Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hiện Trường Lật Xe Của Tình Yêu Qua Mạng

Chương 26

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lại bị xuất trong lần nữa / Xoa tử ©υиɠ đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra / Tè ra bằng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ (Mind Break / Ahegao)

"Bé cưng, gọi một tiếng nữa đi." Tone giọng của Lộ Bạc Chu vừa trầm vừa khàn, tiếng thở dốc dần dần trở nên nặng nề, yết hầu anh lăn lên lăn xuống, vài giọt mồ hôi chảy dọc theo sống mũi cao thẳng, "Chồng muốn nghe."

Cặp mắt xanh thẳm kia ngập trong du͙© vọиɠ đặc sệt, như mặt biển đang sôi sùng sục, nóng đến bỏng rát.

"Em...... Anh à......" Ân Thải Vụ đón lấy ánh mắt của người đàn ông này, gương mặt càng thêm đỏ, cảm giác mắc cỡ dâng lên muộn màng, Ân Thải Vụ mở mở miệng mấy lần, không sao gọi ra miệng được.

"Xấu hổ à?" Lộ Bạc Chu cúi đầu, nhẹ giọng hỏi, lại hôn lên má Ân Thải Vụ thật dịu dàng, "Vậy khi nào bé cưng gọi ra được thì khi nấy chồng mới dừng lại."

Trái ngược hoàn toàn với giọng điệu dịu dàng của anh là cú thúc có thể nói là tàn nhẫn của ©ôи ŧɧịt̠ anh, cây gậy thịt to bự nóng bỏng nắc những cú trời giáng vào cái lỗ l*и ướt mềm đỏ hồng kia, qυყ đầυ cứng ngắc mỗi lần đều thọc sâu vào bên trong tử ©υиɠ, cổ tử ©υиɠ mềm mại sẽ co bóp mãnh liệt, vách tử ©υиɠ cũng đã sưng lên, kɧoáı ©ảʍ tê rần như điện giật sẽ lan tỏa khắp toàn thân. Ân Thải Vụ vừa khóc vừa thở hổn hển níu lên người Lộ Bạc Chu, trong lúc mơ màng cảm thấy mình sẽ bị nhiệt độ của cái ©ôи ŧɧịt̠ nóng rực này hòa tan thành một bãi nước, cơ thể liên tục phập phồng dưới thân người đàn ông này.

"Bé cưng, gọi đi nào." Lộ Bạc Chu rũ mi xuống nhìn người trong lòng mình, làn da trơn mịn trắng nõn nà đã bị che kín bởi những dấu hôn loang lổ, hồng như đánh phấn, như một nụ hoa nở rộ trên nền tuyết, cái bụng trắng mềm hơi phồng lên đang run run, lúc bị đυ. không ngừng lắc lư, non nớt yếu ớt hấp dẫn người ta đặt tay lên xoa nắn.

Lộ Bạc Chu siết chặt eo Ân Thải Vụ thêm một chút, anh bóp mạnh lấy hõm eo hai bên của cậu sinh viên, từng cú hẩy mông đυ. mở toang tử ©υиɠ, giọng khàn khàn nghiêm khắc chất vấn: "Tại sao lại không chịu gọi, trước mặt chồng có gì phải xấu hổ chứ?"

"Hức...... Ưm ưm ư......" Ân Thải Vụ bị quát nên thấy cực kỳ tủi thân, ý thức đã bị kɧoáı ©ảʍ xé nát bấy, cậu như không còn có thể chịu được nữa, ngay cả tiếng thở dốc cũng trở nên rách nát, "Chồng ơi dừng lại đi mà...... Chồng ơi chồng...... Em gọi rồi...... Dừng lại đi...... Chồng...... Dừng lại...... Chồng à ưm ưm ư......"

Tiếng nức nở của Ân Thải Vụ mang theo sự cầu xin, không ngừng gọi chồng, không nghĩ tới khi Lộ Bạc Chu nghe thấy lại càng kích động hơn, đột nhiên nhấc đùi cậu lên ép về phía trên, ôm cả người cậu lên đùi mình, ©ôи ŧɧịt̠ nhắm ngay đúng lỗ l*и đang mở banh ȶᏂασ mạnh vào.

