Chương 12: Cẩm nang bòn rút giá trị sủng ái

Cẩm Thốc cung.

Lê Tứ Cửu giẫm một chân lên ghế, nghiêng nghiêng ngả ngả ngồi lên 1 bên ghế, y nhìn mấy rương đồ la liệt trên đất, hỏi Uyển Chi: "Những thứ này đều là cho ta sao?"

Uyển Chi đang nghiêm túc kiểm kê vật phẩm, bỗng nghe thấy Lê Tứ Cửu lên tiếng liền bị dọa một cái, vội đáp: "Vâng, đây đều là lễ vật mà Đông Oa dâng lên, món nào cũng rất quý giá. Nghe nói hoàng thượng chỉ giữ lại một đôi bông tai hồng ngọc đã được cao tăng gia trì, còn lại đều đưa hết cho công tử."

Lê Tứ Cửu "ồ" một tiếng

Y túm lấy một mớ đồ, cũng không quan tâm đó là cái gì đã đưa toàn bộ cho Uyển Chi: "Cầm lấy, thưởng cho ngươi"

Uyển Chi chưa từng thấy kiểu thưởng nào hào phóng như thế, ngạc nhiên đến mức quên từ chối, vươn hai tay ra ôm đống đồ đó vào trong ngực, nghe thấy Lê Tứ Cửu cười nói: "Món nào thích thì ngươi cứ giữ, món nào không thích thì có thể đem bán lấy tiền hoặc tặng người khác, ta xem trong phim......không đúng, ta nghe người khác nói, làm cung nữ cũng không dễ dàng gì.

Lời của Lê Tứ Cửu rất chân thành, Uyển Chi nghe thấy mà trong lòng ấm áp, thậm chí nhất thời còn cảm thấy thực ra y là một người tốt.

Lê Tứ Cửu hỏi: "Phải rồi, ngươi có thể truyền lời cho hoàng thượng không? Bảo hắn đêm nay có thể tới đây nữa không?"

Uyển Chi mới vừa nảy sinh cảm giác gần gũi thân thiết với Lê Tứ Cửu nên cảm thấy không quá sợ nữa, vừa nghe thấy Lê Tứ Cửu nói đến chuyện này, cắn răng gom góp dũng khí nói: "Công tử....nô tỳ có câu này không biết có nên nói hay không...."

"Câu gì?"

Úc Tu Cẩm trước giờ chưa từng ngủ lại cung của phi tử, đêm qua lại ngủ cả đêm ở Cẩm Thốc cung, sáng nay chuẩn bị lên triều cũng không đánh thức Lê Tứ Cửu đang ngủ say, hiện tại lại phái người tặng một đống đồ cho Lê Tứ Cửu. Rất rõ ràng, hoàng thượng khá vừa ý Lê Tứ Cửu.

Trong cung này, chỉ có chủ tử đắc sủng thì người dưới trướng mới sống dễ dàng. Lê Tứ Cửu vừa vào cung đã nhận được sự sủng ái trước nay chưa từng có, Uyển Chi tất nhiên vui mừng nhưng khuyên bảo Lê Tứ Cửu đừng ỷ được chiều mà kiêu ngạo cũng là việc nằm trong chức trách của nàng.

Uyển Chi nói: "Quy tắc của hoàng thượng trước giờ là không qua đêm ở cung phi tử, cũng không liên tiếp sủng ái cùng một vị phi tử, càng......càng chán ghét phi tần nào chủ động mời chào......nên là.....nên là vì để đắc sủng lâu dài, công tử nhất định đừng phạm sai"

Uyển Chi sợ Lê Tứ Cửu cảm thấy nàng lo chuyện bao đồng, nói xong liền cẩn thận ngẩng đầu nhìn y. Thế mà lại nhìn thấy Lê Tứ Cửu ngồi thẳng lưng lên, hai mắt sáng đến dọa người: "Thế sao, đa tạ ngươi, quả thật là tin tức hữu dụng"

Uyển Chi thở phào một hơi, cười một cái, lại nghe thấy tiếng nói đang cố nén hưng phấn của Lê Tứ Cửu: "Vậy, phiền ngươi truyền lời cho hoàng thượng giúp ta, để hắn đêm nay qua đây lần nữa, nói ta vẫn muốn hắn qua đêm ở chỗ ta"

Uyển Chi nhất thời cảm thấy chính mình nghe lầm rồi, nhưng đợi lúc nàng kịp phản ứng lại lời của Lê Tứ Cửu, trong đầu lại trống rỗng như không.

