Chương 42

- Thằng Tư, mấy đứa anh còn chưa ăn sáng đâu, mày không ăn thì để cho bọn anh ăn đi!

Lúc này Tần Chí Viễn ở một bên thấy bầu không khí quá xấu hổ, vì thế lên tiếng hòa hoãn.

- Vậy thì được, để em nhận cho các anh ăn sáng!

Lâm Phi đồng thời nhận bữa sáng của Chu Tâm Di và Triệu Hiểu Huyên, sau đó chuyển tay nhét vào tay Tần Chí Viễn và Trương Khánh Sơn.

Cách làm của Lâm Phi tuy rằng làm cho hai nữ nhân đều có chút thất vọng, nhưng đồng thời cũng trút bỏ được tâm tư của các cô, các cô đều đang suy nghĩ, may mắn Lâm Phi không ở trước mặt mình tiếp nhận bữa sáng của đối phương, bằng không sẽ rất mất mặt.

Ngay khi bầu không khí vừa mới hòa hoãn một chút, đám nam sinh ở xa xa đều đang xôn xao, hoa khôi Trương Vũ Ninh đứng thứ hai trong trường đại học đang cầm sữa đậu nành và bánh rán đóng gói sẵn đi tới.

Cô bước đi nhẹ nhàng, dáng vẻ không nhiễm bụi bặm nhân gian chậm rãi đi tới trước mặt Lâm Phi.

"Nè, đây là bữa sáng của anh đó!"

Trong lúc nhất thời, toàn bộ thế giới xung quanh Lâm Phi trở nên hoàn toàn yên tĩnh, hiện trường lặng ngắt như tờ, nam sinh toàn trường hóa đá tập thể, trợn mắt há hốc mồm, một nam sinh “thì ra tôi còn đang nằm mơ... Đây nhất định là ảo giác, không có khả năng là thật, tuyệt đối không có khả năng, Trương Vũ Ninh làm sao có thể đưa bữa sáng cho nam sinh khác... ..." Một fan cuồng của Trương Vũ Ninh lảo đảo đi vào ký túc xá, anh thật sự không muốn đối mặt với một màn đau lòng này.

- Không thể nào, tôi không tin, nữ thần của tôi, cô ấy là nữ thần của tôi, chuyện này không thể xảy ra!

-Lâm Phi, tên khốn kiếp này rốt cuộc anh đã làm chuyện quái quỷ gì?! Chẳng lẽ anh học được thuật thôi miên, hay bùa mê thuốc lú gì sao?! Rõ ràng tuần trước tôi còn thấy anh ta đi giao đồ ăn nhanh, sao lúc này... Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?! ”

"Anh Lâm Phi! Anh là Thánh Đức Chúa Trời của lòng em! Em sẽ luôn kính ngưỡng anh!”

Vẫn là nam sinh vóc dáng nhỏ bé vừa sùng bái Lâm Phi kia.

Đại đa số mọi người vẫn ở tại chỗ với vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, đây là Trương Vũ Ninh đó, đây là nữ thần được bao nhiêu nam sinh bọn thầm mến trong lòng suốt ba năm đại học.

Trương Khánh Sơn trợn tròn hai mắt nhìn mặt Lâm Phi, đây có phải là thằng đệ Lâm Phi đã từng sống với mình ba năm không?

Không phải là thằng này gần đây chỉ mua sắm thêm một vài bộ quần áo mới với thay đổi kiểu tóc mới thôi sao?

Quá đáng thế này khác gì bị ‘tình thánh’ phụ thể đi!?

So với nam sinh có vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, trên sân trường, trong lòng Chu Tâm Di và Triệu Hiểu Huyên thập phần rõ ràng Trương Vũ Ninh vì sao phải lấy lòng Lâm Phi, nói đùa gì chứ, đây chính là vì quẹt tiền tặng quà giá trị những mười triệu tệ cơ mà, huống chi gần đây tên của Trương Vũ Ninh cũng giống như hot streamer Đấu Ngư, Tiểu Miêu Đậu lúc trước cũng được lên hot search trên mạng, ngắn ngủi hai ngày đã có thêm hơn trăm vạn fan hâm mộ, chỉ cần sau này Lâm Phi còn có thể tiếp tục ủng hộ cô ta, trên con đường netizen thành người nổi tiếng nhất định sẽ một bước lên mây, trải thảm đầy hoa hồng, chỉ dựa vào những lợi ích đó, đừng nói chỉ một bữa sáng, cho dù là đưa bữa sáng cho Lâm Phi suốt một năm cũng không quá đáng. (10 triệu NDT ~ 33 tỷ 170 triệu VNĐ)

"Quên mất, em còn có cái này tặng cho anh, lần trước em thấy điện thoại di động của anh đã quá cũ, cũng không biết anh có thích chiếc điện thoại này hay không." Trương Vũ Ninh lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại di động mới còn chưa mở niêm phong (seal) đưa cho Lâm Phi.

"Mẹ kiếp, đây là smartphone phiên bản Porsche mới nhất của Huawei, giá bán hơn 10.000 nhân dân tệ!" (10.000 NDT ~ 33 tr 170 nghìn VNĐ)

"Trương Vũ Ninh tặng điện thoại cho Lâm Phi?

“Tên này rốt cuộc có tài đức gì, anh ta có gì đáng để nữ thần của tôi đối xử như vậy?”

"Tại sao? Tôi không rõ rốt cuộc tôi thua anh ta ở đâu, nữ thần có phải bị mù mắt hay không, Lâm Phi này rốt cuộc có cái gì tốt cơ chứ?”

“Không được, tôi nhìn không nổi nữa, tôi muốn vạch trần hành vi vô sỉ của tên cặn bã, trùm thất bại, kẻ dưới đáy xã hội Lâm Phi này, anh ta không chỉ ăn cơm mềm, hai chân còn đạp ba chiếc thuyền, bắt cá ba tay, tôi phải nói rõ sự thật về kẻ vô sỉ này trên diễn đàn học đường của trường chúng ta!” (Ăn cơm mềm: chỉ thanh niên trai tráng có sức vóc, nhưng không tự lực gây dựng sự nghiệp, mà dựa dẫm ăn bám vào người khác)

Đã bắt đầu có một đám nam sinh phẫn nộ bất bình.

Chu Tâm Di và Triệu Hiểu Huyên nhìn chiếc điện thoại di động mới cầm trong bàn tay trắng như ngọc của Trương Vũ Ninh, cả hai người đều rất xấu hổ, một trong hai người lúc trước chính là bởi vì một chiếc điện thoại thông minh mới mà quyết định chia tay Lâm Phi, một người khác là lúc trước mới quen Lâm Phi, bèn không thèm để ý chút nào, thoải mái tiện tay cầm một chiếc điện thoại di động mới do Lâm Phi đưa cho.