Chương 18: Kẻ Phản Bội

Sau khi nhận tất cả quặng, tôi lại xem qua menu chế tạo của mình.

Bây giờ tôi đã có đủ nguyên liệu để chế tạo một thanh [Kiếm Sắt], cần 20 sắt và 50 gỗ. Nó trông đáng tin cậy hơn nhiều so với thanh [Kiếm Đá] mà tôi đang sử dụng.

Chloe nhìn tôi với vẻ mặt tự mãn.

"Làm tốt lắm" tôi nói vậy

“Hehe, anh có thể khen ngợi tôi thêm một chút nữa đấy~”

Tôi vỗ nhẹ vào đầu cô ấy.

"Đây, thứ cô muốn đây?"

“Không hẳn, nhưng cũng không đến nỗi tệ lắm~”

Một lúc sau, Rosie cũng trở về sau cuộc hành trình vào rừng. Cô ấy đang cầm một lượng lớn trái cây và rau quả.

"Xem tôi đã tìm được gì này!"

“Những thứ đó sẽ rất ngon cho bữa tối tối nay,” tôi trả lời.

Tôi bắt đầu chuẩn bị nồi nấu ăn cho bữa tối. Mọi người tụ tập xung quanh nó, ngồi trên những khúc gỗ khác nhau mà tôi đã đặt xung quanh khu vực. Làn khói trắng mờ như mê hoặc khi đáy nồi từ từ nóng lên. Rosie đổ một ít nước và rau vào còn tôi cho một ít thịt vào như thường lệ.

“Này, William,” Chloe gọi tôi.

"Gì vậy?"

“Tôi có thể lo việc này nếu anh muốn.”

"Được rồi, tôi còn một việc cần làm."

"Okiee~"

Cô ấy tiếp tục xem xét nồi và tôi quay trở lại túp lều của mình. Hầu hết các Minion của tôi vẫn ở bên ngoài vì tôi muốn thu thập tài nguyên lâu hơn một chút. Với thanh [Kiếm sắt ] mới của mình, tôi lẻn ra ngoài mà không bị ai phát hiện và bắt đầu tìm đường vào rừng. Tôi đi theo con đường mà tôi đã đi ngày hôm trước cho đến khi đến được nơi cô gái bị thương đang ở.

Ặc, cô ấy đâu rồi?

Tôi nhìn quanh khu vực và thấy rằng cô ấy không còn ở đó nữa. Tôi muốn nói chuyện với cô ấy để kiểm tra những nghi ngờ của tôi về một người cụ thể, đó là người mà tôi đã nghi ngờ từ lâu. Tuy nhiên, vì cô ấy không còn ở đây nữa nên tôi phải đợi thêm một ngày nữa.

Tôi quay trở lại khu rừng để đến nơi ở của mình khi trời bắt đầu tối.

Tuy nhiên, tôi đã gặp một ánh sáng rất chói ở phía xa. Không chỉ có ánh sáng mà còn có một đám khói khổng lồ phía trên. Khi tôi đến gần hơn, tôi nhận ra khu vực này khá ấm áp. Đã có một vụ hỏa hoạn ở khu định cư của tôi.

Tôi vội quay lại và thấy một trong những túp lều đang bốc cháy. Elrich, Rosie và Chloe đều không thấy đâu.

Ài, cuối cùng chuyện đó cũng xảy ra rồi.

Đột nhiên, người đầu tiên tôi nhìn thấy chạy về phía mình là Rosie.

"William! Ai đó đã đốt túp lều!"

Cô ấy nắm lấy tay tôi và kéo tôi lại.

"Hãy ra khỏi đây!" Cô ta đã hét lên.

"Chờ đã."

Tôi đi sâu hơn vào khu định cư của mình và nhìn quanh khu vực.

Tôi không tìm thấy Elrich hay Chloe.

Tôi ra lệnh cho tất cả các Minion của mình quay trở lại khi tôi cố gắng tìm hiểu tình hình.

"Rosie, hai người kia đi đâu rồi?"

"Tôi không biết! Tôi nghĩ họ đã bỏ chạy!"

Đột nhiên, Elrich xuất hiện. Rosie tỏ ra rất sốc trước vẻ ngoài của anh ấy.