Uyển Chi đáp một chữ "vâng" rồi quay người đi ra ngoài.

Vừa đi vừa nghĩ, còn may mấy năm nay mình không tiêu tiền lung tung, tích lũy được không ít, đủ cho nàng mua một cái quan tài bằng gỗ đàn hương, phòng được côn trùng không nói, còn có mùi ngửi vào thơm thơm, đến lúc nằm vào thì tâm tình cũng không tệ.

Uyển Chi như xem thường cái chết mà truyền lời của Lê Tứ Cửu cho Thường Thuận Hải, thế mà lại có được câu trả lời ngoài sức tưởng tượng, Thường Thuận Hải nói hoàng thượng không những thẳng thắn đồng ý một cách bất thường mà còn bổ sung thêm một câu: nếu Lê Tứ Cửu còn có yêu cầu gì khác nữa thì cứ mạnh dạn nói ra, hoàng thượng nhất định sẽ đáp ứng y

Uyển Chi nửa mừng nửa lo. Mừng là do hoàng thượng thật sự rất sủng ái Lê Tứ Cửu, lo là do Lê Tứ Cửu vừa tiến cung đã đắc sủng như thế, nhất định chọc không ít người ghen ghét.

*

"Công tử, hoàng thượng nói buổi tối sẽ tới Cẩm Thốc cung."

Uyển Chi vừa dứt lời, âm thanh của hệ thống liền vang lên trong đầu Lê Tứ Cửu: [Giá trị sủng ái +3]

Lê Tứ Cửu hỏi hệ thống: [Sao nào, thấy ta thông minh không?]

Hệ thống thích thú nói: [Ngươi thật là, lợi hại! Nếu không phải ta, không có ngón tay, ta nhất định, sẽ giơ, một ngón cái]

Lê Tứ Cửu đắc ý cong khóe môi lên.

Uyển Chi nói những chuyện mà Úc Tu Cẩm ghét, đối với những phi tử khác mà nói thì phải nghiêm khắc tuân theo, nhưng đối với Lê Tứ Cửu thì lại biến thành《Cẩm nang bòn rút giá trị sủng ái》 y phải khiến Úc Tu Cẩm vì y mà làm mấy chuyện mình không thích, có như vậy mới có thể có được càng nhiều giá trị sủng ái.

Lê Tứ Cửu còn cố ý để Uyển Chi dò hỏi sở thích của Úc Tu Cẩm.

Như là Úc Tu Cẩm thích uống trà đặc, thích ăn đồ ăn nóng, không thích mèo, không thích phi tử tựa vào người hắn quá gần...mấy chuyện như vầy Lê Tứ Cửu đều ghi nhớ để chuẩn bị thực hành từng cái một.

Lúc Úc Tu Cẩm qua đây, Lê Tứ Cửu đang ở trong tiểu viện không lớn của Cẩm Thốc cung mà huơ tay múa chân.

Trước khi Lê Tứ Cửu xuyên việt cũng coi như là một nửa sinh viên khoa thể thao, từ tiểu học đã giỏi bắn cung, lúc đi học chỉ cần vừa tan trường là xông ra sân đánh bóng rổ, chơi bóng đá, sau khi xuyên qua cũng ngày ngày phải bôn ba, khả năng vận động cũng kinh người. Làm phi tử thì tốt, có thể ngủ đến lúc tự tỉnh, ăn được một bữa cơm chân chính, chỉ là không có không gian để vận động. Như ngày hôm nay Lê Tứ Cửu đều ở tiểu viện tập một bài thể dục hết 4 lần.