Chương 22: Tiểu thuyết "Thiên Thu Lệnh"

Tuy nhiên lần này những người không tin rất ít.

Đạo diễn Lâm nổi tiếng nghiêm khắc trong giới giải trí, không cho phép người ta đi cửa sau, còn có Lâm lão, đức cao trọng vọng, ông ấy không có khả năng cho Tô Ngộ Khanh đi cửa sau.

Nói cách khác, thành tích của Tô Ngộ Khanh là thật!

[Tô Ngộ Khanh giở thủ đoạn gì? chẳng lẽ cô ta gian lận?] Nhưng người nghi ngờ cũng không phải là không có.

[Lầu trên, điều này không có khả năng, không nói Lâm lão tự mình làm giám thị, riêng việc nói là cuộc thi, còn có cả truyền hình trực tiếp, thật sự có người muốn gian lận sao?]

Mọi người cũng nhớ tới vị trí của Tô Ngộ Khanh khi phát sóng trực tiếp, cách Hạ Tô Nghiễn người cũng đạt điểm tối đa rất xa.

[Độ khó của bài thi này, tôi tự mình thử làm rồi, đạt điểm tối đa quả thật có chút khó, Tô Ngộ Khanh vẫn có chút tài năng.]

[Cậu thử làm á, cậu cho là cậu là ai a, cười chết tôi rồi, Tô Ngộ Khanh dạo này cũng có fan ư?]

[Lầu trên, cậu không biết thì đừng có nói cũng không ai kêu cậy đi câm đâu, có thể vào trang cá nhân của người ta xem được không? Quá mất mặt rồi!]

[Báo cáo, tôi vừa vào trang cá nhân của người ta xem, người ta là học đại học Nam Kinh, ha ha ha!]

[Đại học Thượng Hải cũng có hơn 600 môn học trong kỳ thi tuyển sinh đại học, đề thi này phạm vi kiến thức quá rộng, người bình thường quả thật không dễ dàng đạt điểm tối đa]

Sau đó lại có một đám sinh viên lên tiếng

.

Những người không tin đều im lặng, còn có một ít fan và thủy quân không lý trí đang đau khổ giãy dụa, nhưng cũng không có tác dụng.

Hình tượng học bá của Tô Ngộ Khanh lại lên hot search.

Đồng thời, hoạt động của show tuyển tú ngược cùng với Hạ Tô Nghiễn xứng đáng là sinh viên hàng đầu của đại học Bắc Kinh lao leo lên top tìm kiếm .

Ổn định chiếm cứ mấy vị trí đầu.

Mà lúc này, Tô Ngộ Khanh đã đứng ở trước mặt đạo diễn.

"Chào đạo diễn, tôi là Tô Ngộ Khanh, tôi tới thử vai nữ số 3. "Tô Ngộ Khanh đi lên trước, khẽ gật đầu.

Phía dưới là đạo diễn, phó đạo diễn, nhà sản xuất và biên kịch.

Kịch bản này được cải biên từ tiểu thuyết cùng tên "Thiên Thu Lệnh", biên kịch chính là tác giả.

Thiên Thu Lệnh ở trên mạng rất hot, có một nhóm lớn fan sách, tác giả cũng là biên kịch nổi tiếng, fan tự nhiên cũng sẽ không ít, tin tức tiểu thuyết được chuyển thể thành phim vừa lộ ra ngoài, trên mạng đã xuất hiện nhiều ý kiến khác nhau.

Mọi người rất chú ý đến việc chọn diễn viên.

Sau khi Tô Ngộ Khanh nghiên cứu kịch bản, lại nhìn tiểu thuyết một chút, đương nhiên, chỉ là lướt xem qua, không có thời gian để xem hết.

Quyển tiểu thuyết này kể về câu chuyện nữ chính trọng sinh, vượt qua trùng trùng điệp điệp khó khăn, đi đến đỉnh cao và thống nhất thiên hạ.

