Chương 1.1: Lại thấy ký chủ

-- Vô hạn thế giới --

Toàn bộ xác chết rải rác trên mặt đất nhiều không đếm nổi, làm toàn bộ phó bản này nhuộm máu đỏ tươi. Các người chơi đang run bần bật ngồi co thành một cục nhìn về phía trước.

Thiếu niên có thân hình cao lớn đang dùng tay không xé quỷ, hai mắt đỏ rực, ngay cả Chủ Thần tối cao của vô hạn thế giới cũng bị đánh thoi thóp sắp chết.

Mà ở giữa mảnh hỗn độn đó, một quả cầu màu tím nhạt ở giữa không trung lảo đảo lắc lư, nhìn thiếu niên phía trước, bộ dáng nó đang rối rắm.

Quả cầu sáng gọi là Chiết Thước, là hệ thống của thế giới chủ, được đánh giá cao, tích phân thuộc hàng top đầu.

Trước mắt cậu là thiếu niên tên Nhan Đồng Bách, là vị ký chủ tiềm nhiệm thứ 3 của cậu.

Tại sao lại gọi là tiền nhiệm à, bởi vì thực lực đối phương phát triển quá nhanh dẫn tới hết nhiệm vụ để làm, cho nên bị Chiết Thước đá.

Vốn dĩ Chiết Thước muốn cậu cùng đối phương chính là cả đời sẽ không gặp lại nhau, nhưng mà sáng nay chủ thế giới đột nhiên muốn tổ chức cuộc thi thế giới cổ tích, mời các ký chủ ưu tú có hệ thống lúc trước, ký chủ đó nhất định phải có thành tích cao, cả ký chủ lẫn hệ thống xuất sắc sẽ có thể nhận được tích phân có giá trị to lớn.

Chiết Thước phân vân nên chọn bị ký chủ đánh chết hay là chịu đựng nỗi đau mất tích phân, trong lòng do dự 0.1 giây, cuối cùng lựa chọn tới tìm ký chủ.

Liếc mắt nhìn Chủ Thần chỉ còn hơi tàn, Chiết Thước hít sâu, bay tới trước mặt Nhan Đồng Bách.

Nhan Đồng Bách đang định tách rời quy tắc tạo thành Chủ Thần, ánh mắt bỗng nhiên thấy có thứ gì đó lại gần.

Thiếu niên không kiên nhẫn mà nhíu mày, vuốt tóc mái phía trước phía sau đầu lộ ra đôi mắt tròng mắt đỏ tươi, bên trong quỷ khí dày đặc “Ta đã nói rồi, phế vật vô dụng đều cút ngay ——”

Lời nói đột nhiên im bặt, Nhan Đồng Bách nhìn trước mặt một quả cầu quen mắt, sững sờ tại chỗ.

Hắn có một đầu tóc đen, dưới đuôi mắt có một nốt ruồi đỏ. Trên vành tai đeo huyết sắc hoa văn bùa chú phô trương, hai tay đeo bao tay màu đen. Khuôn mặt tuấn mỹ phô trương, lại có khí phách của tuổi trẻ.

Nhưng mà hiện giờ khuân mặt đó bị sự kinh ngạc cùng ham muốn lăng phạt đã bị che giấu, còn chút mờ mịt.

Chiết Thước cũng lại gần mà đánh giá sự thay đổi sau một đoạn thời gian gặp lại vị ký chủ thứ 3 này.

Thời điểm cậu trói định Nhan Đồng Bách, đối phương cũng chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, lại bị chính người nhà đẩy ngã về phía quỷ triều ngăn cản công kích, thân thể sớm đã bị quỷ gặm ăn hơn phân nửa, chỉ còn lại hơi cuối.

Sau đó tuy rằng đã được cứu, bởi vì đã cùng quỷ khí dung hợp, dung mạo như dừng lại ở thời kì thiếu niên, hiện tại không có gì thay đổi lắm.

Nhan Đồng Bách nhất thời không phản ứng, nhìn chằm chằm Chiết Thước một lúc lâu, trên tay là Chủ Thần nửa sống nửa chết rơi xuống đất cũng không hề quan tâm.

“Số 2?” Thanh âm hắn có chút nghẹn ngào.

Chiết Thước từng có ba vị ký chủ, nhưng cũng không phải đợi đến lúc kết thúc trói buộc cũ mới trói định người tiếp theo mà dường như là đồng thời. Cho nên vì để dễ dàng quản lý cùng một lúc, trước hết Chiết Thước trói định kỷ chủ đầu tiên , rồi tiếp theo tự mình đánh số thay tên để ký chủ thứ hai và thứ ba cùng lúc trói định dễ gọi tên.

“Ký chủ, đã lâu không gặp~”

Vì có việc cần người, thanh âm máy móc của Chiết Thước mềm mại, bộ dáng thật vui mừng khi thấy đối phương.

Quả cầu sáng tím nhạt bay đến trước mặt Nhan Đồng Bách, thân mật mà cọ cọ mặt đối phương, một chút cũng không chê vết máu trên gò má trắng nõn.

“Ký chủ có nhớ tôi không nè? Tôi vẫn luôn nhớ tới anh đó!” thân nhỏ tròn vo lập loè vài cái, những câu nói đều là lấy lòng cùng ngoan ngoãn.