Chương 1.3: Lại thấy ký chủ

Nguyên bản phó bản tràn đầy sát khí dường như cùng lúc Nhan Đồng Bách im lặng không nói mà trở nên yên lặng.

Trên mặt đất, Chủ Thần cảm thấy là thời cơ tốt, muốn trốn đi.

Nhưng mà đột nhiên một bao tay màu đen xuyên qua mảnh thân thể hoàn chỉnh cuối cùng, xé rách sức mạnh quy tâc ở dưới thân.

Mang theo ngập trời tức giận hung ác, tất cả đều phát tiết lên người Chủ Thần.

Chiết Thước trên bàn tay còn lại của Nhan Đồng Bách run bần bật, không rõ đối phương bị làm sao, đang êm đẹp tự dưng lại nổi giận.

Hơn nữa, xem bộ dáng đối phương, chắc là không muốn cùng cậu trói định lần nữa.

Chẳng lẽ muốn cậu lại đi tìm hai cái ký chủ kia sao? Không chừng cũng lại là thái độ ấy.

Thôi xem ra chỉ có thể dùng phương pháp cuối, trước hết dùng biện pháp mà chủ hệ thống nói với cậu......

Nhan Đồng Bách giải quyết xong Chủ Thần như giải xử lý rác rưởi, phó bản này cũng trực tiếp sụp đổ.

Trở lại không gian của mỉnh để nghỉ ngơi, Nhan Đồng Bách nhìn về phía cầu nhỏ trên tay. Đối phương đã không có động đậy, cũng không biết đang suy nghĩ gì nữa.

Nhưng mặc kệ đối phương nói thế nào, hắn nhất định không để cho đối phương được như ý muốn.

“Thật sự không thể trói định lần nữa sao?” Quả cầu nhỏ trong tay thử hỏi lại lần nữa.

Nhan Đồng Bách cười lạnh biểu đạt suy nghĩ của hắn.

Giây tiếp theo, quả cầu trong lòng bàn tay càng ngày càng sáng, thậm chí bộ dạng đều bắt đầu thay đổi.

Nhan Đồng Bách nheo mắt lại, không biết hệ thống này đang tính làm gì, có phải lại nghĩ ra cách khác khuyên nhủ hắn?

Nhất định không thể ——

“Cầu xin anh mà, tôi thật sự rất nhớ rất muốn tích phân QAQ......”

Khác với thanh âm máy móc lúc trước thì bây giờ lại là tiếng xin mềm mại giống như một cục bông gòn dính mật, nghe qua rất ngọt ngào của thiếu niên.

Quả cầu nhỏ không còn thấy đâu mà thay vào đó xuất hiện một thiếu niên xinh đẹp mặc quần áo ngân tử sắc lung linh.

Trên thân hai bên vạt tay áo rộng áo cổ đứng, điểm nhấn ở giữa là sao trời.

Nhưng mà phía dưới lại là quần đùi dài tới đầu gối màu ngân bạch rộng thùng thình, làm lộ ra đôi chân thon dài.

Tóc ngắn mềm mại màu đen, đôi khi lướt qua gò má ửng hồng. Hai tai còn đeo một đôi khuyên tai sao trời đẹp như ngọc đong đưa, phản chiếu ánh sáng lộng lẫy.

Đôi mắt màu tím mỹ lệ lại trong sáng, liền cùng quả cầu nhỏ giống nhau như đúc.

Giờ phút này sợ hãi nhìn về phía Nhan Đồng Bách, thân mình tinh tế đơn bạc nhẹ nhàng run rẩy, hốc mắt bỗng đỏ hoe, nước mắt sắp rơi ra ngoài.

Lông mi cong vυ"t không ngừng rung động giống như là con bướm bị kinh hách đập cánh bay đi.

Nhan Đồng Bách đứng im tại chỗ, thật lâu không nói, chỉ có kia một đôi mắt đỏ tươi chưa từng rời đi dáng người Chiết Thước, dường như bị đứng hình.

Chưa đợi Nhan Đồng Bách trả lời, Chiết Thước khóc chít chít ở trong lòng mắng chủ hệ thống vài câu, không phải nói chỉ cần hắn biến thành hình người, ký chủ chắc chắn sẽ đáp ứng cậu sau huhu......

Cảm nhận được ánh mắt hơi nguy hiểm, Chiết Thước run rẩy hơn, theo bản năng lùi lại hai bước.

Nước mắt “Lộp bộp” rơi xuống trên mặt đất, thanh âm run rẩy: “Nếu anh không muốn, tôi ——”

---