Chương 2

"Kỹ năng diễn xuất của tôi rất tốt đúng không?" Bàng Thủy Nhi nằm trong bồn tắm, bộ ngực phập phồng khiến cô vô cùng khó chịu "Hệ thống, thật kỳ lạ, tại sao ngực của tôi lại sưng lên như vậy..."

Bàng Thủy Nhi không quay lại ký túc xá mà đến một căn hộ gần trường đại học, căn hộ này thuộc về anh trai cô, hiện tại Bàng Thỷ Nhi đang ở.

"Ký chủ thân thể đã được kế thừa huyết mạch yêu nữ, khi gặp được cực phẩm nam nhân đều sẽ có phản ứng, huống chi vừa nãy còn có tiếp xúc thân thể . . . "

"Vậy thì phải làm sao đây? Không biết hôm nay anh tôi có về không! "Bàng Thủy vừa than thở vừa nằm xuống nước, dùng đôi tay nhỏ trắng nõn xoa nắn bộ ngực khổng lồ của mình một lúc lâu, nhưng vẫn không giải tỏa được.

Kế hoạch đêm nay rất thành công, nhưng nó để lại cho cô di chứng.

"Chỉ xoa nắn thôi sẽ không đủ, kí chủ cần mau chóng ăn tinh khí, máu yêu nữ nhất định phải dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân để nuôi dưỡng, nếu không kí chủ sẽ xảy ra chuyện gì, có lẽ ta không cần nhắc lại!"

"Đã biết!"

Bàng Thủy Nhi đã gặp phải hệ thống này khi cô ấy rơi từ hàng chục tầng của tòa nhà, nó tự xưng là hệ thống quỷ hấp tinh.

Bàng Thủy Nhi đang vô định rơi xuống thì đột ngột dừng lại giữa không trung, lúc này hệ thống liền đến thương lượng với cô.

Người phụ nữ được hệ thống chọn cần phải đáp ứng những yêu cầu cực kì cao, và trong những người phụ nữ xuất sắc nhất đó, những người phụ nữ được kế thừa dòng máu yêu nữ càng ít hơn.

Hệ thống quỷ hấp tinh sẽ chọn những người phụ nữ đáng thương cùng đường, buộc phải chấp nhận đề nghị của nó, chẳng hạn như Bàng Thủy Nhi, người bị bạn thân của mình lừa dối và đang cận kề cái chết.

Cho nên, mặc kệ hệ thống yêu cầu như thế nào, một khi đã tiếp nhận dòng máu yêu nữ, kí chủ trong vòng mười ngày nhất định phải ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ một lần, không ăn sẽ rất nhanh già đi, nhất định phải tưới tẩm các loại tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhất định phải sử dụng tử ©υиɠ được tưới tinh để sinh ra thế hệ quỷ hấp tinh tiếp theo...

Vừa thoát khỏi cái chết, Bàng Thủy Nhi trân trọng cơ hội được sống gấp trăm lần, đặc biệt là sau khi hệ thống nói với cô rằng chính bạn thân của cô đã cố tình gϊếŧ chết cô vì ghen ăn tức ở.

Chính thù hận đã cho Bàng Thủy Nhi động lực để sống tiếp.

Sau khi nhận máu, cơ thể đã trải qua những thay đổi rõ ràng. Thân hình vốn đã xuất sắc của Bàng Thủy Nhi ngày càng khiêu gợi và hấp dẫn hơn, làn da của cô cũng trở nên trắng mịn thanh tú hơn.

Gương mặt xinh đẹp u ám ngày xưa đã trở nên duyên dáng và rạng rỡ hơn rất nhiều, khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng như quả trứng gà mới bóc, lỗ chân lông gần như không thấy, mấy nốt mụn cũng biến mất không dấu vết.

Thay đổi lớn nhất chính là tâm trạng của Bàng Thủy, cô bắt đầu có ham muốn tìиɧ ɖu͙©.