Cơ thể Ân Thải Vụ bị Lộ Bạc Chu hơi nhấc lên trên, tử ©υиɠ ngậm đầy tinh vừa chảy ra được một chút đã bị ©ôи ŧɧịt̠ to béo chặn lại, đút mạnh vào xuyên qua cổ tử ©υиɠ, khiến chất lỏng tanh tưởi trong tử ©υиɠ văng tung tóe khắp nơi, bụng Ân Thải Vụ hơi xẹp xuống một chút nhưng rất nhanh đã bị rót đầy bởi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực người đàn ông này bắn vào lần nữa.

Tử ©υиɠ lại bị xuất trong......

Đến khi Lộ Bạc Chu rút dươиɠ ѵậŧ ra, tử ©υиɠ của Ân Thải Vụ điên cuồng co bóp, cổ tử ©υиɠ khóa chặt lại, niêm phong hơn nửa lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong.

Bụng dưới của Ân Thải Vụ phồng lên, trên khuôn mặt ngơ ngẩn bị nhuộm đẫm bởi nɧu͙© ɖu͙©, cảm giác đầy tràn tê dại nhanh chóng lan ra, chạy dọc toàn thân Ân Thải Vụ, cậu thở hổn hển trong sự thất thần, đôi mắt nai ngập nước mở to, giọng nói yếu ớt nhỏ bé run run, nói như đang lên án: "Chồng hưm hưʍ...... Anh là đồ lừa đảo... Chồng à......"

Đã nói cậu gọi chồng thì sẽ dừng lại cơ mà......

Tử ©υиɠ lại lần nữa bị tưới đẫm bởi tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông này, bụng Ân Thải Vụ phồng lên tròn vo, rõ ràng lớn hơn trước đó rất nhiều, nặng trĩu, run run, Ân Thải Vụ lén nhìn thoáng qua một cái, không kìm được òa khóc.

Cậu sụt sùi sụt sùi, khóc đến thở hổn hển, đôi mắt trong suốt nay ngập nước, trên hàng mi cũng ngậm nước mắt.

"Bé cưng ngoan nào, đừng khóc mà." Lộ Bạc Chu cúi đầu mổ mổ lên khóe mắt ướt rượt của Ân Thải Vụ, cắn lấy cánh môi cậu nhẹ nhàng mυ"ŧ vào một lát, dần chuyển thành một nụ hôn nóng bỏng, "Thực sự là do cưng gọi trễ quá, lần sau nhớ phải ngoan hơn."

Lộ Bạc Chu ôm Ân Thải Vụ vào trong lòng, vuốt ve thân thể run rẩy của cậu, động tác kiên nhẫn lại dịu dàng, nhưng sự trấn an của anh không hề có chút tác dụng nào, Ân Thải Vụ nhớ đến chuyện tàn nhẫn anh đã làm là lại khóc to hơn, cắn môi trông ấm ức rất đáng thương, ngay cả vai cũng rung lên.

Lộ Bạc Chu cố ép du͙© vọиɠ xuống, anh kìm chế hơi thở, trực tiếp nắm lấy tay Ân Thải Vụ đặt lên dươиɠ ѵậŧ mình, bình tĩnh hỏi: "Còn khóc nữa không?"

Cái thứ đấy thế vậy mà đang dần cương cứng......

"Ư ư không...... Em không khóc nữa......" Ân Thải Vụ co rúm người lại, run rẩy lùi ra sau né tránh, cậu không ngừng lắc đầu, đỏ bừng mặt cố nuốt tiếng nức nở lại.

Ân Thải Vụ không dám nói một câu nào, chỉ sợ lỡ miệng để bật ra một tiếng nức nở, cậu cong eo lại, chui vào vòng ôm rộng lớn của Lộ Bạc Chu, lau lau vệt nước trên mặt mình.

Lộ Bạc Chu nắm lấy tay Ân Thải Vụ, chuyển đến phần bụng mềm mại đang phồng lên của cậu, hướng dẫn cậu dùng lòng bàn tay phủ lên nhẹ nhàng xoa nắn.

Như đang nắn bóp một quả mọng chín mọng, chạm nhẹ một cái, lỗ l*и sẽ phun mấy tia chất lỏng ra.

Thật sự quá dâʍ đãиɠ...

"Tử ©υиɠ của cưng đã thật." Giọng của Lộ Bạc Chu để lộ sự thỏa mãn rõ ràng, anh cúi đầu cẩn thận hôn liếʍ cái bụng mềm mại hơi phồng lên của Ân Thải Vụ.

Vân lưỡi thô ráp quét trên làn da non mịn, ngứa tê tê râm ran, Ân Thải Vụ hơi giãy giụa không được tự nhiên, ngay sau đó hõm eo đã bị người đàn ông này bấu một cái.

