Chương 22: Tôi làm chủ hành tinh (22)

Vương Huyễn Minh: Mẹ kiếp! Vu Khải vừa nói với tôi là cậu ấy bị đá ra khỏi nhóm rồi.

Chu Hiền Lâm là chủ nhóm, không cần hỏi cũng biết, Vu Khải bị đá ra khỏi nhóm là do anh ta.

Chu Hiền Lâm: Cậu ta dám chửi bậy trong nhóm, tôi có quyền đá cậu ta.

Vương Huyễn Minh: Đồ ngu! Chúng ta đã tốt nghiệp rồi, cậu tưởng cậu vẫn là lớp trưởng sao? Mọi người còn không mau rời đi, đợi bị đá à? Tôi đi trước đây.

Mộ Lam Đồ cũng rời khỏi nhóm chat lớp, rất nhanh sau đó đã được kéo vào một nhóm chat mới, bên trong có vài người vẫn đang tiếp tục chỉ trích Chu Hiền Lâm.

Lần này Chu Hiền Lâm là thực sự chọc giận tất cả mọi người. Lý do rất đơn giản: Không tìm được việc làm là nỗi đau chung của đa số mọi người. Những người giống như Hùng Nhạc Nhạc có gia đình lo liệu chu toàn mọi thứ cho là số ít, còn đa số mọi người đều xuất thân từ gia đình bình thường, cần phải tự mình phấn đấu vì cuộc sống, cho dù rất khó khăn, cũng chỉ có thể nghiến răng kiên trì.

Lý Quảng Siêu: Nếu tên họ Chu kia không có trong nhóm chat này, tôi nói cho mọi người một tin nội bộ mà tôi vừa biết được không lâu.

Mọi người đều hỏi là tin nội bộ gì.

Trong lòng Mộ Lam Đồ khẽ động. Chẳng lẽ...

Lý Quảng Siêu: Hắc hắc! Công việc của tên họ Chu kia không giữ được nữa rồi!

Cả nhóm chat lập tức náo loạn.

Vu Khải: Lão Lý, mau nói đi, chuyện gì vậy?

Vương Huyễn Minh: Chẳng lẽ cậu ta phạm phải sai lầm nghiêm trọng trong công việc? Không thể nào, cậu ta mới đi làm, công ty sao có thể giao cho cậu ta phụ trách công việc quan trọng được.

Vu Khải: Anh Lý, cầu xin anh, đừng úp úp mở mở nữa được không?

Miêu Vũ Trúc: Nói nhanh đi, nói nhanh đi!

Lý Quảng Siêu: Đừng giục, đánh chữ không cần thời gian à? Ha ha. Thôi được rồi, không làm các cậu tò mò nữa, tên họ Chu kia đắc tội người ta rồi! Muộn nhất là hôm nay sẽ có tin tức, sau này cậu ta sẽ phải cùng chúng ta vất vả tìm việc tiếp thôi! Ha ha ha!

Chốc lát, Mộ Lam Đồ nhận được tin nhắn riêng của Lý Quảng Siêu.

[Lý Quảng Siêu: Cậu nhìn thấy tin tức trong nhóm chat mới chưa? Là Lâm Sâm ra tay đấy. Chu Hiền Lâm khó khăn lắm mới có cơ hội ở lại Đế Kinh, lần sau chưa chắc đã có vận may tốt như vậy! Ha ha ha!]

Tâm trạng Mộ Lam Đồ rất tốt.

[Mộ Lam Đồ: Vào nhóm chat, chuẩn bị cướp lì xì.]

Mộ Lam Đồ gửi một bao lì xì may mắn trị giá mười nghìn tệ trong nhóm chat mới.

Trong nhóm chat có hơn bốn mươi người, chia đều ra thì mỗi người cũng có thể cướp được khoảng hai trăm tệ. Mọi người vui mừng khôn xiết, đều biết tại sao Mộ Lam Đồ đột nhiên lại làm ông Bụt ban phát tiền tài như vậy, cũng có người đoán Mộ Lam Đồ hào phóng như vậy là vì đã tìm được việc làm. Càng có nhiều người tag Mộ Lam Đồ.

Mộ Lam Đồ không trả lời, tập trung ăn cơm.

"Anh đẹp trai, thêm Wechat được không?"

