Chương 42: Cô ta là một con quỷ

Luyện tập đến nửa đêm, mấy người mới giải tán, đều tự về tới phòng khách sạn.

Phòng của Tô Ngộ Khanh ở tầng chín, hành lý của cô đã sớm được Tiểu Chu mang tới, thu dọn xong xuôi tất cả.

Cô tắm rửa một cái, thay quần áo nằm ở trên giường chuẩn bị lướt điện thoại di động một lát.

Điện thoại mới mở ra, đã nhận được một đống tin nhắn.

Một nút để trống!

Cô căn bản cũng lười nhìn.

Đang mở weibo ra xem có tin tức gì không, một lúc sau, điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Hạ Tô Nghiễn?

Cô nhíu mày, ấn nút nghe "Alo? Giờ này gọi điện không sợ quấy nhiễu giấc ngủ của người khác sao Hạ Thần?"

"Cô còn chưa ngủ mà" Giọng nói mang theo ý cười của Hạ Tô Nghiễn từ trong điện thoại truyền tới.

Tô Ngộ Khanh xoa lỗ tai một cái "Đang chuẩn bị ngủ đây, có chuyện gì sao?"

"Ngày mai Âu phu nhân phải đến tổ làm chương trình thăm ban" Anh cũng biết thời gian bây giờ quá muộn liền nói thẳng.

"Hả? Tham ban? " Đáy mắt Tô Ngộ Khanh xẹt qua một tia hắc ám "Tham ban Tô Chanh Tịch đúng không?"

"Ừm, bọn họ hẳn là có tính toán, cô chuẩn bị tâm lý cho tốt" Bên kia, Hạ Tô Nghiễn tựa vào ghế trong thư phòng, xoa trán một cái.

Lần đầu tiên anh thấy một người mẹ như vậy.

"Yên tâm, tôi biết rồi." Tô Ngộ Khanh không để bụng lắm, trong lòng cô, Âu Du Lam không xứng làm mẹ cô.

"Đúng rồi, mấy ngày nữa tôi phải đến tập đoàn Tô thị tham gia đại hội cổ đông, phiền cô giúp tôi thu thập tư liệu về cổ đông tập đoàn Tô thị."

"Được thôi" Cô chủ động mở miệng, Hạ Tô Nghiễn có chút vui vẻ nhướng mày.

"Tôi sẽ thông báo cho báo chí khi thời điểm đến."

Tô Ngộ Khanh nở nụ cười, người này dĩ nhiên hiểu cô muốn làm cái gì.

Cúp điện thoại, Tô Ngộ Khanh vùi mình vào trong chăn, rất nhanh đã ngủ say.

Bên kia, ngay phía trên cô, sắc mặt Tô Chanh Tịch âm trầm.

"Cô ta là một con quỷ" Tô Chanh Tịnh đã tắm rửa mấy lần nhưng vẫn còn cảm giác dính dính này, Tô Ngộ Khanh biết cô ta sợ rắn nhất nên mới cố ý làm vậy.

"Chị Từ, đưa điện thoại cho em" Tô Chanh Tịch nhìn Từ Huệ đã có chút mệt mỏi.

Từ Huệ không nói gì, đưa điện thoại cho cô ta.

Sau một khắc, Tô Chanh Tịch cập nhật weibo.

[Từ nhỏ đã sợ loài động vật thân mềm này, mặc dù là giả, nhưng tôi vẫn sợ đến mức nửa đêm không ngủ được.]

Cộng thêm với một tấm ảnh tự chụp hốc mắt ửng đỏ, lã chã như muốn khóc.

Không ngoài ý muốn, dưới weibo của cô ta đều lên án Tô Ngộ Khanh.

【Từ nhỏ lớn lên cùng nhau, Tô Ngộ Khanh có thể không biết Tịch Tịch sợ rắn sao? 】

【Nữ nhân này quá ác độc, cố ý chỉnh Tịch Tịch nhà tôi! 】

【Giới giải trí có người như vậy, những người khác còn không biết bị Tô Ngộ Khanh khi dễ thành ra như thế nào đâu? 】

【Cô ta cũng ỷ vào Tô gia mà thôi, tác oai tác quái, còn khi dễ thiên kim chân chính của Tô gia, thật là không biết xấu hổ! 】

【Tô Ngộ Khanh không biết xấu hổ, cút ra khỏi giới giải trí!】

【Cút ra khỏi giới giải trí!】

Fan não tàn của Tô Chanh Tịch không ít, hơn nữa, Tô Ngộ Khanh mới bắt đầu xoay chuyển hình tượng, cho nên, rất nhanh, cô đã bị mắng lên cả hot search, còn bị đuổi ra khỏi làng giải trí.

Rất nhiều người đều chạy lên trang web chính thức của tổ tiết mục bỏ phiếu cho cô.

Tất cả những điều này Tô Ngộ Khanh hiển nhiên không biết, cô còn đang ngủ ngon lành.

"Anh Phó, Tô Tô lại lên hot search. " Tiểu Chu cũng nửa đêm không ngủ, phát hiện hotsearch, liền gọi điện thoại cho Phó Cẩn đang ngủ.

Phó Cẩn cúp điện thoại, mở weibo ra, thần sắc liền tối tăm.

Quấy rầy hắn ngủ, tội không thể tha thứ.

Hắn lập tức gọi điện thoại cho đội ngũ quan hệ công chúng của công ty.

Thế nên, ngày hôm sau khi Tô Ngộ Khanh rời giường, trên mạng đã gió êm sóng lặng.

Thay vào đó, là quá khứ đen tối của Tô Chanh Tịch.

Phó Cẩn ra tay, chắc chắn điều đó là sự thật, Tô Chanh Tịch rớt môn ở trường, tìm người thi hộ bị bới ra.