Nàng vốn là thứ nữ của phủ Thượng Thư , đời trước bị người thân lợi dụng, bị người yêu tính kế, chết không toàn thây.

Trọng sinh trở về, bắt đâu công cuộc báo thù.

Cốt truyện có chút cũ rích, nhưng tranh đấu, cung đấu trong đó, thậm chí là tranh đoạt giang hồ và triều chính rất đặc sắc.

Kỹ năng viết của tác giả rất mạnh, cảnh tượng được miêu tả rất tráng lệ , cảm giác về mặt hình ảnh rất mạnh.

Đó là lý do cuốn tiểu thuyết này rất nổi tiếng.

Nữ chính số 3 mà Tô Ngộ Khanh muốn thử vai, là đích công chúa đương triều, giai đoạn đầu nhận hết sủng ái, mặc dù kiêu ngạo ương ngạnh, một thân y phục với chiến mã, nhưng với tài năng xuất chúng, gần như đứng đầuthiên hạ.

Võ nghệ lại càng kiêu ngạo.

Giai đoạn sau bởi vì nước mất nhà tan ,nàng bị ép phải hắc hóa.

Phần diễn sau khi hắc hóa mặc dù không nhiều lắm, nhưng mang lại rất nhiều cảm giác, một mỹ nhân điên cuồng , hận không thể gϊếŧ hết người trong thiên hạ.

Bất quá nàng không có hào quang của nhân vật chính , cuối cùng vẫn là chết trong tay nữ chính, trở thành bàn đạp trong việc giúp nữ chính thống nhất thiên hạ.

So với nữ hai tuy xây dựng hình tượng có tính tình khá tốt, nhưng không cẩn thận sẽ diễn thành nữ trà xanh bạch liên hoa, Tô Ngộ Khanh đương nhiên thích nữ ba này hơn.

Hơn nữa, nữ số 3 không có CP.

Là loại người bị mọi người thù hận, một lòng chỉ hướng tới sự nghiệp.

Trong nháy mắt biên kịch nhìn thấy Tô Ngộ Khanh, ánh mắt liền sáng lên, không nói gì khác.

Khuôn mặt này, chính là công chúa Thánh Hoa mà cô ấy muốn!

Công chúa Thánh Hoa xinh đẹp lại tài giỏi, là đệ nhất mỹ nhân của Đại Tề, so với nữ chính còn chói mắt hơn.

"Tô Ngộ Khanh?" Đạo diễn Hồ nhìn tư liệu của Tô Ngộ Khanh, không nói thêm gì.

Bất quá nghi ngờ trong mắt rất rõ ràng.

Thừa Thiên đầu tư bộ kịch này, nhét người vào cũng không có gì đáng nói, nhưng nếu như không có thực lực, cho dù là đầu tư vào ông cũng không cần, sẽ liều mạng đổi người.

"Bắt đầu đi, cô sẽ diễn đoạn xông vào triều đình" Đạo diễn Hồ cố ý làm khó người.

Nhưng cũng trong phạm vi bình thường.

Đoạn xông vào triều đình này, là công chúa Thánh Hoa theo sư tôn của nàng sau khi du ngoạn giang hồ trở về, biết được tin đệ đệ mình chết thảm nhưng Hoàng Thượng lại không điều tra ra hung thủ, khiến cho vị hôn phu của nàng là con trai thừa tướng tiện tay bỏ đá xuống giếng, đồng thời trước mặt văn võ bá quan từ hôn, công chúa Thánh Hoa nhịn không được nửa liền cầm kiếm xông vào triều đình.

Nhưng sau một hồi vẫn là thất bại, nhất cử thành danh, thiên hạ đều biết.

Tô Ngộ Khanh gật gật đầu, cũng không chào hỏi nhiều, thấy bên cạnh có giá vũ khí, thuận tay cầm lấy trường kiếm kéo ra hoa kiếm.

Động tác này làm cho sắc mặt của những người ngồi bên dưới khẽ thay đổi.

Lúc này, cô nhẹ nhàng nhắm mắt, sau đó mở ra.

