Chương 24: Nếm thử cảm giác bị nô tài nhục mạ

"Hỗn xược!" Cao Quý phi nhất thời kịp phản ứng, tức giận đến xanh mặt: "Bắt tên nô tài này lại, trước mặt Vạn Tuế gia cùng Hoàng Hậu nương nương lại dám nói năng lỗ mãng! Lôi xuống, đánh chết!"

Di tần càng tức giận hơn, tay chân phát run, mặt đầy giận dữ, nổi giận đùng đùng nhìn về phía Cố Thiến Thiến: "Nhàn Phi nương nương là có ý gì? Người dung túng nô tài của mình nhục mạ thần thϊếp, nếu không cho một lời giải thích hợp tình hợp lý, hôm nay thần thϊếp thà rằng đập đầu mà chết ở đây!"

"Nhàn phi..." Hoàng Hậu vốn định không đếm xỉa đến, cứ ung dung để mặc cho chó cắn nhau, thế nhưng trước tình thế này vẫn không nén được mà nhìn về phía Cố Thiến Thiến. ánh mắt tràn đầy sự phê phán.

Ánh mắt Cố Thiến Thiến ửng đỏ, ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn về phía Càn Long: "Vạn Tuế gia, chẳng qua thần thϊếp nghe Di tần muội muội nói xong, muốn để cho Di tần muội muội nếm thử cảm giác bị nô tài nhục mạ là như thế nào, Hoàng đại nhân nhục mạ thϊếp, Di tần muội muội cùng Quý phi tỷ tỷ lại bảo thϊếp phải lấy ơn báo oán, tại sao đến phiên các nàng, các nàng lại đòi đánh chết Tiểu Trúc Tử?"

Giọng của Cố Thiến Thiến tuy không lớn nhưng mạch lạc rõ ràng, giống như âm thanh của ngọc châu lăn xuống, mỗi câu mỗi chữ đều vang vọng.

Sắc mặt đám người Cao Quý phi nhất thời trở nên khó coi, nhất là sắc mặt người vừa bị nhục mạ là Di tần lại càng trắng bệch, móng tay sớm đã cắm sâu vào lòng bàn tay, ánh mắt mang theo hận ý cùng giận dữ.

"Bản thân mình không muốn, đừng đẩy cho người khác." Càn Long liếc mắt nhìn Cố Thiến Thiến, trong lòng thương tiếc, hướng về nàng nói chuyện.

"Vạn Tuế gia!" Cao Quý phi luống cuống, nàng ta sớm đã thành thói quen lúc Vạn Tuế gia ở cùng nàng ta và Nhàn phi đều sẽ luôn hướng ánh mắt về phía mình, trong hoàng cung này, Nhàn phi vẫn bị nàng ta xem như viên đá dưới chân, tùy tiện dẫm lên lúc nào cũng được, nàng ta không thể ngờ được rằng sẽ có một ngày, bản thân mình lại trở thành đá đặt chân của người ta.

Nàng ta cắn môi dưới, cố gắng làm cho bản thân mình tỉnh táo lại: "Vạn Tuế gia, hai chuyện này không giống nhau, Hoàng đại nhân mắng Nhàn phi muội muội là có lý do."

"Có lý do?" Cố Thiến Thiến nhẹ giọng nói: "Quý phi nương nương thật sự rất kỳ lạ, tại sao lại tín nhiệm Hoàng đại nhân như vậy, hắn nói gì người cũng tin. Người có biết chuyện này là chuyện gì không, nguyên nhân là vì gì? Thần thϊếp biết Quý phi tỷ tỷ vốn không thích thần thϊếp, nhưng đâu cần thiết phải như thế này?"

Mắt nàng ửng đỏ, quay mặt đi chỗ khác, lấy khăn chấm nước mắt, bộ dáng ủy khuất.

Đừng nói là Càn Long, đến những thái giám như Lý Ngọc cũng không nhịn nổi sự vô lý này, đối với Cao Quý Phi bắt đầu nảy sinh vài phần bực tức.

Càn Long ôn nhu nói: "Nàng đừng khóc, kể rõ ngọn ngành chuyện này cho trẫm biết, trẫm sẽ làm chủ cho nàng."

"Đỗ Quyên, Bách Linh, các ngươi lấy những đồ kia mang đến đây." Cố Thiến Thiến nhìn về phía hai người Đỗ Quyên phân phó.

Trong lòng Hoàng Tẫn Trung run lên, hắn ta mơ hồ đoán được món đồ mà Nhàn phi nương nương muốn hai người kia đi lấy là gì, trong lòng hắn ta đã hối hận, sớm biết Nhàn phi nương nương hiện tại không dễ chọc đến như vậy, thì sáng sớm nay, cho dù có phải nhúng nhường hèn mọn hơn nữa hắn ta cũng sẽ không dám gây ra chuyện lớn như thế này.