Chương 34

Lúc này Trương Gia Minh vừa vặn vọt tới trước mặt Lâm Phi, Lâm Phi không chút do dự, trực tiếp đánh móc một quyền vào dưới cằm anh ta, chỉ duy nhất một quyền, thân thể Trương Gia Minh cao 1m82 đã bị Lâm Phi đánh bay, sau đó ngã ra trên mặt đất, Trương Gia Minh giãy dụa vài cái, thủy chung vẫn không đứng lên nổi.

Trương Gia Minh ngã trên mặt đất thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, anh ta rụt rè nhìn Lâm Phi, không còn dũng khí đánh tiếp nữa, anh ta thật sự không nghĩ tới Lâm Phi nhỏ người hơn anh, lại có lực lượng bộc phát mạnh mẽ như vậy.

"Lâm Phi, cám ơn anh..." Chu Tâm Di khóc lê hoa đái vũ nói. (Lê hoa đái vũ: hoa lê dính mưa, hàm nghĩa khóc cũng xinh đẹp)

"Không cần cảm ơn tôi, từ lâu tôi nhìn anh ta đã không vừa mắt." Lâm Phi nói thật.

Người phụ nữ trung niên ở một bên thấy Lâm Phi hung ác mạnh mẽ cũng không dám mắng nữa, đỡ Trương Gia Minh chật vật đi ra ngoài.

"Ông chủ quán, hôm nay bạn tôi làm hỏng đồ trong quán, tôi xin được bồi thường cho ông chủ theo giá thị trường." Trương Vũ Ninh đi tới quầy lễ tân cười nói với ông chủ.

Người chủ quán vốn còn muốn báo cảnh sát, thấy có một cô gái xinh đẹp thanh thuần như vậy nguyện ý bồi thường thiệt hại, lại không xảy ra chuyện gì lớn, bèn buông tha ý niệm báo cảnh sát trong đầu.

Lâm Phi trong mắt Trương Vũ Ninh càng ngày càng hoàn mỹ, công tử nhà giàu, nhiều tiền nhưng lại khiêm tốn, không chỉ lớn lên có diện mạo không tồi, đánh nhau lợi hại, ý thức chính nghĩa rõ ràng chịu bùng nổ, mặc dù đối mặt với bạn gái cũ, người đã từng ghét bỏ xua đuổi anh, anh cũng không ghi hận hay là chế nhạo như kẻ cặn bã mà sẵn sàng đưa tay cứu giúp.

Thật là phong độ, thật là tiêu sái.

"Tên Trương Vũ Ninh độ thiện cảm tăng 30 và tổng giá trị 40 điểm" Độ thiện cảm của Trương Vũ Ninh một lần tăng lên 40 điểm, điều này làm cho Lâm Phong có chút bất ngờ, độ thiện cảm tăng 40 điểm, điều này có nghĩa là, hai người đã có thể phát sinh mối quan hệ mập mờ... Đây là một bất ngờ ngoài ý muốn đối với Lâm Phi.

"Thật ngại quá, bữa cơm hôm nay làm em ăn không ngon..." Lâm Phi đi tới trước mặt Trương Vũ Ninh, vẻ mặt xấu hổ, sờ sờ ót.

"Không sao, em cảm thấy hôm nay quen biết anh với trước đó, không giống nhau, giống như mỗi một lần tiếp xúc với anh, em đều có thể phát hiện ra một mặt khác của anh!"

Trương Vũ Ninh chớp chớp đôi mắt to, cẩn thận đánh giá nam sinh ưu tú trước mắt này, chàng trai này thật sự giống như một bảo tàng!

"Mặt khác gì chứ, anh không phải vẫn luôn là như vậy sao?" Lâm Phi xòe hai tay.

"Thật ra lúc trước em vẫn không có ấn tượng gì với anh, cho đến lần trước anh tìm em muốn thêm wechat, hơn nữa nói rất thẳng thẳn, em khi đó cảm thấy anh là người rất chân thành, không có nhiều chiêu trò giả dối, nhưng ai biết được, anh lại ở trong livestream của em quẹt nhiều quà tặng như vậy, hơn nữa lúc biết anh nổi tiếng trên mạng như vậy, em mới biết anh không phải là người giàu, có tiền bình thường, hiện tại anh ngay cả đánh nhau cũng lợi hại như vậy, thật sự rất ngoài dự đoán của em đấy!"

Trước kia Lâm Phi căn bản không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Trương Vũ Ninh, hiện tại đã xếp vào top 3 chàng trai trong lòng cô.

"Nhưng anh thì ngược lại, anh đã chú ý đến em lâu rồi, chỉ là anh vốn tưởng rằng hoa khôi trường đại học của chúng ta, là một tiên nữ không dính lửa khói nhân gian, ai biết được em lại đặc biệt thích ăn cay, ăn tôm không đeo găng tay, còn thích liếʍ ngón tay? Ha ha”. Lâm Phi vui vẻ cười nói.

"Anh có cần nói thẳng vậy không, nói như vậy người ta biết dấu mặt vào đâu, chán ghét~" Trương Vũ Ninh cũng đùa vui, cực kỳ đáng yêu.

Chu Tâm Di nhìn Lâm Phi và Trương Vũ Ninh tán tỉnh nhau, trong lòng cô chua xót, nhìn Trương Vũ Ninh tất cả mọi khía cạnh đều ưu tú hơn mình, cô bỗng nhiên ý thức được, Lâm Phi, người từng tìm mọi cách lấy lòng cô dường như rốt cuộc sẽ không thể trở về bên cô nữa... Vì sao bây giờ mình mới phát hiện ra Lâm Phi tốt như vậy, thật lòng thật ý muốn tìm hiểu anh ấy, thích anh ấy, yêu anh ấy, anh ấy sẽ bị nữ sinh khác cướp đi sao? Không, không thể nào, Lâm Phi là của tôi, không ai có thể cướp đi!”

Chu Tâm Di ở trong lòng thầm hạ quyết tâm.

"Lâm Phi, em có thể nói với anh mấy câu được không?" Chu Tâm Di nước mắt lưng tròng nói.

"Xin lỗi, tôi không có thời gian." Nói xong Lâm Phi bèn kéo tay Trương Vũ Ninh rời khỏi quán tôm hùm.

Dưới tình huống vừa rồi, Trương Vũ Ninh sợ Lâm Phi mất mặt, cho nên mới không cự tuyệt Lâm Phi nắm tay, nhưng dọc theo đường đi, Lâm Phi cứ như vậy nắm tay cô, trong lòng Trương Vũ Ninh bèn rối bời, cô không biết có nên rút tay ra hay không, cứ như vậy do dự vẫn bị Lâm Phi cầm tay dắt đi.