Chương 10: Chuyện Của Mĩ Anh

Đây là ảo giác sao?

Âm thanh vang bên tai Trần Mĩ Anh, nàng là nữ nhân có tâm hồn trong trẻo, tiếp xúc rất ít với nam nhân, quan hệ cũng chỉ ở mức xã giao sao lại có người quan tâm nàng như vậy được.

"Trần Mĩ Anh, ta Tần Thiên là nam nhân của nàng nghe rõ chưa" lúc này âm thanh của nam tử tiếp tục vang lên bên tai giai nhân.

Tuy nhiên âm thanh kia khiến nàng tức giận vô cùng, giám tự xưng là nam nhân của nàng, đáng ghét thật a.

“Mĩ Anh, ta muốn trị thương cho nàng, thả lỏng tinh thần để ta có thể hòa nhập linh hồn nàng”

“Hừ ai sợ ai, dù sao cũng đã sắp chết, để xem ngươi muốn làm gì?” Nàng bướng bĩnh thầm nghĩ, bắt đầu buông tha kháng cự, để linh hồn kia tiến nhập cơ thể nàng.



Tần Thiên nỗ lực câu thông, rốt cuộc cảm ứng được linh hồn nữ nhân trong lòng hoàn toàn buông lỏng, lúc này mới cật lực truyền tải cuồn cuồn Hồn lực của mình thông qua nơi tư mật tiến nhập thân thể nàng.

Hồi lâu sau, sắc mặt Tần Thiên trắng bệch, bất quá cảm ứng được lượng lớn hồn lực của mình đã hoàn toàn xâm nhập linh hồn đang mê mang của Trần Mĩ Anh.

Hắn nhếch miệng mĩm cười, lòng niệm khẩu quyết.

"Hỗn Độn Thánh Quyết – Luyện Hồn”

Bên trong linh hồn Thiên, vô số kinh văn cổ xưa bắt đầu phát sáng, lực lượng hồn lực dồi giàu điên cuồng được tẩm bổ, rèn luyện. Mà linh hồn của Mĩ Anh lúc này cũng bắt đầu được tẩm bổ, điều trị.



Trần Mĩ Anh chỉ cảm thấy toàn bộ linh hồn sảng khoái dễ chịu như lên mây xanh, linh hồn vốn tổn thương của mình lấy tốc độ nhanh chóng điều trị, vô số đau đớn dần dần biến mất.

“Đây là chuyện gì, quá mức kì diệu"

Không biết bao lâu sao, cảm giác linh hoàn dần hoàn thiện, Trần Mĩ Anh mở ra đôi mắt đẹp.

Đập vào mắt là cảnh tượng khiến nàng lập tức đỏ mặt, chỉ thấy một thiếu niên khá anh tuấn, tuổi tác có vẻ nhỏ hơn nàng, hắn nhắm chặt hai mắt, đôi tay gầy nhưng chắc khỏe ôm chặt thân thể nàng.

Chợt, như cảm giác điều gì không đúng.

Trần Mĩ Anh cảm nhận có thứ gì vừa dài vừa cứng lại nóng hổi đang lắp đầy bên dưới nàng.

"Cảnh tượng dâʍ ɭσạи này, chẳng lẽ là ảo ảnh do mẫu thân nói đến" Mĩ Anh khẽ gắt một tiếng, hai má ửng hồng, bất quá vì đây là ảo cảnh, tức là thiếu niên trước mắt chính là tâm ma của nàng, không có gì đáng xấu hổ.

"Ta là tâm mà của nàng đây, có thấy đáng sợ không" Tần Thiên thấy biểu cảm của nàng cười tà nói.

"Hừ, chết ta cũng từng trải qua thì sợ gì tâm ma ngươi" Trần Mĩ Anh phồng 2 má, đôi môi đã lấy lại được chút huyết sắc mở miệng nói.



“Vậy được, chúng ta tiếp tục chuyện đang thực hiện” Tần Thiên cười cười, chợt bên dưới dươиɠ ѵậŧ đẩy mạnh.

“Ưm, ưm” Trần Mĩ Anh run lẩy bẩy, thân thể vô lực nằm im chịu đựng, thương tổn do linh hồn đã được chữa trị nhưng linh lực đã cạn kiệt khi tiếp nhận truyền thừa giờ còn kháng cự được sao.

