Chương 1: Trói định với hệ thống

"Kiểm tra đo lường cho thấy ký chủ phù hợp với điều kiện danh khí, sắp trói định với hệ thống thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙.” Ngộ Chúc nửa đêm trốn ở sau tấm rèm trong phòng ngủ xem phim cấm, xem đến vô cùng hăng say. Âm thanh máy móc đột nhiên vang lên bên tai khiến cô giật mình sợ hãi, điện thoại di động trên tay rơi mạnh xuống đất.

Cứu mạng! Cái quỷ gì đang xảy ra vậy!

Ngộ Chúc đọc qua không ít tiểu thuyết, các nữ chủ đều được trói định với bàn tay vàng có thể chạm đến đỉnh cao của nhân sinh, còn cô thì như thế nào? Hệ thống thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙???

Hệ thống giống như đọc được suy nghĩ của cô: “Bổn hệ thống có thể cải tạo thân thể và giá trị sắc đẹp của ký chủ, khiến cho đàn ông sau khi nếm thử mùi vị của cô muốn ngừng mà không được. Chỉ cần đàn ông có tiền thì cũng giống như cô có tiền.”

Cô nghe đến đầu óc mơ mơ màng màng, lại bị thuyết phục một cách kì lạ. Chỉ cần đàn ông yêu cô, sẵn lòng vì cô tiêu tiền thì từ một phương diện nào đó cô cũng được coi như đi đến đỉnh cao của đời người mà!

“Kiểm tra đo lường thể chất…”

“Giá trị sắc đẹp: 70/100.”

“Cấp bậc danh khí: cấp 1 - mật nước tràn lan, có lực hút mạnh mẽ (có thể tự khống chế mức độ của lực hút)”

Ngộ Chúc: “Cái gì gọi là có thể khống chế mức độ lực hút? Bàn tay vàng của tôi là cái này hả?”

Hệ thống làm như bí hiểm khó lường nói: “Lực hút càng mạnh, đàn ông sẽ càng thấy sung sướиɠ. Theo như thống kê chính xác của ta, đàn ông bình thường muốn bắn cần lực hút khoảng 20%, đàn ông chất lượng tốt thì cần 50%. Các phương thức sử dụng khác thì ký chủ cần phải tự mình đi khám phá.”

Ngộ Chúc trợn tròn mắt, chuyện này chẳng phải là đàn ông có thể được trải nghiệm cảm giác sung sướиɠ ở trên người cô mà cả đời này cũng không thể nghĩ tới sao?”

Đời này, dù Ngộ Chúc tỉ mỉ trang điểm cũng chỉ có thể coi như là người đẹp có khí chất, nhưng nếu hút nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ hơn một chút thì có phải cô sẽ trở thành một người đẹp nghiêng nước nghiêng thành không?

Nghĩ đến đây, giọng điệu của cô trong chốc lát đã chuyển sang lấy lòng: “Nhóc hệ thống, vậy tôi cần phải làm gì tiếp theo đây? Ngẫu nhiên chọn người may mắn hả?”

“Đàn ông chất lượng càng tốt, năng lực tϊиɧ ɖϊ©h͙ càng mạnh thì càng thăng cấp nhanh, ký chú cần tự mình khám phá, ta chỉ nhắc nhở cô khi cần thiết.”

“Hừ, hệ thống keo kiệt.” Ngộ Chúc bĩu môi, xoay người nằm xuống, đàn ông tốt ở trên giường, người đầu tiên mà cô nghĩ đến là sinh viên khoa thể dục. Ngày mai là cuối tuần, cô quyết định dậy thật sớm đến sân thể dục thử vận may một chút.

Sáng sớm ngày hôm sau, cô thay một chiếc váy len mỏng màu đen cùng với đôi giày cao gót màu đen, sau đó cuốn tóc tạo thành một làn sóng. Sau khi tất cả đều chuẩn bị tốt, cô chậm rãi đi về phía sân thể dục.

“Này, anh Dương, anh xem có phải cô gái xinh đẹp trên khán đài vẫn luôn nhìn anh hay không?” Trần Thần đang nghỉ ngơi sau khi đánh bóng rổ, cậu dùng bả vai đυ.ng đυ.ng Giang Mộ Dương, ánh mắt ra hiệu cho anh nhìn về phía khán đài.”

“Haiz, mị lực của anh Dương thật sự quá lớn, lúc này mới đi học được bao lâu, các cô gái cùng tuổi đã thi nhau chạy tới, một đợt lại một đợt. Bây giờ ngay cả đàn chị khóa trên cũng nghe tin chạy tới.”

Giang Mộ Dương nghe thấy như vậy lấy tay nện cho cậu một cú: “Đừng nói bậy, tôi không có hứng thú với những chuyện này.”

Anh ngẩng đầu uống một ngụm nước, bởi vì uống quá nhanh, có giọt nước theo cổ chảy xuống áo thun, hầu kết gợi cảm theo tiếng nuốt nước chuyển động lên xuống. Lúc vào sân thi đấu, anh lơ đãng liếc mắt nhìn người phụ nữ trên khán khán đài.