Chương 39

"Thằng Tư hôm nay lại đi đâu thế, có phải đi hẹn hò cùng Triệu Hiểu Huyên không?" Trương Khánh Sơn vừa trở về ký túc xá bèn bày ra vẻ mặt tò mò hỏi Lâm Phi.

"Hôm nay là Trương Vũ Ninh hẹn em ăn cơm, sau đó hai đứa đi dạo phố." Lâm Phi nói với vẻ mặt tự nhiên.

"Cái thằng này, mày hiện tại càng lúc càng trâu bò, thật sự là chém gió càng ngày càng thái quá, một cô gái xinh đẹp ngon nghẻ như Triệu Hiểu Huyên còn chưa đủ để mày thỏa mãn sao, còn suy nghĩ bậy bạ?"

- Ài, em cũng muốn khiêm tốn lắm nhưng bản lĩnh đàn ông đích thực của em không cho phép!

"Thằng này, mày quá đáng ghét, đáng ăn đòn..."

"Lão đại, động thủ..."

- Hãy xem Đoạn Tử Tuyệt Tôn Thần Cước của anh mày đây!



Lâm Phi cùng mấy người bạn trong ký túc xá nam đùa giỡn một hồi, một mình đi vào phòng tắm, tắm rửa, sau khi cởϊ qυầи áo anh ngạc nhiên phát hiện, vóc người gầy gò trước kia ngoài ý muốn lại có vài đường cơ bắp, hơn nữa tứ chi rõ ràng thô to hơn một chút, cơ bụng cũng có đường nét rõ ràng.

"Điểm thuộc tính của hệ thống quá tốt, nếu đổi lại là người bình thường ít nhất phải tập gym một năm rưỡi, mới có thể có dáng người như này chứ?" Lâm Phi oán thầm.

Lúc này anh vừa mới gắt gao tán tỉnh thành công Chu Tâm Di theo thang điểm của hệ thống, gia tăng thêm 5 điểm lực lượng, nếu như thành công tán tỉnh Trương Vũ Ninh, sẽ được thưởng điểm thuộc tính 25 điểm, nếu mình tiếp tục tán gái thành công thì chẳng phải là sớm muộn cũng sẽ biến thành siêu nhân sao?

Đáng tiếc nhất chính là lần này số tiền được trích lại vào tài khoản cá nhân quá ít, mới được có 5000 tệ, sớm biết Chu Tâm Di dễ dàng tán tỉnh như vậy, lúc trước sao phải mất tới ba năm, tiêu nhiều thêm chút tiền trên người cô ta là được, Lâm Phi ảo não nghĩ. (5000 NDT ~ 16 triệu 583 nghìn VNĐ)

Cách đây không lâu, anh vừa mới kiểm tra tài khoản cá nhân của mình quả thật có thêm năm ngàn tệ, năm ngàn tệ này đối với Lâm Phi mà nói, là tiền riêng của anh, có thể tùy tiện tiêu như thế nào thì tiêu, đối với một sinh viên năm ba đại học bình thường mà nói, đây chính là một khoản tiền "không nhỏ"!

Tài khoản dự trữ tuy rằng nhiều, nhưng không thể dùng trên người mình, năm ngàn tệ này mới thực sự khiến Lâm Phi cảm thấy yên tâm, rửa mặt xong, Lâm Phi nằm ở trên giường mở tin nhắn chưa đọc trên WeChat "Ngủ ngon, đại gia đứng nhất bảng xếp hạng của em (biểu tình 😝😝😝 cười xấu xa cuối câu) "Đây là tin nhắn của Trương Vũ Ninh gửi tới.

"Lâm Phi, em biết mình đã từng sai lầm, hoàn toàn làm tổn thương anh, nhưng chuyện tối nay chứng minh trong lòng anh ít nhất còn có một chút vị trí thuộc về em, em biết hiện tại mình có nói như thế nào cũng không có khả năng để anh hoàn toàn tha thứ cho em, nhưng em cầu xin anh ngàn vạn lần đừng xa em, chỉ cần anh có nhu cầu cứ nói cho em biết một tiếng, em nguyện ý thỏa mãn bất cứ yêu cầu nào của anh." Đây là tin nhắn của Chu Tâm Di.

- Thiên Thần ca ca, tối nay anh có đến thăm em không? Đây là tin nhắn của Velociraptor Theresa.

"Ông xã~, em gặp chút khó khăn, anh có thể cho em mượn chút tiền hay không..." Đây là tin nhắn của Triệu Hiểu Huyên.

Lâm Phi trả lời "Chúc ngủ ngon!" cho Trương Vũ, Chu Tâm Di và Velociraptor Theresa.

Sau đó anh lại nhìn tin nhắn này của Triệu Hiểu Huyên, thật ra anh cảm thấy mình cùng Triệu Hiểu Huyên ít nhất hoàn toàn là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, từ lúc bắt đầu đến hiện tại Triệu Hiểu Huyên vẫn luôn luôn đề nghị về tiền, hơn nữa độ thiện cảm của cô đối với Lâm Phi hoàn toàn dựa vào tiền tài chồng chất lên mà thành, lần trước Lâm Phi tiêu cho cô hơn mười vạn tệ, lại nạp một trăm vạn tệ vào thẻ thành viên Chí Tôn của một nhà hàng cao cấp, lúc này cô thế mà lại chủ động đòi thêm tiền?

Trong lòng Lâm Phi cảm thấy việc vòi tiền của Triệu Hiểu Huyên có chút tham lam khó chịu.

Anh biết thanh danh Triệu Hiểu Huyên không tốt lắm, không chỉ quan hệ tình cảm với nhiều phú nhị đại, trong trường học chỉ cần có nam sinh chịu tiêu tiền cho cô, cô dường như đều không cự tuyệt.

Nếu như nói, Chu Tâm Di là một loại trà xanh điển hình, như vậy Triệu Hiểu Huyên chính là một phụ nữ cặn bã mê tiền biểu hiện cực kì lộ liễu.

Nhưng hiện tại Lâm Phi lại rất cần một người phụ nữ như Triệu Hiểu Huyên, nếu không tài khoản dự trữ tán gái của Lâm Phi phỏng chửng một vạn năm cũng tiêu không hết.

Cho nên, nhất định phải tăng hạn ngạch đầu ra.

Nghĩ tới đây, Lâm Phi quyết đoán trả lời một tin: "Em cần bao nhiêu? "

Ở phía bên kia..

Trong một căn nhà chung ở tiểu khu quốc tế Long Thành, nhìn tin nhắn Lâm Phi vừa gửi tới, trong ánh mắt tuyệt vọng của Triệu Hiểu Huyên phảng phất xuất hiện một tia sáng.

Hai ngày nay cô bị đám người cho vay nặng lãi đòi nợ, khiến cô sợ đến mức không dám đi học.