Chương 55: Ghen tị

Hôm đó, sau khi hết tiết học cô đã sớm chuồn êm, không hề cho Cố Tư Ý có cơ hội cùng cô nói chuyện .

Dù gì ngày hội thể thao cũng sắp tổ chức rồi, cô còn vội đi câu lạc bộ khiêu vũ để diễn tập.

Nghĩ kỹ lại, có lẽ bởi vì lúc trước Ninh Manh Tinh không thể vượt qua cô để lấy được giải thưởng, nên mới có thể tung tin đồn ở sau lưng cô.

Ai za, người đẹp đúng là dễ gặp phiền phức nha ︿_︿

Ngộ Chúc tuần này tập trung vào quá trình diễn tập rất gấp rút, đến thời gian rảnh dành cho đàn ông cũng không còn.

Cô mỗi ngày đều bận tới mức cơm cũng không kịp ăn, cuối cùng ngày hội thể thao cũng tới .

Nói chung quy trình diễn ra của mỗi trường học đều giống nhau —— Hiệu trưởng phát biểu, đại biểu phát biểu, trận thi đấu, tiết mục biểu diễn; một quy trình cũng không được thiếu, nếu không thì đại hội thể thao không thể bắt đầu.

Ngộ Chúc nhìn đại diện tân sinh viên năm nhất Giang Mộ Dương, cán bộ học sinh ưu tú Văn Chi Hành, giáo viên xuất sắc Cố Tư Ý đều đang ở trên đài phát biểu nói chuyện, tầm mắt vẫn luôn như có như không dừng ở trên người cô. Ngộ Chúc đột nhiên cảm thấy phía sau lưng có chút ớn lạnh.....

Nhưng lúc này không cho phép cô nghĩ nhiều như thế, rất nhanh đã đến tiết mục biểu diễn của cô.

Dáng người Ngộ Chúc mềm mại, động tác tiêu chuẩn, lớn lên lại xinh đẹp , đương nhiên đứng ở vị trí trung tâm.

Ba người đàn ông nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, khiến cho những người quen biết họ đều không nhịn được sôi nổi liếc mắt, dù gì những vị ở trên bục kia đều không phải người thích nhìn chằm chằm nữ sinh.

Nhưng mà nữ sinh ở vị trí trung tâm kia thật sự rất xinh đẹp a, làn da trắng mịn, dáng người mảnh mai.

Sau khi kết thúc biểu diễn, Ngộ Chúc bước xuống khỏi sân khấu, xung quanh lập tức có mấy nam sinh đã sớm chờ ở đó vây quanh xum xoe. Mỗi người bọn họ đều tràn đầy sức sống thanh xuân, nhưng Ngộ Chúc không muốn để ý đến họ.

Sáu người đàn ông đã đủ rắc rối rồi, lại thêm một người nữa thì sẽ biến thành câu chuyện công chúa Bạch Tuyết và bảy cây dươиɠ ѵậŧ lớn mất, cô thật sự ăn không tiêu.

Cô còn chưa mở miệng, đã nghe được giọng nói mát lạnh từ bên cạnh truyền đến: “Lâm Vân Hoa, em đã hoàn thành xong dự án thử nghiệm của mình chưa ?”

Ngộ Chúc thấy thân thể ngay lập tức cứng đờ của nam sinh, nhìn cậu một bằng ánh mắt đồng cảm.

Cố Tư Ý đứng cách cô mấy mét, đã khiến nam sinh đó cút xéo, trước khi đi anh còn liếc cô một cái.

Được rồi, có thể xác định là ghen tị rồi.

Ngộ Chúc trong lòng cười trộm, vừa định đuổi đám con trai xung quanh về để thay quần áo, thì Văn Chí Hành nở nụ cười thật tươi, dùng sức đẩy vòng vây sang một bên, chen đến bên cạnh Ngộ Chúc: "Sao mấy người còn ở đây, công việc làm xong hết chưa ?”