“Mĩ Anh, ta sướиɠ, của nàng khít quá” Tần Thiên hừ nói, dươиɠ ѵậŧ không ngừng ra vào thân thể nàng.

“Ưm, ta cũng sướиɠ, không nghĩ chuyện này lại kỳ diệu như vậy” Trần Mĩ Anh hai mắt khép hờ, thầm nghĩ trước khi chết biết được cảm giác này cũng không tệ.

Tần Thiên chứng kiến biểu tình mê người của nàng, cúi đầu hôn xuống, lưỡi hắn muốn tiếp tục nút lưỡi nàng.

Mỹ nhân thấy hơi mất tự nhiên, vốn muốn kháng cự nhưng lại nghĩ đây là ảo cảnh, cũng hé mở môi thơm mặc hắn xâm nhập.

CHỤT CHỤT CHỤT

Âm thanh trao đổi nước bọt liên tục vang lên, hai chiếc lưỡi như hòa tan vào nhau, nước bọt của nàng chảy từ môi xuống miệng hắn rồi chảy xuống cổ hắn, hơi thở hai người không ngừng phả vào nhau, đôi tim cùng chung nhịp đập.

Bạch bạch bạch

Bên dưới Tần Thiên vẫn không ngừng ra vào, cảm nhận sự co bóp tuyệt diệu của nàng, Tần Thiên yêu chiều nói: “Nàng sao lại liều lĩnh? Gấp gáp tìm kiếm sức mạnh như vậy?”

“Ngươi là tâm ma, chẳng lẽ chuyện của ta ngươi không biết?” Trần Mĩ Anh trong lòng nghi hoạch, bất quá vẫn giải đáp: “Ta cần nhanh chóng đột phá để cạnh tranh địa vị trong gia tộc, nếu không có thể sẽ bị trở thành công cụ hôn nhân cho đám già trong gia tộc”

“Hừ, dám xem nữ nhân của ta là công cụ hôn nhân, muốn chết” Tần Thiên giận dữ nói, bên dưới ra vào càng mạnh mẽ.

Bạch bạch bạch

“Á, Ưm, sướиɠ, ai.. ai là nữ nhân của ngươi chứ?” Trần Mĩ Anh thoải mái rêи ɾỉ, dâʍ ŧᏂủy̠ ước đẫm, bất quá vẫn ngạo kiều mặc dù trong lòng đã chảy ra từng giọt mật ngọt.

“Đây là cảm giác có người quan tâm sao? Cũng không tệ” Nàng ngọt ngào thầm nghĩ.

Tần Thiên tiếp tục cúi xuống hôn môi nàng, một lúc sau tách ra, hắn nghiêm túc nói:

“Nàng là nữ nhân của ta, chỉ cần nàng thích cho dù là trăng cũng hái xuống cho nàng, muốn sức mạnh mà thôi, không phải chuyện gì khó.”

“Hừm, ừ, mạnh lên chút, ngươi khoát lác” Trần Mĩ Anh vừa rêи ɾỉ vừa bỉu môi nói, nàng muốn xem nam nhân “tâm ma” này có thể làm gì.

“Ư, nàng bót quá” Tần Thiên thoải mái nói tiếp: “Linh hồn nàng đã được chữa trị, tâm cảnh gia tăng, việc tiếp nhận truyền thừa sẽ dễ dàng hơn thứ còn thiếu duy nhất là linh lực, tuy nhiên linh lực của truyền thừa kia không được hấp thụ vì chúng chứa quá nhiều oán niệm cũ của chủ nhân dễ khiến nàng nhập ma”

Hắn vừa nói xong trong tay nàng đã xuất hiện nhánh linh thảo ẩn chứa nồng độ Thủy linh lực cực cao

Thủy linh thảo Địa Cấp thượng phẩm linh thảo: người phục dụng có thể gia tăng nồng độ Thủy Linh lực trong cơ thể.

"Ta có thứ này nhưng vẫn còn thiếu, bởi vì ta thức tỉnh được 2 loại linh căn Mộc và Thủy" Trần Mĩ Anh u oán nói. Nhánh Thủy Linh thảo này là nàng mới đạt được trong nhẫn trữ vật của chủ nhân động phủ này chưa kịp sử dụng đã bị trọng thương rồi gặp tâm ma của mình.

