Chương 3

Sắc mặt Lâm Phi trắng bệch, lòng nóng như lửa đốt bắt lấy cổ tay Chu Tâm Di, "Vì sao?”

“Tâm Di, em phải biết Trương Gia Minh chính là một tên cặn bã hoa tâm, mấy năm nay gã đổi biết bao nhiêu bạn gái, vì sao?”

“Tại sao em lại thích anh ta?”

“Anh ta sẽ không thực sự đối xử tốt với em!”

Lâm Phi vô năng không biết nên làm gì nóng nảy nói.

Cổ tay Chu Tâm Di bị lắc mấy lần nhưng cô không có hất tay Lâm Phi ra, khi cổ tay của cô bị Lâm Phi siết chặt đau đớn, mới không khỏi tức giận hét lên, "Anh buông tay tôi ra!”

“Làm sao anh biết anh ta sẽ không thật lòng với tôi, ít nhất anh ta có thể cho tôi những thứ anh không cho được, anh nhanh chóng buông tay tôi ra, Lâm Phi, anh càng như vậy sẽ chỉ càng làm cho tôi cảm thấy ghê tởm, anh biết không?”

“Buông ra!”

Chu Tâm Di nhìn Lâm Phi với vẻ mặt ghét bỏ, mạnh mẽ lắc lắc cánh tay, phảng phất như bàn tay Lâm Phi là thứ dơ bẩn nhất trên thế giới.

"Em… " Tim Lâm Phi đau như đao cắt nhìn sang Chu Tâm Di đang chán ghét nhìn mình, yên lặng buông tay ra, không nghĩ tới bản thân anh ta trả giá nhiều như vậy, kết quả chỉ đổi lấy hai từ ‘ghê tởm’.

Lâm Phi đứng từ xa nhìn Chu Tâm Di bước đi nhanh về phía cổng trường, cúi đầu, chui vào chiếc xe Maserati mà toàn trường đều biết, nó thuộc về Trương Gia Minh.

Lâm Phi, chàng thanh niên nghèo túng đứng sững tại chỗ, thất thần nhìn chiếc Maserati nghênh ngang rời đi, cảm thấy bản thân tựa như một thằng hề, cuộc tình vừa qua chỉ như một trò đùa.

"Đây không phải là Lâm Phi sao?”

“Bạn biết anh ta sao?”

“Anh ta mỗi ngày ở dưới lầu ký túc xá nữ đưa cơm cho Chu Tâm Di, đúng là anh ta rồi, chính là chàng trai yêu đơn phương đến phát dồ kia." Hai nữ sinh đi ngang qua nhìn Lâm Phi nhỏ giọng nghị luận.

-Nhưng mình nghe nói không phải anh ta đã thành công theo đuổi Chu Tâm Di rồi sao?

"Như anh ta mà cũng gọi là thành công á? Chu Tâm Di chỉ lấy anh ta làm chiếc lốp dự phòng, bạn không phát hiện vừa rồi Chu Tâm Di đã lên chiếc xe Maserati của Trương Gia Minh à? Hai người này mấy ngày nay, mỗi ngày đều bên nhau như thế, buổi trưa đi ra ngoài, đến tận buổi sáng hôm sau mới cùng nhau trở về, cũng chỉ có chàng khờ kia không biết mà thôi, đúng là ngốc nghếch!”

"Suỵt · · · Thôi đừng nói nữa, xem anh ta đáng thương chưa kìa, chúng ta đi nhanh đi.” hai người khinh bỉ nhìn Lâm Phi, bước nhanh chân rời đi.

Lâm Phi không để ý tới ánh mắt của hai người, trải qua nhiều năm theo đuổi, quỳ liếʍ dưới chân bạn gái, sớm đã làm cho anh miễn dịch với những lời châm chọc cười nhạo, chỉ là lời nói của hai người giống như sấm sét vang vọng bên tai anh… “Nhanh như vậy sao… cả đêm không trở về ký túc?!” Lâm Phu lẩm bẩm.

Lâm Phi rống giận ở trong lòng, tôi đã làm bạn trai tốt của cô ta hơn nửa năm, ngay cả hôn cũng chưa từng hôn qua, nhiều lắm là nắm tay đi dạo phố!

Lúc này mới mấy ngày thôi mà các người đã đi qua đêm không về sao?

Ha ha, ghê tởm, cô còn mặt mũi nói tôi ghê tởm ư?!

Sau khi vô năng lại cuồng nộ, Lâm Phi ủ rũ đi đến một chiếc ghế dài bên đường ngồi xuống.

“Ha ha, tôi là một kẻ thất bại, là một kẻ thất bại, thật nhục nhã, bị bạn gái căm sừng trong khi hùng hục như trâu cày tiền mua quà tặng bạn gái, hahaha” Lâm Phi thì thào cười như điên.

"Đinh ~ hệ thống tán gái phát hiện chủ nhân, kiểm tra đủ điều kiện, chúc mừng ràng buộc hệ thống với chủ nhân đã hoàn tất." Trong đầu Lâm Phi bỗng nhiên nhớ tới âm thanh nhắc nhở của máy móc.

"Tên Lâm Phi. Nhận được tài khoản dự trữ: 9999 tỷ nhân dân tệ; Tiền gửi cá nhân hiện tại: 0 nhân dân tệ; điểm thuộc tính: 0.” Đây là cái gì, Lâm Phi nhìn chằm chằm hình ảnh trong hư không, chỉ có mình anh có thể nhìn thấy hình chiếu siêu máy tính giả định này.

Đang lúc trong lòng anh sinh ra nghi hoặc, một tấm thẻ màu đen nhìn không ra chất liệu, mang lại một cảm quan cao cấp đột nhiên xuất hiện trong tay anh.

Điều này… điều này có nghĩa là gì, tôi đã ràng buộc với một hệ thống?

Vậy có nghĩa là tài khoản dự trữ đó có thể thông qua chiếc thẻ đen này để tiêu thụ?!

Lâm Phi kích động nghĩ.

"Tài khoản dự trữ có thể được sử dụng cho chủ nhân hệ thống, có thể tùy tiện tiêu thụ, nhưng chỉ có thể được sử dụng cho hành vi tán gái, không bao gồm tiêu thụ cá nhân." Nửa câu đầu, Lâm Phi còn đắm chìm trong niềm vui lớn thử tính toán 9999 tỷ là có bao nhiêu tiền, nửa câu sau trực tiếp như một chậu nước lạnh dội xuống, vốn còn tưởng rằng mình lập tức có thể đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh, các loại giả heo ăn thịt hổ, các loại giả vờ đánh mặt, không nghĩ tới lại chỉ có thể tiêu xài tiền cho người khác, còn mình vẫn như cũ chỉ có hai bàn tay trắng!