"Bé cưng, đừng lộn xộn." Dươиɠ ѵậŧ Lộ Bạc Chu đập vào bắp đùi Ân Thải Vụ, ám chỉ nói, "Anh còn cứng đấy."

Anh nhìn thẳng vào Ân Thải Vụ, đầu khấc ấn lên cửa mình giữa hai chân cậu, như định thúc mạnh vào trong vậy.

"Không không...... Thiệt không được mà...... Em bất động rồi...... Anh à...... Chồng à......" Ân Thải Vụ thật sự sắp suy sụp rồi, lỡ tử ©υиɠ lại bị người đàn ông này đυ. mở banh lần nữa là chắc chắn sẽ căng bể mất.

"Đùa em thôi, anh không vào đâu." Lộ Bạc Chu xoa xoa mông Ân Thải Vụ rồi bế cậu lên, đi về phía phòng tắm, "Đi giúp em đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra nào."

Lỗ l*и của Ân Thải Vụ trong lúc đi lại vẫn không ngừng rỉ tϊиɧ ɖϊ©h͙, âʍ ɦộ sưng phù còn ướt đẫm, chất lỏng dính nhớp ở nửa người dưới làm Ân Thải Vụ trong lúc mơ màng có cảm giác như mình vừa mất kiểm soát.

Lúc Lộ Bạc Chu đặt cậu vào bồn tắm, bàn tay ấm áp vuốt ve bụng dưới của cậu, cảm giác này càng trở nên rõ ràng hơn.

Lực tay của Lộ Bạc Chu rất mạnh, anh ấn lên chỗ phồng trên bụng dưới trắng mềm khiến nó lập tức lõm xuống một khúc, lỗ l*и theo đó run run phun từng đống dịch trắng đυ.c ra.

"Bé cưng, tự banh l*и ra để anh giúp em đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tử ©υиɠ ra nào."

Câu ra lệnh của Lộ Bạc Chu nghe hơi dồn dập, Ân Thải Vụ sợ không làm theo sẽ lại bị anh tìm lý do tra tấn nữa, bèn ấm ấm ức ức cắn môi dưới, ngón tay nõn nà đặt lên hai môi l*и phì nộn, banh chúng ra, để lộ lỗ l*и đã hoàn toàn nở rộ.

Sau khi bị ©ôи ŧɧịt̠ bự liên tục đυ. vào, lỗ l*и đã không còn phấn hồng non nớt như ban đầu mà trở nên sưng to, đỏ thẫm, cửa l*и ướŧ áŧ khép mở thèm muốn, không ngừng chảy nước sướиɠ ra, môi lớn cũng bị căng ra, ngay cả vách âʍ đa͙σ đỏ tươi cũng có thể lờ mờ thấy được.

Đóa hoa dục tình đã nở rộ, như ráng mây mềm mại tuyệt mĩ, dụ dỗ người tới hái.

Ánh mắt Lộ Bạc Chu đột nhiên trầm hẳn xuống, những ngón tay có vết chai mỏng thăm dò đút vào, cái lỗ vừa bị đυ. mở này trơn mềm đến nát bấy, hơi thở Lộ Bạc Chu nặng thêm, anh hôn nhẹ lên mặt Ân Thải Vụ: "Thấy khó chịu thì ôm chặt anh nhé."

Ngón tay thon dài tách khe thịt ra, mạnh bạo đút vào trong. Vách âʍ đa͙σ sưng phù lên do đã bị đυ. một cách tàn nhẫn, giờ phút này lại bị những ngón tay vô tình thọc mở ra.

Ngón tay Lộ Bạc Chu mau lẹ thọc vào rút ra trong âʍ đa͙σ, mặt lòng ngón tay không ngừng cọ xát vách trong, cả người Ân Thải Vụ đều run rẩy, thịt non xoắn chặt lấy ngón tay xâm lấn nó, điên cuồng mà mυ"ŧ vào.

Ngón tay Lộ Bạc Chu cắm rút vài cái, lỗ thịt dưới sự kí©h thí©ɧ ấy càng cắn chặt hơn, vách trong sưng phù, cảm giác như đã bị xước ra vậy, vừa tê vừa xót, Ân Thải Vụ khó chịu hừ vài tiếng, khóe mắt lại ướt.

"Bé cưng, đừng mυ"ŧ chặt như vậy, thả lỏng chút nào." Lộ Bạc Chu ách giọng, tiếng nói trầm thấp lẫn với tiếng thở thô nặng, anh cúi đầu ngậm đầṳ ѵú dựng đứng của Ân Thải Vụ vào miệng mà gặm cắn, hàm răng sắc bén nghiến mạnh núʍ ѵú.

