Chương 53

1147 Chữ Cài Đặt
Chúc mừng hai người là người đầu tiên lên được đây.

Tống Tử Duệ cùng Diệp Thiên Phong vừa bước lên khỏi bậc thang thứ 500 thì một nam đệ tử bận y phục của quản sự đường tiến đến.

- Đi thôi ta đưa hai người đến lôi đài.

Nam đệ tử nói xong liền giương mắt ý bảo hai người theo sau, sau đó cất bước về phía trước.

Tống Tử Duệ đi theo mà không thể tin được y và hắn là người đầu tiên đến được đây. Cả 300 đệ tử vậy mà cả hai là người lên đầu tiên, không thể tin được a.

Cả ba người xuyên qua các dãy hành lang dài. Đến gần cuối hành lang Tống Tử Duệ liền kinh ngạc, dãy hành lang này thông đến một quảng trường cực lớn. Nơi này tựa như sân đấu ở hiện đại, xung quang là khán đài ở giữa chính là sân thi đấu.

Bây giờ khán đài đông kín người, chính giữa khán đài có một vị trí cao nhất, Tống Tử Duệ nhìn thấy Tô Dĩ Thần kế bên là Nam Cung Nguyệt, bọn hắn đang ngồi trên đó cùng với trưởng môn và các phong chủ khác, hai người bọn họ đang nhìn y, tầm mắt đầy nóng bỏng tựa như muốn khảm y vào trong tâm, y… Tống Tử Duệ vội cụp mắt che dấu một tia mê man trong một khắc đó. Đoạn y ngước lên cùng với một gương mặt tươi cười.

Nhưng cái cụp mắt này đã bị Nam Cung Nguyệt và Tô Dĩ Thần nhìn thấu. Hai người bọn hắn nhăn chặt mày, rốt cuộc là chuyện gì?

“ Chuyện này vốn đã định từ lúc đó rồi, sau này…”- Tống Tử Duệ không biết mình đã bị lộ ra tâm tình, y nghĩ nghĩ trong đầu mà tự giễu.

Phục hồi tinh thần, y cùng Diệp Thiên Phong tiếp tục đi theo nam đệ tử quản sự đường hướng một phía khán đài.

- Hai người tiến lên đó ngồi trước, đợi các đệ tử lên đủ cũng là lúc lôi đài bắt đầu.

Tống Tử Duệ cùng Diệp Thiên Phong đi lên một cầu thang riêng dẫn lên chỗ ngồi phía trên. Hai người chọn một chỗ không quá xa so với phía sân đấu, vừa vặn nhìn được bao quát. Hai người vừa ngồi xuống lại có một đệ tử vận y phục quản sự đường khác tiến đến, trên tay bê một hộp gỗ lớn. Nam đệ tử mỉm cười nhìn hai người.

- Thỉnh bốc ra một khối mộc vài, đây là số thứ tự thi đấu của hai người.

“Còn có vụ này nữa sao?”- Tống Tử Duệ nghĩ, y không nhanh không chậm đưa tay vào hộp gỗ lấy ra một khối mộc bài - số 16. Diệp Thiên Phong đợi y lấy xong cũng đưa tay vào lấy- thẻ bài số 5.

- Huynh ở vị trí số 5 sao? Hmm gần như vậy.

Tống Tử Duệ cau cau mày, không khỏi có chút lo lắng cho Diệp Thiên Phong. Thi đấu ở những vị trí đầu áp lực cũng không ít đâu.

Diệp Thiên Phong cong cong khoé môi, vươn tay xoa xoa đầu Tống Tử Duệ.

- Không sao đâu, em không tin phu quân của mình sao? Hửm?

- Khụ dĩ nhiên là em tin rồi, phu quân của em soái như vậy, tài giỏi như vậy.

Tống Tử Duệ tinh nghịch cười đến lộ ra hai chiếc răng nanh, làm Diệp Thiên Phong trong lòng ngọt đến chịu không nổi. Nếu không phải hoàn cảnh không cho phép, hắn thật sự rất muốn đè y xuống, hung hăng đét mông, làm y đến khóc nứt nở.

Hai người Tống Tử Duệ, Diệp Thiên Phong không đợi lâu liền lục đυ.c thấy đoàn đệ tử tiến đến, dẫn đầu là Diệp Thiên Vân cùng Tống Bạch Liên, theo sau là cô nàng tên Nhu Vũ. Hai người nhìn thấy ba người đồng dạng ba người kia cũng nhìn thấy Tống Tử Duệ và Diệp Thiên Phong.

Nhu Vũ vừa thấy hai người lập tức như được tiêm năng lượng, nhảy tới nhảy lui vẫy tay với Tống Tử Duệ. Y cũng mỉm cười đáp lại, cô nàng thấy vậy liền một trận đỏ mặt. Diệp Thiên Phong mặt lập tức liền đen. Hắn nhéo nhéo Tống Tử Duệ mu bàn tay.

Tống Tử Duệ nghi hoặc nhìn nhìn Diệp Thiên Phong không biết vụ gì, cái này càng làm Diệp Thiên Phong đen mặt hơn nữa, hắn trực tiếp lời ít ý nhiều.

- Em là người đã có ba vị phu quân!

Tống Tử Duệ nghe xong liền bừng tỉnh, hai má đỏ bừng bừng. “ Ở đây nhiều người như vậy…”

- Khụ…khụ em biết mà, em làm sao làm sao thích Nhu Vũ được chứ.

- Tốt nhất là như vậy, nếu không ngoan em sẽ bị đét mông, hừ, đừng trách ta không nói trước.

Tống Tử Duệ gật gật đầu như giã tỏi, ôm ôm cánh tay Diệp Thiên Phong.

Đoàn người nhanh chóng lấp kín khán đài, yên ổn xong rồi tiếp đến là bốc lấy mộc bài. Từ 300 đệ tự bây giờ chỉ còn hơn 190 mấy người vậy nên rất nhanh mọi người đều nắm trong tay mộc bài.

- Ta là số 87, ngươi cũng là số 87 luôn sao?

- Chết rồi, ta đấu với đệ tử của Thượng Kiếm Phong, lần này ta tiêu rồi!

- Thật lo lắng không biết ta đấu với ai đây?

- Nè nè mộc bài của ngươi là số mấy vậy, mau cho ta xem với.

Cả khán đài nháy mắt ồn ào trở lên, Tống Tử Duệ cũng bị mấy câu hỏi của bọn họ ảnh hưởng, y lo lắng không biết mình đấu với ai. Rất nhanh y liền biết kết quả, một vị rau tóc bạc phơ đứng ở một đài chuyên chúc lên tiếng.

- Đây là danh sách các thí sinh tham gia đấu lôi đài cùng đối thủ. Người thắng cuộc sẽ được vào vòng tiếp theo, thua cuộc hủy bỏ danh ngạch.

Nói xong liền phóng ra một cái hình hộp chữ nhật bán trong suốt. Lão giả niệm niêm gì đó, đoạn khối hình hộp chữ nhật bốn mặt phát sáng lên, hiện ra từng cái tên trên đó.

Số 1Thủy Hà của Mộc Vân Phong đấu với số 1 Cảnh Bình của Ngũ Hồ Phong.



Số 5 Diệp Thiên Phong của Hành Phong đấu với số 5 Lôi Phong của Thượng Kiếm Phong.



Số 16 Diệp Thiên Vân của Thượng Tuyết Phong đấu với số 16 Tống Tử Duệ của Trúc Mộc Phong.



Số 20 Tống Bạch Liên của Nhược Thủy Phong đấu với số 20 Nhu Vũ của Thượng Tuyết Phong.