Chương 23

Lâm Phi xem ra cũng không chỉ đơn giản là phú nhị đại bình thường, loại tài phiệt siêu cấp hào môn này, nếu như mình bỏ lỡ chẳng phải là hối hận cả đời sao?

Đây chính là nguyên nhân lúc buổi sáng độ thiện cảm của Triệu Hiểu Huyên bỗng nhiên tăng lên.

Tuy rằng hiện tại cô còn không phải là trăm phần trăm xác định, thế nhưng Triệu Hiểu Huyên đã hạ quyết tâm muốn chủ động xuất kích.

"Thật trùng hợp." Lâm Phi nhìn Triệu Hiểu Huyên đến gần, giọng nói bình thản nói.

" Có trùng hợp gì đâu?

Vốn là tới tìm anh mà, ~ em tặng anh này." Triệu Hiểu Huyên không hài lòng với giọng điệu của Lâm Phi, oán giận liếc mắt nhìn Lâm Phi đưa ra tờ giấy trắng trong tay, mặt trên tờ giấy vẽ chân dung của Lâm Phi, đừng nói năng lực hội họa của Triệu Hiểu Huyên thật đúng là không tệ, bộ dáng Lâm Phi được vẽ trên giấy trắng sống động như thật.

Tổ ba người ký túc xá ở một bên, giờ phút này ngây ngốc chết đứng nhìn hai người, giống như nhìn thấy chuyện khó tin nhất trên thế giới.

Thằng Tư không phải vừa mới thổ lộ với Trương Vũ Ninh sao?!

Triệu Hiểu Huyên này ở đâu mọc ra, hơn nữa nhìn bộ dáng của cô gái này, rõ ràng là quan hệ không đơn giản với thằng Tư, đây, rốt cuộc là tình huống gì, chúng ta không nằm mơ chứ?

Trương Khánh Sơn đờ đẫn quay đầu nhìn Hồ Đại Hải và Tần Chí Viễn, "Nhị ca, anh đánh em một cái xem nào, em hoài nghi mình đang nằm mơ." Không đợi Trương Khánh Sơn mở miệng, Tần Chí Viễn bèn bày ra vẻ mặt hâm mộ nói.

"Em vẽ à?" Lâm Phi ngạc nhiên nhìn bức tranh, không nghĩ tới Triệu Hiểu Huyên còn có tài nghệ như vậy.

"Nghĩ về những gì anh đã làm để vẽ đó . . . " Triệu Hiểu Huyên ngượng ngùng nói.

"Buổi trưa nay, em muốn hẹn anh đi ăn cơm với em~" Triệu Hiểu Huyên đưa ánh mắt đẹp tràn đầy tình ý nói, bởi vì cô và Lâm Phi chính là sau khi đi ăn cơm tối mới có tiếp xúc thân thể, cho nên những lời này nghe qua, người khác không nghĩ gì, nhưng lại có ý nghĩa đặc biệt giữa cô và Lâm Phi.

"Bạn gái cũ của anh hình như tức giận, anh không qua hỏi thăm một chút sao?" Triệu Hiểu Huyên tựa như cười, nói.

Lúc Chu Tâm Di vừa tới, trong lòng cô bèn sinh ra cảnh giác, cô ở trên người Chu Tâm Di ngửi được mùi vị trà xanh giống như mình.

(Trà xanh là phiên bản cao cấp của Tuesday – Tiểu Tam – Kẻ thứ ba, họ tinh tế hơn, sâu sắc hơn, mưu mô hơn, thấu hiểu lòng người hơn.)

"Đã là bạn gái cũ, cô ấy không liên quan gì đến anh nữa." Lâm Phi buông tay xuống.

Nghe giọng điệu của Triệu Hiểu Huyên, Lâm Phi ý thức được hai người này đều không phải đèn cạn dầu.

Không sao cả, dù sao các cô coi trọng là tiền của tôi, chứ để ý gì tôi, tôi cũng lợi dụng các cô để kiếm tiền mà thôi, cần gì phải nghiêm túc đây.

Nghĩ như vậy, Lâm Phi cảm thấy đầu óc rõ ràng hơn rất nhiều, thật ra một đêm triền miên làʍ t̠ìиɦ cùng một ít thủ đoạn tâm lý nhỏ của Triệu Hiểu Huyên, quả thật đã làm cho Lâm Phi thiếu chút nữa động tấm chân tình, dù sao cô ấy cũng là bạn tình đầu tiên của mình, nhưng hiện tại anh cảm thấy mình bình tĩnh hơn không ít.

"Ông xã ~ bình thường anh có hay xem livestream không?" Triệu Hiểu Huyên bắt đầu nói bóng nói gió.

"Thỉnh thoảng có xem." Lâm Phi nói thật.

"Vậy bình thường anh hay xem ở nền tảng nào?" Triệu Hiểu Huyên tim đập nhanh hơn hỏi điểm mấu chốt.

"Bình thường xem ở Đấu Ngư, Douyin (Tiktok nội địa Trung Quốc) bình thường cũng hay xem, tuy vậy ở Douyin bình thường anh hay xem video ngắn nhiều hơn." quả nhiên là anh, bụi bặm trong trái tim của Triệu Hiểu Huyên hoàn toàn lắng xuống.

"Ông xã ~ thật ra em cũng định làm livestream, nghe nói bây giờ nữ streamer có thể kiếm được rất nhiều tiền." Triệu Hiểu Huyên ôm lấy cánh tay Lâm Phi, hai bầu vυ" mềm mại trước ngực, cố ý cọ cọ lên cánh tay anh.

Lâm Phi bị cô ấy quyến rũ thuận miệng nói: "Vậy được, đến lúc đó anh sẽ tặng quà cho em.”

"Ông xã thật tốt~" Triệu Hiểu Huyên thân mật nói.

Triệu Hiểu Huyên có khuôn mặt xinh đẹp dáng người nóng bỏng, hơn nữa bản thân lại là sinh viên khoa Nghệ thuật, đi lại trong sân trường vốn đã đủ để hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn, giờ phút này cô gióng trống khua chiêng khoác tay một nam sinh, cử chỉ ấm áp càng chọc cho bạn học đi ngang qua nhao nhao ghé mắt.

Đúng lúc này, một nam sinh diện mạo đẹp trai, cao khoảng một mét tám, vẻ mặt đầy lửa giận đi về phía hai người.

"Triệu Hiểu Huyên, đây là em nói dẫn bạn thân đi dạo phố sao?" Nam sinh hai mắt sung huyết, bộ dáng bị lừa gạt cùng phản bội."

“Vương Phong, tôi ở cùng một chỗ với ai, anh quản được sao?

Mối quan hệ của chúng ta là gì?" Triệu Hiểu Huyên ngược lại không chút hoảng hốt, hợp tình hợp lý hỏi ngược lại.

"Em, em, không phải chúng ta đã đi xem phim cùng với nhau sao?

Anh không phải bạn trai của em sao?" Vương Phong mặt nghẹn đỏ bừng, ấp úng nói.