"Hưm ——!!" Ân Thải Vụ đột nhiên mở to hai mắt, thịt vυ" mềm nhũn chớp cái đã biến thành màu hồng phấn, ngay cả quầng vυ" cũng đỏ lên, đầṳ ѵú thì bị người đàn ông này cắn đến sưng đỏ, tươi đẹp như một đóa hoa đang nở rộ.

Kɧoáı ©ảʍ lan tỏa từ các đầu mυ"ŧ thần kinh ở đầṳ ѵú lan đến tận âʍ ɦộ, Ân Thải Vụ mơ mơ màng màng ưỡn ngực cao lên, cơ thể rung lên rất mãnh liệt, sâu trong âʍ đa͙σ phun đầu nước l*и dính nhớp ra ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, cậu lại cực khoái lần nữa rồi.

Cái lưỡi đang liếʍ mυ"ŧ đầṳ ѵú trở nên ôn hòa hơn, ngón tay trong âʍ đa͙σ cũng ngừng động tác lại, cảm giác khó chịu lùi đi nhường chỗ cho kɧoáı ©ảʍ tê dại ập đến, cơ thể căng thẳng của Ân Thải Vụ dần dần thả lỏng, cậu cuộn người lại chui vào lòng Lộ Bạc Chu, gác cằm lên cổ người đàn ông này cọ cọ, sung sướиɠ muốn ngủ luôn.

Lộ Bạc Chu đợi một lát, tiện tay đút ngón tay vào đến sâu nhất, đầu ngón tay chà lên lỗ ngoài cổ tử ©υиɠ, như muốn thọc mở cái miệng nhỏ đó ra vậy, kí©h thí©ɧ kịch liệt khiến Ân Thải Vụ hoảng loạn mở mắt ra, cảm giác như tử ©υиɠ đang bị mở banh khiến cậu khóc hổn hển thành tiếng, giãy giụa loạn xạ trong lòng anh: "Chỗ đó không được... Đau... Không thể vào..."

Ân Thải Vụ giãy giụa quá kịch liệt, Lộ Bạc Chu phải giữ chặt cậu lại, ấn bàn tay cậu lên chỗ bụng phồng lên của chính cậu: "Còn lộn xộn nữa là anh đυ. vào liền đấy."

Giọng điệu Lộ Bạc Chu chứa du͙© vọиɠ bị đè ép, có vẻ hơi hung dữ, ©ôи ŧɧịt̠ đã cương còn lắc lư bên đùi Ân Thải Vụ, thể hiện sự tồn tại mạnh mẽ của mình, người Ân Thải Vụ cứng lại, tưởng anh thực sự định đυ. cậu nữa, lập tức không quan tâm đến chuyện gì nữa, khóc oa oa thành tiếng, như một đứa bé đang bị bắt nạt.

"Đồ lừa đảo!!... Hu hu hức..."

Ân Thải Vụ vừa khóc vừa cựa mình trong lòng Lộ Bạc Chu, cơ thể mềm mại áp trên người anh, đầṳ ѵú cứng ngắc cọ lên ngực Lộ Bạc Chu, phần đùi trong mềm mịn nhiều lần chạm phải ©ôи ŧɧịt̠ nóng bỏng kia, khiến Lộ Bạc Chu không thể nhịn thêm được nữa, túm chặt lấy mắt cá chân cậu, mạch máu trên cổ nhảy nhảy lên, anh cố hết sức mềm giọng xuống: "Anh không vào, chỉ giúp em đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tử ©υиɠ ra thôi nhé."

Anh đặt bàn tay lên bụng dưới phồng lên của Ân Thải Vụ, dỗ dành: "Bình tĩnh chút nào, đừng lộn xộn nữa có được không, anh giúp em đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra đây."

"Lần đầu hẹn hò cũng không nên chôn mình trong khách sạn cả ngày nhỉ, hay là em thích vác cái bụng bự ra ngoài?"

Giọng Lộ Bạc Chu vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, Ân Thải Vụ ngẩng đầu nhìn nửa tin nửa ngờ, cơ thể vừa hơi thả lỏng, cổ tử ©υиɠ đã bị cạy ra.

"Ưmm ưmm... A...!"

