Chương 12: Ngũ Hành Chỉ

"Bảo bối chúng ta tiếp tục"

Dưới hông đấy mạnh, dươиɠ ѵậŧ vốn nằm yên trong u cốc nhỏ hẹp bắt đầu ra ra vào vào.

“Ư, Chàng dịu dàng một chút” Trần Mĩ Anh rêи ɾỉ, hai tay vòng qua cổ hắn.

Tần Thiên cúi đầu hôn lên hai cánh môi đỏ mọng của nàng

Chụt chụt

Âm thanh nút lưỡi vang lên, cái lưỡi nhỏ của nàng bị chiếm đoạt, nước miếng ngọt thơm bị tham lam hút lấy, một bàn tay to đã phủ lên bầu vυ" to tròn ra sức nhào nặng.

Trần Mĩ Anh ý loạn tình mê, lo lắng trong lòng bay lên mây xanh, thân hình uyển chuyển như rắn nước phối hợp nhịp nhàng động tác ra vào của hắn.

Phạch phạch phạch

Tần Thiên vừa nút lưỡi nàng, bên dưới đẩy nhanh tốc độ, vô số thớ thịt nóng hỏi ấm nóng của nàng bao phủ lấy hắn.

“Ư ỪM ỪM, cho thϊếp thở một lát” Trần Mĩ Anh hai mắt mê ly, thở hổn hển nói.

“Nàng bóp chặt quá, làm ta muốn mãi ra vào trong nàng, hừ hừ” Tần Thiên tách rời môi nàng khen ngợi.

“Ư Ư Của chàng hết đó, chơi cho đã đi"Trần Mĩ Anh cắn môi kiều mị nói, hai chân thon dài kẹp chặt lấy hông Tần Thiên, động viên hắn.

“Nàng là của ta, không chơi nàng thì chơi ai” Tần Thiên cười cười, cúi đầu nút lấy hai hạt ngọc trai đỏ của nàng, thỉnh thoảng dùng răng cắn nhẹ.

Hai tay Tần Thiên xoa khắp thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nàng, vuốt ve cặp đùi trắng mịn thon dài, tay còn lại xoa bóp bờ mông săn chắc tròn trịa.

“Uừm, A Á, Sướиɠ quá, thϊếp sướиɠ" Trần Mĩ Anh chết mê chết mệt với động tác của hắn, cảm giác dươиɠ ѵậŧ nóng hổi không ngừng đâm ra rút vào, thân thể lại được xoa nắn như bảo vật trân quý khiến nàng thỏa mãn.

Tần Thiên tấn công trong thời gian dài, đến khi cửa mình nàng co bóp dữ dội làm dươиɠ ѵậŧ hắn khẽ run mới tạm dừng lại.

“Chúng ta đổi tư thế” Tần Thiên thủ thí, hắn bế nàng lên, để nàng quay lưng lại, chổng cặp mông tròn lên cao để lộ hai cái lỗ mê hoặc, cái lưỡi liếʍ nhẹ dâʍ ŧᏂủy̠ đang chảy dài nhấm nháp.

Trần Mĩ Anh run mình dữ dội, nàng chưa kịp định thần thì dươиɠ ѵậŧ to dài kia lại cắm phập vào âʍ đa͙σ, khiến eo nàng cong xuống để mông vươn cao.

Á



Tiếng thịt va vào cặp mông lạch bạch vang lên trong mật thất tĩnh lặn.

“Hừ! hừ! á! Á! ỪM! Chết thϊếp chàng ơi, sướиɠ chết thϊếp rồi” Nàng rêи ɾỉ như hét, thân thể ửng hồng, bị những cú thúc mạnh đưa về phía trước, âʍ đa͙σ không ngừng co bóp liên hồi nuốt rồi nhả dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra như súi, hai bầu vυ" tròn đong đưa khiến Tần Thiên thích thú.

Hắn càng lúc càng hăng, ôm lấy eo thon như rắn nước liên tục ra vào, chín cạn một sâu khiến các dây thần kinh như tê dại.

“Ái! Sướиɠ chết thϊếp mất, đừng mà! Chậm lại đi chàng!” Trần Mĩ Anh rêи ɾỉ cầu xin, cơn sướиɠ muốn phát điên khiến nàng tê dại.

“Mĩ Anh, làm vợ ta nhé!” Tần Thiên dừng lại, xoay người nàng lại đối diện, nhìn vẻ mặt mê ly của nàng, cúi đầu thủ thỉ.

“Tiểu nam nhân của thϊếp, thϊếp yêu chàng, thϊếp đồng ý gả cho chàng” Trần Mĩ Anh không do dự, ngẩng đầu hôn mạnh vào môi hắn, cái lưỡi chủ động thò ra liếʍ khóe môi hắn, rồi lại vào trong khoang miệng tìm kiếm cái lưỡi to của hắn quấn chặt.

