Chương 3: Tiểu thế giới thứ nhất (2)

Trải qua từng giây từng phút tái tạo cơ thể, Thẩm Quân Nhật Hy cảm thấy rằng nó đã thay đổi rõ rệt hơn trước rất nhiều.

Một lúc sau, quá trình tái tạo lại cơ thể của Thẩm Quân Nhật Hy đã kết thúc. Cô không ngừng ngắm nhìn mình trong gương đến nỗi mê mệt.

"Wow… Hệ thống đây thật sự là cơ thể của ta sao? Nó đẹp quá, còn đẹp hơn cả cơ thể lúc trước khi chết của ta." Thẩm Quân Nhật Hy vừa nhìn mình trong gương vừa không khỏi cảm thán vẻ đẹp của cơ thể mới này.

Cơ thể sau khi hệ thống tái tạo lại phải nói là vô cùng, vô cùng, vô cùng đẹp luôn. Rất hợp với phong cách trước đây của Thẩm Quân Nhật Hy.

Một cơ thể hoàn hảo với số đo ba vòng lần lượt là 95, 55, 95. Làn da trắng hồng không tì vết, xương quai xanh yêu mị, ngón tay thon dài, gương mặt muốn đáng yêu dễ thương có đáng yêu dễ, muốn quyến rũ gợi cảm có quyến rũ gợi cảm.

Phải nói là Thẩm Quân Nhật Hy rất vừa ý và thích thú với cơ thể mới mà hệ thống mang đến này. Có được cơ thể này rồi cô không lo không hoàn thành nhiệm vụ.

"Mà nhiệm vụ lúc nãy là nhiệm vụ của thế giới này đối với kí chủ, còn bây giờ mới là nhiệm vụ của hệ thống đối với cô."

"Nhiệm vụ chính tuyến thứ nhất thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Thẩm Quân Nhật Hiên." Chưa để Thẩm Quân Nhật Hy phản ứng lại hệ thống liền thông báo nhiệm vụ cho cô.

"Nhưng ở thế giới này Thẩm Quân Nhật Hiên lad ba ba của kí chủ, bây giờ cũng tức là ba ba của ta rồi. Sao có thể làm loại chuyện đấy chứ?" Thẩm Quân Nhật Hy thấy hệ thống thông báo nhiệm vụ thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Thẩm Quân Nhật Hiên thì liền lên tiếng thắc mắc.

"Ký chủ, cô yên tâm, ở thế giới này con người chỉ quan trọng có thể thoả mãn được du͙© vọиɠ của mình, chứ không quan trọng vấn đề huyết thống." Hệ thống nhẹ nhàng giải đáp thắc mắc của ký chủ nhà mình.

"Nên cô không cần quan trọng mấy vấn đề đấy làm gì, chỉ cần tập trung làm tốt nhiệm vụ của mình là được."

"Vậy thì được rồi." Thẩm Quân Nhật Hy thấy hệ thống nói vậy thì cũng không còn gì lo lắng nữa liền chấp nhận làm nhiệm vụ này.

"Vậy chúc ký chủ sớm hoàn thành nhiệm vụ. Ta off trước đây."

"Ừm."

Buổi tối phòng ăn của Thẩm Quân viên.

Dựa vào kí ức của nguyên chủ nên Thẩm Quân Nhật Hy có thể nhận thức được mọi người trong Thẩm Quân viên là ai.

"Dì Liên, ba con chưa về sao." Thẩm Quân Nhật Hy đã ngồi vào bàn ăn rồi mà vẫn chưa thấy baba Thẩm Quân Nhật Hiên đâu. Nên Thẩm Quân Nhật Hy hỏi dì Liên quản gia của nhà cô.

"Hôm nay ngài ấy có cuộc họp quan trọng đột xuất nên vẫn chưa về nhà, và có gọi điện thoại về bảo tiểu thư cứ ăn trước đi ạ." Dì Liên nhanh chóng lên tiếng trả lời câu hỏi của Thẩm Quân Nhật Hy.

"Dạ, mà dì cứ gọi con là Tiểu Hy hoặc Nhật Hy là được không cần phải gọi tiểu thư đâu ạ." Trước giờ Thẩm Quân Nhật Hy không quen với cách gọi kiểu này lắm, nên cô muốn đổi cách xưng hô của dì Liên đối với mình.

"Sao có thể như thế được người là tiểu thư của tôi mà." Dì Liên thấy cô nói như vậy liền tiếp lời.

"Sao lại không được chứ. Dù gì con cũng nhỏ tuổi hơn dì và được dì chăm sóc từ bé, nên dì cứ gọi con là Thẩm Quân Nhật Hy được rồi."

Biết mình không nói lại Thẩm Quân Nhật Hy nên dì Liên cũng không nói gì nhiều nữa mà nhanh chóng đồng ý rồi rời đi làm việc của mình.