ra chỗ khác, cúi đầu giả vờ như đang làm bài.

Trương Trị nheo mắt nhìn ngón tay có chút run rẩy cùng vành tai ửng hồng của Thẩm Phù, bộ dáng của hắn dọa người lắm sao? Cô gái này trông như lúc nào cũng sợ hắn.

Tay trong tay cùng Lý Lập Viễn đi ăn cơm trưa. Thẩm Phù bởi vì chột dạ mà đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời ở trước mặt Lý Lập Viễn. Hắn nói gì cô đều đồng ý, chọc đến Lý Lập Viễn có chút không khống chế được dươиɠ ѵậŧ lại có dấu hiệu cương lên.

Bạn gái ngoan ngoãn mềm mại như vậy, thật sự rất muốn mọi lúc đều có thể đè cô ấy xuống để bản thân hắn tùy ý khi dễ mà!

Sau bữa trưa, Thẩm Phù được Lý Lập Viễn đưa về ký túc xá nghỉ ngơi. Tiểu Mai không có ở trong ký túc xá, tiểu Anh và một người bạn cùng phòng khác đã ngủ rồi, cô nhẹ nhàng nằm xuống giường mình, trong lòng Thẩm Phù có chút lo lắng.

Hệ thống cho phép cô đồng thời đi vào giấc mơ của Lý Lập Viễn và Trương Trị, ở trong đó cô phải dụ dỗ Trương Trị phát sinh quan hệ cùng mình.

Dù cô vẫn còn rất sợ Trương Trị, nhưng nghĩ lại, cô vẫn muốn quyến rũ hắn, cùng hắn làʍ t̠ìиɦ.

Đây là thế kỷ bao nhiêu rồi mà cô còn bâng khuâng những vấn đề không có lời giải này nha!
« Chương TrướcChương Tiếp »