Lỗ ngoài cổ tử ©υиɠ run run mở ra, Lộ Bạc Chu đút đầu ngón tay vào, đồng thời lòng bàn tay ấm áp đặt trên cái bụng mềm mại của cậu cũng ấn xuống, mỗi lần anh ấn như vậy đều sẽ có một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c được phun ra từ tử ©υиɠ, kí©h thí©ɧ này khiến cả đùi lẫn bụng của Ân Thải Vụ đều run rẩy kịch liệt.

Bụng dưới bị ấn lên xuống theo nhịp nhanh, tạo thành sóng thịt phập phồng trắng phau, ngón tay cũng khuấy đảo với tần suất tương đương ở cổ tử ©υиɠ, tiếng thở dốc của Ân Thải Vụ dính vào hơi thở của dục tình, toàn bộ tiếng rêи ɾỉ đứt quãng đều bị đôi môi phủ lên chặn lại.

Lộ Bạc Chu hôn mạnh bạo khác thường, cánh môi của Ân Thải Vụ sắp bị anh cắn rách luôn rồi, màu môi nhạt bị cắn đến ửng hồng, như muốn nhỏ máu.

Động tác tay của Lộ Bạc Chu cũng càng ngày càng tàn nhẫn, móc l*и cậu như đang giao hợp vậy, nhiều lần đã đút thẳng vào trong tử ©υиɠ, thô bạo mở banh lỗ thịt thúc sâu vào trong, khiến Ân Thải Vụ không nhịn được mà giãy giụa, hộŧ ɭε nhạy cảm lại bị anh bóp mạnh một cái, mỗi lần ngón tay của người đàn ông này nắc vào trong l*и, âʍ ѵậŧ sưng đỏ đều sẽ bị nhân tiện nắn bóp thật mạnh.

Âʍ ѵậŧ của Ân Thải Vụ đã bị Lộ Bạc Chu cắи ʍút̼ không biết bao nhiêu lần, đã chín rục hoàn toàn, nhạy cảm phát điên, vào lần đυ. vào tử ©υиɠ trước đó không được chạm vào cũng đã thèm khát lắm rồi. Gần như cùng lúc với khi ngón tay Lộ Bạc Chu vừa mới chạm vào âʍ ѵậŧ, hộŧ ɭε liền hưng phấn rùng mình, sưng to như bị sung huyết, đẩy Ân Thải Vụ lên cực khoái từ âʍ ѵậŧ.

Kɧoáı ©ảʍ chồng chất lên nhau, trong lúc lêи đỉиɦ Ân Thải Vụ điên cuồng co thắt, cơ thể trong cơn run rẩy kịch liệt hoàn toàn rộng mở, Lộ Bạc Chu hơi tạm dừng một chút, rút ngón tay khỏi lỗ ngoài cổ tử ©υиɠ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c lẫn với nước l*и khi cực khoái, phun từng dòng chất lỏng nóng ấm ra khỏi lỗ l*и đỏ hỏn như bị mất kiểm soát.

Bụng của Ân Thải Vụ dần dần phẳng lại, Lộ Bạc Chu nâng tay lên ấn lên đó vài cái, vẫn còn một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại chảy ra thêm, tử ©υиɠ non nớt không biết đã bị người đàn ông này rót bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ nữa, không ngừng cuồn cuộn trào ra. Tận đến khi Lộ Bạc Chu xoa ấn thế nào cũng không chảy thêm nữa, lỗ l*и thậm chí còn phun ra vài tia dịch nhầy trong suốt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tử ©υиɠ mới xem như đã được đẩy ra sạch sẽ.

Ân Thải Vụ mờ mịt nhếch môi lên, đầu lưỡi bị người đàn ông này nút lấy, sau khi liên tục cực khoái trong lúc đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cậu như không thể thở nổi, trước mắt lóe lên một tia sáng trắng, đôi mắt trống rỗng, nước bọt chảy ra từ khóe môi, như đã bị ȶᏂασ nát bấy rồi vậy.

Lộ Bạc Chu ôm Ân Thải Vụ vào lòng, nhẹ nhàng xoa dịu sống lưng run rẩy của cậu, nụ hôn trên môi cũng trở nên dịu dàng tinh tế, bàn tay ấm áp kiên nhẫn vuốt ve phần bụng và âʍ ɦộ đã co bóp đến dại đi vì những cơn cực khoái liên tiếp.

Ân Thải Vụ chỉ nhẹ nhàng nức nở, lêи đỉиɦ quá liên tục làm lỗ niệu đạo trên âʍ ɦộ của cậu mở ra, phun ra một ít nước trong, sau đó cậu được người đàn ông này ôm lên, được đỡ mông, hai chân banh rộng ra hai bên, như tư thế xi tiểu cho con nít.