Khí thế trên người thoáng chốc liền thay đổi!

Bá - -

Một cảm giác cao quý từ trên trời giáng xuống, thần sắc uy nghi, ánh mắt mang theo uy nghiêm cùng áp bách.

"Bổn công chúa không đồng ý! " Nàng khẽ động môi đỏ mọng, lời nói lạnh lùng khinh thường.

Nàng cầm kiếm, từng bước một đi về phía trước, sau đó, kiếm chỉ về phía Trạng Nguyên Lang "Trạng Nguyên Lang muốn từ hôn?Hoàng gia ta còn mặt mũi gì?"

Ngữ khí nàng nén tức giận, nhưng không mất đi dáng vẻ công chúa hoàng gia.

Nàng lại tới gần hai bước "Hôm nay trước mặt văn võ bá quan, bổn công chúa tuyên bố từ hôn với ngươi, từ nay về sau không liên quan, chính là hy vọng Trạng Nguyên Lang không hối hận."

Lúc nói chuyện, rõ ràng mang theo khinh bỉ cùng coi thường.

Nhưng nhìn kỹ, đuôi mắt nàng có chút phiếm hồng, đáy mắt tràn đầy phức tạp không dễ phát hiện.

Thánh Hoa lúc này cũng phải lòng con trai của Thừa tướng Tâm Duyệt.

Chỉ bất quá, trong lòng người ta có ánh trăng sáng của mình.

"Phụ hoàng, nhi thần không để ý hôn sự này, nhi thần chỉ muốn cầu phụ hoàng, cho phép nhi thần tra rõ nguyên nhân cái chết của hoàng đệ!" công chúa Thánh Hoa quay đầu nhìn về phía hoàng đế trên hoàng kim cung.

Bỏ qua Trạng Nguyên Lang bên cạnh hoàn toàn.

Tựa hồ nàng xông vào triều đình, căn bản cũng không phải bởi vì hôn sự, mà là vì cái chết không rõ của đệ đệ.

"Tốt, tốt, công chúa Thánh Hoa , đây chính là công chúa Thánh Hoa trong lòng tôi" Đạo diễn cùng nhà sản xuất còn đắm chìm trong đó, biên kịch vụt một cái từ trên ghế bật dậy.

Chỉ vào Tô Ngộ Khanh kích động mở miệng.

"Chính là cô, Tô Ngộ Khanh, cô chính là công chúa Thánh Hoa , công chúa Thánh Hoa chính là cô!

Đạo diễn và nhà sản xuất còn chưa nói chuyện, biên kịch lại một lần nữa lặp lại.

“……”

Tô Ngộ Khanh kéo cái kiếm hoa, đem kiếm thu lại, để ở phía sau lưng.

Đạo diễn Hồ nhìn cô mặc bộ đồ màu trắng đơn giản, lông mày lại tràn ngập quý khí không thể bỏ qua, trong lòng âm thầm gật đầu.

"Tô Ngộ Khanh."

"Vâng, đạo diễn. " Cô nhẹ nhàng gật đầu, trên mặt còn lưu lại vài phần kiêu căng vừa rồi của công chúa Thánh Hoa.

"Cô đối với vai diễn Thánh Hoa có lý giải như thế nào? " Hồ Đạo lại hỏi.

Luận diễn xuất, vừa rồi Tô Ngộ Khanh chắc chắn đã vượt qua kiểm tra, nhưng lý giải đối với nhân vật cũng rất quan trọng.

Tô Ngộ Khanh muốn nói cô đã cẩn thận nghiên cứu qua tiểu thuyết cùng kịch bản, nhưng cái con hàng hệ thống sự thật này nhất định sẽ quấy rối.

Đành phải ăn ngay nói thật "Tôi chỉ xem nửa đầu của kịch bản, công chúa Thánh Hoa hẳn là người đặt thiên hạ trong lòng."

Nói ngắn gọn.

Cô cũng có lòng muốn thống trị giới giải trí này.