"William, Chloe đã ở cùng tôi khi chúng tôi xem nồi sành nhưng giờ cô ấy đã biến mất vì lý do nào đó." Anh ấy tuyên bố.

“Elrich, không sao đâu.”

"Hả?"

Đầu tiên tôi cần tìm Chloe đã, tìm kiếm khu vực chung, nhìn quanh túp lều đang cháy trông giống như một đống lửa lớn. Gỗ từ từ cháy thành tha đen. Nhìn vào túp lều từ bên ngoài nhưng không thấy bóng dáng Chloe đâu cả, nơi duy nhất cô có thể ở là trong rừng nên tôi chạy vào rừng, nhìn quanh những cái cây khác nhau. Tầm nhìn của tôi bị cản trở nặng nề nên tôi phải cố gắng nhìn ra xa.

"William, anh đang làm gì vậy?" Elrich hét lên với tôi.

Tôi tiếp tục tìm kiếm xung quanh khu rừng cho đến khi cuối cùng tôi cũng thấy được một chuyển động nhỏ. Khi tôi tiến lại gần hơn, Rosie bất ngờ chạy về phía tôi. Cô ấy nắm lấy cánh tay tôi một lần nữa và kéo tôi trở lại khu định cư.

"William! Ở đây không an toàn, trước tiên triệu tập Minion của anh đã!"

Tôi vung cánh tay cô ấy ra.

Cô ấy đứng im khi tôi chạy sâu hơn vào rừng. Bất ngờ, sau một cái cây, tôi thấy Chloe bị trói, có một sợi dây rất dày đang trói cô ấy, sợi dây cũng bị nhét vào miệng nên cô không thể phát ra âm thanh nào.

Tôi nhanh chóng gỡ sợi dây ra và cô từ từ đứng dậy.

"Mất nhiều thời gian hơn tôi nghĩ~"

"Cô không có cảm giác nguy hiểm sao?"

"Tôi không ngu ngốc, anh biết mà."

"Tôi thực sự không có thời gian cho việc này, chúng ta cần quay lại và giải quyết cô ta."

Hai chúng tôi chạy về phía khu định cư.

Trước mặt chúng tôi, Rosie đang đứng, với một vòng nước lớn bao quanh cô ấy. Nó chảy tự do như thể cô ấy đang tự mình điều khiển nó.

*

Tôi đã nhìn ra vào vài ngày trước.

Chuyển động của Rosie thật đáng ngờ.

Trước hết, mặc dù tuyên bố mình có hệ thống liên quan đến thực vật, cô ấy dường như không có bất kỳ khả năng nào liên quan đến thực vật.

Bất cứ khi nào cô ấy đi thám hiểm, cô ấy đều trở về nhà với những vết thương.

Tuy nhiên, điều đó chưa đủ để nghi ngờ.

Có thể cô ấy vừa nói dối vì lý do nào khác.

Tuy nhiên, khi gặp Chloe và quan trọng hơn là khi nhìn thấy cô gái nằm trên mặt đất, tôi đã nhận ra điều đó.

Đúng là Chloe đã đánh cô gái đó. Tuy nhiên, tôi nhận thấy một điều khá đáng ngờ.

Phụ kiện mà cô gái đang đeo chính là phụ kiện mà Rosie đã đeo.

Con dao của Kali.

Cô ấy cũng có một số loại cây trên người mà tôi chỉ thấy Rosie có.

Cuối cùng tôi đã tìm nó ra.

Rosie đã nói dối.

*

"Làm sao anh biết!" Rosie kêu lên khi cô mạnh mẽ điều khiển dòng nước quay xung quanh mình.

"Phải công nhận, cô khá tinh vi."

"Làm sao anh biết được!"

"Vài nhân tố."

Khuôn mặt cô ấy đầy sự tức giận.

"Này, Rosie," tôi cố gắng nói chuyện với cô ấy, "có ai đó đang bắt em làm việc này không?"

"Tại sao điều đó lại quan trọng! Bây giờ tôi là kẻ thù của anh."

"Chà, nếu là người khác thì anh sẽ phải giải quyết họ thôi."

Cô ấy bắn một dòng nước về phía tôi, chỉ vừa sượt qua má.

"Ai vậy? Ai bắt em làm việc này?"

Thay vào đó, cô không muốn nghe thêm và dồn sức vào những đòn tấn công của mình.

Ài, thật là phiền phức.