Chương 1-4

Trong lúc buồn bực mất tập trung, chẳng mấy chốc hắn đã đi một đoạn, đi mệt liền ngồi dưới chân cầu, hoang mang nhìn mọi người đi lại trên cầu.

Hình ảnh một người đàn ông với vẻ ngoài thanh tú đang ôm bụng bầu chậm rãi đi qua đột ngột đập vào tầm mắt Tô Cảnh Dương, hắn xém bị sặc chết bởi nước bọt của mình.

Tô Cảnh Dương nghĩ đó chắc chắn là người song tính, có ngoại hình y hệt đàn ông nhưng lại có thể mang thai. Hình ảnh này ở thế giới này thật bình thường, nhưng đối với một người sống ở thời hiện đại hai mươi mấy năm như hắn mà nói thì lại rất đả kích!.

Hắn thật sự không thể chấp nhận được mình cũng sẽ như người song tính kia!.

Tam quan của Tô Cảnh Dương trực tiếp bị kinh hãi, liền trong đầu không ngừng gọi hệ thống, kêu nó thả hắn đi, nhưng dù kêu khô cả miệng, hệ thống cũng không trả lời.

Tô Cảnh Dương cào muốn nát da đầu, vừa nôn nóng, vừa phẫn nộ cùng tức giận, thực sự bó tay không biết làm gì. Hắn yên lặng nhìn trời, một người luôn lạc quan như hắn bây giờ lại cảm thấy buồn bực.

Bởi vì mới đến thế giới này, trên người Tô Cảnh Dương không có tiền, cũng không có chỗ để ở. Đến buổi tối, Tô Cảnh Dương không thể làm gì khác ngoài việc tùy tiện tìm một cái chùa miếu cũ nát, rải cỏ khô ra để ngủ. May mắn ở thế giới này, hiện tại là mùa hè trừ việc có hơi nhiều muỗi, ngoài ra cũng có thể tạm trải qua một đêm.

Tô Cảnh Dương nghĩ rằng hệ thống không để ý tới hắn là vì đang cho hắn thời gian suy nghĩ, nhưng mà sự thật chứng minh… Tưởng tượng của hắn sai rồi.

“Chọn đi.” Hệ thống lạnh lùng nói: “Nếu ngươi không chọn thì ta sẽ giúp ngươi chọn.”.

Trước mắt bỗng dưng xuất hiện nhiều hình ảnh chạy qua, khiến Tô Cảnh Dương không dám tin, hai tay khống chế không được muốn run rẩy.

—— cái hệ thống này khi hắn đang ngủ đột nhiên xuất hiện, bắt hắn chọn một người đàn ông ở thế giới này để lên giường!.

Tuy rằng thích đàn ông, nhưng Tô Cảnh Dương cũng có quan niệm tốt, giữ gìn bản thân trong sạch. Hệ thống khốn kiếp này dĩ nhiên kêu hắn tuỳ tiện chọn một người đàn ông để tình một đêm. Đùa nhau sao?

“Mày mày mày, mày thật sự… quá đáng!”. Tô Cảnh Dương biết mình tráng không được, giận đến mức đỏ mắt, không thể nhịn được nữa cắn răng mắng: “Đồ chó!”.

Hệ thống cười lạnh, “Ngươi có thời gian mắng ta, không bằng dành thời gian chọn đi. Nếu hết thời gian thì ta sẽ chọn cho ngươi, ha ha. Nhưng mà để ta chọn cho ngươi, khẳng định sẽ chọn thật kĩ!”.

“Xem ra mày không có ý tốt…” Mắt thấy sắp hết thời gian, Tô Cảnh Dương căng thẳng, không muốn cùng hệ thống đấu võ mồm, lo lắng hô to một tiếng: “Dừng lại!”.

Tuy nhiên hình ảnh vẫn tiếp tục chạy, Tô Cảnh Dương sửng sốt phát hiện không thể dùng lời nói để chọn, thời gian còn lại không nhiều, trong lúc hoảng loạn hắn giơ ngón trỏ lên chọc một cái, hình ảnh cuối cùng cũng dừng lại. Tô Cảnh Dương nghĩ rằng sẽ được nhìn hình ảnh người đàn ông đã chọn, kết quả một âm thanh vang lên trong đầu, trước mắt tối sầm lại, liền ngã trên mặt đất.

Trước khi lâm vào mê man, dường như hắn nghe thấy hệ thống đang căm giận mà mắng: “Đồ cặn bã, hời cho ngươi”.