Điểm khác biệt của tu sĩ sở hữu nhiều loại linh căn là sẽ mạnh hơn người cùng cấp sở hữ ít loại linh căn hơn, nhưng lại cần nhiều năng lượng hơn để đột phá cảnh giới.



Tần Thiên cúi đầu xuống bên tai giai nhân thủ thỉ" Nam nhân của nàng đã hứa thì sẽ làm được".

"Tiến hành triệu hoán Mộc hệ đan dược" nói xong hắn cúi đầu tiếp tục hôn lấy môi đỏ của nàng. Hắn vẫn còn một lần triệu hoán vật phẩm chỉ định nhưng vì nữ nhân của mình nên hắn không do dự triệu hoán.

"Tiến hành triệu hoán Mộc hệ đan dược"

...

"Triệu hoán được Mộc Thiên đan Địa Cấp cực phẩm đan dược, tạm thời cất trong không gian hệ thống"

Âm thanh máy móc vang lên bên tai khiến hắn vui mừng, ý niệm vừa động Mộc Thiên đan xuất hiện trên tay trước ánh mắt kinh ngạc của mỹ nhân.

Mộc Thiên đan: Địa Cấp cực phẩm đan dược

Công dụng: giúp người sử dụng hấp thu Mộc hệ linh khí nhanh gấp 5 lần trong 10 canh giờ, dễ dàng lĩnh ngộ được Thiên Mộc( đẳng cấp cao của mộc linh lực).

"Thứ đồ này cũng không tệ" cảm giác được tiểu huyệt của Mĩ Anh co rút hắn hôn lên trán nàng thủ thỉ:"Bảo bối hôn ta một cái ta có quà cho nàng".

“Lắm chuyện” Trần Mĩ Anh phồng má, bất quá vẫn ngẩng dậy đánh chụt vào môi hắn.

Tần Thiên thỏa mãn mĩm cười, viên Mộc Thiên Đan lập tức xuất hiện, mà Mộc hệ thuộc tính bên trong thiên địa lấy tốc độ chóng mặt tràn về phía nó như chào đón Đế Vương của chúng.

“Mộc Thiên Đan? Làm sao có thể?” Trần Mĩ Anh trợn mắt đẹp, thứ đan dược này tại gia tộc của nàng chỉ xuất hiện trong cổ tịch, cách luyện chế đã thất truyền từ lâu.

“Thế nào hài lòng với món quà này không?” Tần Thiên tũm tỉm hỏi, bên dưới thúc mạnh.

“Uưm, Sướиɠ…Đúng là tâm ma, không gì không làm được” Trần Mĩ Anh rêи ɾỉ yêu kiều đáp.

“Được rồi, chúng ta vừa song tu vừa luyện hóa chúng nó? Thế nào?” Tần Thiên cưng chiều nhìn nàng, hiện tại bọn hắn vừa giao hợp, tiến hành luyện hóa vật phẩm tức là đôi bên cùng có lợi.

Lạc Nam cũng muốn đề thăng tu vi linh lực của mình.

“Ừm, Ừm, thϊếp sướиɠ quá, chàng chậm lại mới tập trung luyện hóa được chứ” Trần Mĩ Anh đổi cách xưng hô, nàng quyết định hưởng thụ trọn vẹn ảo cảnh lần này rồi chết cũng không tệ.

“Chụt”

Tần Thiên mĩm cười, bên dưới ngừng nhấp, ngậm lấy Mộc Thiên Đan vào trong miệng, sau đó cúi đầu tìm đến môi nàng, hắn thả đang dược vào miệng nàng, không quên nút lưỡi nàng một cái.

Mà hắn cũng hái xuống đóa hoa màu xanh nhạt trên Thủy Linh Thảo, bỏ vào trong miệng, trong lòng thầm nghĩ: “Hỗn Độn Thánh Quyết - Lập căn”.

Tần Thiên đỡ Trần Mĩ Anh dậy, để nàng ngồi lên đùi hắn, bên dưới cả hai vẫn chặt chẽ kết hợp.

Trong khoảng khắc đó, vô số Thủy và Mộc hệ thiên địa linh khí cấp tốc tiến vào bên trong động phủ, cường độ nồng đậm gấp ngoại giới vô số lần, bao phủ hai thân ảnh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang kết hợp.