Một cô gái xinh đẹp ngồi cách đó không xa cuối cùng cũng đợi được lúc Mộ Lam Đồ bỏ điện thoại xuống, lấy hết can đảm đi tới.

"Xin lỗi, điện thoại hết pin rồi."

Cô gái xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu chạy đi.

Cô ta vừa đi không lâu, một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc thời trang, chưa đến ba mươi tuổi đi tới, nhìn Mộ Lam Đồ với vẻ hứng thú.

"Chàng trai đẹp trai, có hứng thú gia nhập giới giải trí không?"

"Không hứng thú." Mộ Lam Đồ bị làm phiền hai lần, khó chịu nhìn người đến.

Người đàn ông trẻ tuổi nghĩ đến phần mềm chống lừa đảo mà quốc gia đã tích cực tuyên truyền thời gian trước, trên mặt lộ vẻ bừng tỉnh, lấy ra một tấm danh thϊếp đưa cho cậu: "Tôi là quản lý nghệ sĩ, đây là danh thϊếp của tôi."

Mộ Lam Đồ không nhận: "Tôi đã nói rồi, không hứng thú."

Phùng Thuần không cam lòng: "Điều kiện của cậu rất tốt, dù là ngoại hình hay khí chất, đều có tiềm năng trở thành ngôi sao!"

Mộ Lam Đồ mỉm cười nhạt: "Tôi biết."

Phùng Thuần ngẩn người.

Mộ Lam Đồ lại nói: "Nhưng tôi không hứng thú."

Còn trẻ như vậy, nhưng tâm tính lại kiên định như vậy. Phùng Thuần càng thêm động lòng, nhưng cũng xác định đối phương là thực sự không hứng thú, cảm giác này còn đau lòng hơn cả việc bỏ lỡ giải thưởng hàng chục triệu tệ.

"Được rồi. Cậu cứ giữ danh thϊếp này đi, nếu như đổi ý, có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào!"

Phùng Thuần nhanh chóng rời đi, như thể sợ Mộ Lam Đồ đuổi theo.

Mộ Lam Đồ nhớ ra một chuyện, cất danh thϊếp đi, bưng khay, đổi sang một góc khuất khác.

Một cô gái xinh đẹp đang rục rịch muốn động đành phải lặng lẽ ngồi trở lại, bạn đồng hành của cô ta liên tục dùng ánh mắt khích lệ thúc giục cô ta.

Cô gái kiên quyết lắc đầu. Người ta đã đổi sang chỗ ngồi khuất rồi, rõ ràng là không muốn bị làm phiền, nếu còn đến bắt chuyện thì quá đáng ghét.

Mộ Lam Đồ không biết chuyện này, nhưng đã quyết định lần sau ra ngoài phải đội mũ và đeo khẩu trang.

Ăn cơm xong, cậu liền trở về nhà, ngủ một giấc ngon lành, ngủ dậy tiếp tục livestream.

Đến năm giờ, đồng hồ báo thức vang lên, việc lắp ráp căn nhà đã hoàn thành được hai phần ba.

Khán giả trong phòng livestream mơ hồ nhận ra, streamer hình như đang lắp ráp một ngôi nhà tứ hợp viện, tổng cộng ba gian nhà, có hơn hai mươi phòng. Trên bàn còn một đống gạch Lego chưa sử dụng hết, màu sắc hình dạng không giống nhau, khiến bọn họ càng thêm tò mò thành phẩm cuối cùng sẽ như thế nào.

Đáng ghét là streamer đến giờ là tắt livestream, một phút cũng không muốn ở lại thêm, thật là một thói quen xấu.

Nhưng vì 005 luôn luôn kịp thời đá những anti-fan ra ngoài, nên không khí trong phòng livestream rất tốt, những khán giả thích bầu không khí như vậy sau khi bước vào cơ bản đều nguyện ý ở lại, số lượng người theo dõi tăng lên một cách ổn định. Số lượng người theo dõi lúc Mộ Lam Đồ tắt livestream là 1562. Buổi tối cậu không định livestream, nên số liệu donate của ngày hôm nay cũng đã được thống kê, có 1160 tệ. Vì cậu chưa ký hợp đồng, nên phải chia đôi thu nhập với nền tảng, cậu nhận được 580 tệ.