Chương 29

Trịnh Mộ Tử khϊếp sợ đoạt lấy điện thoại di động của Trương Vũ Ninh, khác với Trương Vũ Ninh luôn khinh thường tìm hiểu những tin đồn trong trường học, Trịnh Mộ Tử đối với thập cẩm các loại tin tức trong trường đại học đều biết rõ như lòng bàn tay.

"Điên rồi, điên thật rồi, trùm thất bại, kẻ dưới đáy xã hội này dĩ nhiên lại là đại gia Thiên thần hàng lâm, thật đúng là lộn xộn." Trịnh Mộ Tử nhiều lần xác nhận sau đó mới thở dài một hơi nói.

"Trùm thất bại, kẻ dưới đáy xã hội gì cơ?" Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp động lòng người của Trương Vũ Ninh tràn ngập tò mò.

"Buổi sáng mình tưởng bạn chỉ là nhất thời tò mò thêm Wechat anh ta, cho nên còn chưa kịp cho phổ cập kiến thức khoa học cho bạn, Lâm Phi này coi như là một chuyện truyền kỳ trong trường đại học, lúc trước anh ta vẫn theo đuổi một nữ sinh, nữ sinh này tên là Chu Tâm Di, nghe nói là quỳ liếʍ, săn sóc, theo đuổi suốt ba năm trời cũng không thành công, còn thường xuyên trồng cây si ở dưới lầu kỹ túc xá nữ sinh đưa bữa ăn sáng, trung bình cứ một tháng thổ lộ một lần, thắp nến, bày ra yêu thương chân thành, hát tình ca, tặng các món quả nhỏ, nhưng lần nào cũng thất bại, Chu Tâm Di vẫn không đáp ứng anh ta! Vì vậy, sau lưng, tất cả mọi người mới gọi anh ta là trùm thất bại, kẻ dưới đáy xã hội. ”

Thật ra Trịnh Mộ Tử không biết là mấy tháng trước Lâm Phi đã theo đuổi Chu Tâm Di thành công, tuy vậy Chu Tâm vừa yêu cầu anh bảo trì khiêm tốn, vừa không được thông báo cho bạn bè, không cho phép đi khắp nơi thể hiện tình cảm ân ái, ở trong sân trường còn có thể cố ý bảo trì khoảng cách, cho nên biết hai người bọn họ tiến tới quan hệ yêu đương nam nữ cũng không nhiều.

"Thật sao? Lâm Phi có nhiều tiền như vậy, diện mạo lại không kém, vì sao theo đuổi một cô gái bình thường như Chu Tâm Di suốt ba năm còn liên tục thất bại? "Trương Vũ Ninh nghi hoặc nghĩ, nữ sinh Chu Tâm Di này cô ấy có chút ấn tượng, ở trong lớp học gặp qua vài lần, bộ dạng cũng được đi, nhưng cũng không phải xinh đẹp kinh diễm cỡ nào, phóng mắt nhìn cả trường học, nữ sinh xinh đẹp hơn cô ấy có rất nhiều.

Ngược lại, Lâm Phi này… Trương Vũ Ninh cũng quen biết mấy phú nhị đại, bọn họ lái xe sang trị giá mấy triệu tệ, cầm theo tay hơn trăm vạn tệ dường như cũng rất phổ biến, nhưng tùy tiện lấy ra một chục triệu tệ chỉ để tặng quà trên mạng, cô thật đúng là chưa từng gặp qua, cũng chưa từng nghe nói qua, thoải mái tiêu tiền như vậy cần gia sản giàu có cỡ nào đây? (1 triệu NDT ~ 3 tỷ 322 triệu, 100 vạn NDT chính là 1 triệu NDT)

Trương Vũ Ninh tự giác soát lại trong số những người cô quen biết, ngoại trừ Lâm Phi ra không ai có thực lực phất tay một lần ngàn vạn tệ (chục triệu tệ), như gió thoảng mây bay.

Trịnh Mộ Tử nâng lại ghế lên, ngồi xuống, sau đó nghiêm trang phân tích một hồi, bừng tỉnh đại ngộ nói, "Mình hiểu rồi, Lâm Phi sở dĩ không theo đuổi thành công Chu Tâm Di, là bởi vì trước giờ anh ta vẫn giả bộ nghèo khổ, anh chàng này vì che dấu thân phận, bình thường còn hay đi làm thêm, công việc là giao hàng bán thời gian (shipper), trong trường hầu như không có ai biết anh ta có tiền như vậy, cho nên Chu Tâm vừa vặn mới lựa chọn Trương Gia Minh đẹp trai nhiều tiền, vứt bỏ thanh niên nghèo hèn xấu xí Lâm Phi, nào biết cô ta thật ra đã bỏ lỡ một phú nhị đại đỉnh cấp có tiền lại đẹp trai! Mình đã sớm nghe nói một ít thiếu gia công tử, sẽ có một ít sở thích độc đáo, bọn họ thích tìm kiếm tình yêu đích thực, không hy vọng một người phụ nữ bởi vì tiền bạc mới ở cùng với bọn họ, cho nên hoàng tử giả ếch, đại gia giả làm bần nông, sói đội lốt cừu, Lâm Phi tên này, hẳn là chính là như vậy đi!”

Trịnh Mộ Tử tuy rằng ăn mặc trung tính, thật ra lại là một tín đồ trung thành của phim Mary Sue, bình thường phim và truyện về tổng tài bá đạo cô ấy cũng không ít lần xem. (“Mary Sue” – sau trở thành một thuật ngữ miêu tả về dạng nhân vật hoàn mỹ quá mức cho phép)

"Phải không~" Trương Vũ Ninh hơi cau mày nói, "Vậy anh ấy hẳn là rất thương tâm đi, cho nên mới đưa ra quyết định không tiếp tục giả vờ nữa, ài..." Trương Vũ Ninh dường như đã mang nhân vật trong cuộc trò chuyện, nhập vào Lâm Phi, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy ưu sầu.

Cô bỗng nhiên cảm thấy nam sinh này thật ưu tú, xuất thân nhà danh giá, bản thân là một đại thiếu gia hào môn, từ nhỏ nhất định an nhàn sung sướиɠ, nhưng lại muốn dựa vào nỗ lực của chính mình đả động tâm tư cô gái mình thích, thân phận cao quý thế nhưng nhiều lần không ngại xấu hổ đứng dưới lầu ký túc xá nữ, thổ lộ hết thất bại này đến thất bại khác vẫn không bỏ cuộc, đi giao đồ ăn, đi làm nhiều chuyện không thể coi thường như vậy, hơn nữa kiên trì săn sóc ân cần suốt ba năm... Thế này cũng quá lãng mạn đi, Trương Vũ Ninh ngây thơ nghiêm túc thật sự tự bổ não thêm vào rất nhiều tình tiết, hơn nữa còn thêm âm thanh nền cho những hình ảnh tưởng tượng kia.