Cô suy xét mối quan hệ với bạn thân Lâm Thanh Hàn một cách có lý trí, từ góc độ của một người xem, cô thấy rõ mình, người vốn ngây thơ và vui vẻ, ngày càng trở nên kém cỏi khi bị người bạn tốt này lợi dụng để làm nền cho cô ta.

"Yến Húc đã trở lại."

Vẻ mặt u ám của Bàng Thủy đột nhiên thanh tỉnh, cô đột ngột bò ra khỏi bồn tắm, vội vàng quấn khăn tắm chạy ra ngoài "Liền có đồ ăn cho ngươi tối nay."

“Không cần nhọc lòng moi móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ hắn, hắn uống quá nhiều.” Ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân trong trạng thái bất tỉnh hiệu quả gần như bằng không.

"Bỏ đi." Đây là ngày thứ ba kể từ khi cô có được dòng máu yêu nữ, vẫn còn bảy ngày nữa...

*

"Ca ca! Người đã về"

"Anh là ai?"

Vừa bước ra ngoài, Bàng Thủy Nhi nhìn thấy một người đàn ông mặc vest, đi giày da đang ôm Yến Húc đang bất tỉnh. Bàng Thủy Nhi vội vàng ẩn nấp, cô không muốn quá nhanh để người khác chiêm ngưỡng thân thể mình.

Nhưng vừa rồi chỉ đối mặt giấy lát, cô liền nhận thấy người đàn ông mặc vest này trông có vẻ cứng rắn.

Những giọt nước đọng trên người không ngừng chảy xuống, ẩn hiện trong chiếc khăn tắm ngắn cũn cỡn, Vạn Lý vô thức nuốt nước bọt, ánh mắt dõi theo giọt nước rơi, càng ngày càng xuống thấp.

Chiếc khăn tắm để lộ rõ

thân hình quyến rũ của Bàng Thủy Nhi. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tuyệt vời còn đọng lại vài giọt nước tạo cảm giác ẩm ướt và mong manh.

"Tôi là em gái của Yến Húc, anh là quản lý của anh trai tôi phải không?"

Bàng Thủy Nhi ló đầu ra, nhìn người đàn ông cao lớn và đẹp trai trước mặt, yêu cầu hệ thống đánh giá anh ta.

"Xin chào, tôi là Vạn Lý, còn em là Bàng Thủy Nhi? Yến Húc đã nhắc đến em với tôi."

Vạn Lý đỡ Yến Húc đang say, muốn chào hỏi Bàng Thủy Nhi một cách đàng hoàng, nhưng cô có vẻ trông càng ngày càng xấu hổ.

Vạn Lý liền đưa Yến Húc trở lại phòng ngủ trước, khi anh đi ra, không ngờ rằng cô gái vẫn chỉ quấn một chiếc khăn tắm, đang uống nước trong nhà bếp.

"Anh, uống chút nước đi, em vừa mới tắm rửa xong, có chút khát nước..."

Đường viền của chiếc khăn tắm chỉ dài đến dưới mông một chút, phía trên lộ ra một phần nhỏ bộ ngực nhưng bên trong trập trùng núi non như thế nào, Vạn Lý đương nhiên cũng có thể tưởng tượng ra.

Sau khi hệ thống kiểm tra chất lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông, Bàng Thủy Nhi đã tiết kiệm công sức thay quần áo, bữa tối nay đã được giải quyết.

Khi ly nước được đưa đến tay người đàn ông, ngón tay của cô bị đầu ngón tay của người đàn ông đẩy vào, Bàng Thủy Nhi nhanh chóng rút tay lại như một cô gái nhỏ đang yêu.

Nơi bị chạm vào cực kỳ nóng, Bàng Thủy Nhi cúi đầu xoa xoa qua lại đầu ngón tay.

Bầu không khí đột nhiên trở nên nóng bỏng, Bàng Thủy Nhi hơi cúi đầu nhìn người đàn ông, một đôi mắt hoa đào ngấn nước nhướng lên, tựa như có một dòng điện tê dại tryền đến khiến miệng của người đàn ông khô khốc.