Chụt Chụt.

Tần Thiên vừa hôn môi, vừa đứng dậy bế nàng lại sát vách mật thất, để nàng vịn vách đá, gác một chân nàng lên vai hắn, cái âʍ đa͙σ rỉ nước mê người banh ra, dươиɠ ѵậŧ lập tức cắm vào.

“Á Á, thϊếp sướиɠ chết mất, thϊếp yêu chàng”

“Ta cũng sướиɠ, ta yêu nàng, Mĩ Anh vợ ta, ta yêu nàng”

Tần Thiên đẩy mạnh những cú cuối cùng, gồng người bắn mạnh tinh hoa vào tận cùng tử ©υиɠ của giai nhân trong mộng.

Trần Mĩ Anh co quắp trong lòng hắn, một lúc lâu , một lúc lâu sau, đôi mắt đẹp nghịch ngợm đảo quanh, nghĩ đến cảm giác kỳ diệu khi hắn hôn âʍ đa͙σ nàng…

Trong sự ngơ ngác của Tần Thiên, nàng e thẹn nắm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, vén mái tóc xanh, cúi đầu xuống, môi hồng kiều diễm hé mở …

“Mùi vị không tệ…”

...

Ôm giai nhân trong lòng lúc lâu vuốt ve thân thể nàng cho nàng cảm nhận được dư vị sau cuộc chiến

"Hệ thống tiến hành triệu hoán Huyền Cấp Công pháp ngẫu nhiên" trong lòng hướng hệ thống âm thầm ra lệnh.

"Tiếng hành triệu hoán Huyền Cấp vũ kỹ, 25...24...23..."

Kiếp trước phúc tinh của hắn là nữ nhân, nhiều lần giúp hắn thoát chết nhưng vì cảm thấy quá nguy hiểm cho nư nhân bên cạnh nên hắn đã chủ động chia tay để bảo vệ nàng.

Hiện giờ, điều đó lại được chứng minh.



"Chúc mừng kí chủ nhận được Huyền Cấp vũ kỹ [Ngũ Hành Chỉ]"

"Mở ra thông tin" hô hấp Tần Thiên có phần dồn dập nói.

Thông tin:Ngũ Hành Chỉ Huyền Cấp Cực Phẩm vũ kỹ do Ngũ Hành Thánh giả sáng tạo

"Thánh giả là cấp bậc gì??" bất quá sau này hắn sẽ hỏi Vũ nhi hiện tại hắn cần lo chuyện của Mĩ Anh.

"Nàng gấp gáp cần sức mạnh vậy là vì sao" Tần Thiên hương tới Mĩ Anh hỏi chuyện.

Rất nhanh hắn đã có được đáp án

"Thϊếp cần đột phá Nguyên Anh để tranh vị trí tiến vào học phủ để không bị đám lão già trong gia tộc ép buộc hôn nhân"Trần Mĩ Anh thổ khí như nan nhẹ nhàng trả lời.

"Hôn nhân chính trị sao" Tần Thiên nhíu mày, đây là điều hắn ghét nhất ở hai kiếp, bất quá thế giới này nắm đấm ai to hơn thì có quyền biết sao được.

Cảm thấy nam nhân lo lắng Trần Mĩ Anh hướng hắn an ủi:

"Phần lớn thiên tài trong gia tộc thϊếp mới là Kim Đan viêm mãn, mà thϊếp đột phá Nguyên Anh còn lĩnh ngộ được Thiên Mộc khả năng tranh đoạt được vị trí tới chín thành chàng cần gì lo lắng"

Ôm chặt thân thể mềm mại của giai nhân, Tần Thiên biết nàng còn nguyện vọng trong gia tộc, muốn nàng theo hắn là làm khó nàng, hắn mở miệng:

"Ta tin tưởng nàng, ta chắc chắn sẽ vào học phủ cùng nàng"

Tần Thiên siết chặt nàng, cúi đầu tìm đến đôi môi thơm ngát, dịu dàng ngậm lấy.

Chụt chụt chụt

Âm thanh mê người lại vang lên,Tần Thiên cuốn lấy lưỡi mềm, bên dưới dươиɠ ѵậŧ đã cấp tốc chui vào khe hẹp đã vốn ướt đẩm.

Phạch phạch phạch

Hai thân thể điên cuồng chìm đắm trong cơn mê, bọn hắn biết sẽ rất lâu mới gặp lại nhau, vì thế buông tha tất cả để phóng túng hưởng thụ dư vị ngọt ngào mà tình yêu mang lại.

Tần Thiên bên trên nút lưỡi giai nhân, bên dưới hung hăng ra vào thân thể nàng, như muốn hòa tan nàng vào hắn.

Xuân sắc tràn ngập động phủ.