Ân Thải Vụ không kìm được bắt đầu run lên, lỗ tiểu bên dưới bị người đàn ông này cào cào vài cái, không thể phân biệt rõ rốt cuộc là cảm giác mắc tiểu hay kɧoáı ©ảʍ chiếm nhiều hơn, cậu mắng một câu yếu ớt: "Anh... anh bị bệnh à, mẹ nó chứ, anh còn muốn làm gì nữa..."

Lộ Bạc Chu hôn hôn cái cổ trắng nõn của cậu, đầu ngón tay nghiến lên lỗ tiểu ướŧ áŧ: "Chỗ này của cưng có phải đang muốn tiểu ra không."

Ân Thải Vụ hơi bàng hoàng, cậu hỏi lại một cách không thể tin: "Anh nói gì cơ?"

Lộ Bạc Chu rũ mắt nhìn cậu: "Anh muốn xem em tè ra, có được không?"

"Đồ tâm thần." Sắc mặt Ân Thải Vụ thay đổi, cậu khóc nhiều lần quá, hốc mắt còn ửng hồng, hàng mi vẫn còn ướt, như chỉ cần không chú ý là sẽ để nước mắt rơi xuống vậy.

Anh hôn lên khóe mắt cậu, nắm lấy tay cậu sờ lên ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc đến đau đớn của mình, điềm đạm từ tốn thỏa thuận với cậu: "Bé cưng, em tự chọn đi."

Ân Thải Vụ bị anh bắt nạt phát sợ rồi, sợ người này sẽ không quan tâm đυ. thẳng vào thật, cậu nói trong cảm xúc vỡ òa: "Anh thả em xuống, anh tránh ra đi... Anh là đồ lừa đảo... Đồ già dê..."

Lộ Bạc Chu dừng một nhịp, giọng rất ôn hòa thản nhiên: "Bé cưng cứ mắng thoải mái, chọn xong thì nói với anh."

"Anh có phải sẽ... Không làm nữa thật không..." Ân Thải Vụ mắng được một lát mới chịu đựng cảm giác xấu hổ, nhỏ giọng nói, "Em chưa từng tè bằng chỗ đó, có thể dùng phía trước được không......"

Không.

Chỗ đó đã bị anh ȶᏂασ đến tè ra từ sớm rồi.

"Không sao cả, để anh giúp em." Giọng của Lộ Bạc Chu có chút khàn khàn, đôi mắt tối xuống, nét mặt thoáng qua chút hối lỗi lẫn điên cuồng, anh bóp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ Ân Thải Vụ, lấp kín lỗ niệu đạo trên đầu lại, một tay khác đào móc lỗ tiểu trên l*и, "L*и cưng đĩ như vậy, sẽ học được nhanh thôi mà."

"Không không... Anh buông ra... Để em tiểu ——!" Ân Thải Vụ bị anh ép đến mức sắp không thở được, gậy thịt ấm ức nằm ép xuống, cảm giác mắc tiểu càng ngày càng rõ ràng, mặt cậu đỏ rực lên, không nhịn nổi khóc thành tiếng, "Anh là biếи ŧɦái... Anh bắt nạt em..."

Cảm giác mắc tiểu mãnh liệt tụ lại, lỗ tiểu đã mở ra hoàn toàn, chất lỏng dính nhớp trong suốt từ từ chảy ra từ đấy.

"Thật mà, đừng, đừng móc nữa huhuhu... Để em tè ra đi mà..." Ân Thải Vụ thật sự không nhịn thêm được, cơ thể mềm nhũn ngay cả sức để giãy giụa cũng không có, cậu khóc lóc như xin tha, "Chồng ơi... Chồng à chồng bỏ em ra đi huhu... Bỏ em ra..."

Lộ Bạc Chu rũ mắt xuống, dịu giọng dỗ dành: "Không sao cả, để chồng xi tiểu cho cưng, rất bình thường mà."

"Em muốn tè thật mà... Bỏ ra... Khó chịu quá..."

Lỗ niệu đạo trên dươиɠ ѵậŧ đã bị chặn, Lộ Bạc Chu xoa nắn cái l*и đỏ bừng, đầu ngón bàn tay liên tục day ấn lỗ tiểu: "Ngoan, cứ tè ra bằng chỗ này đi nào."

"Không được... Hức... Đừng móc... Đừng —— không bóp —— huhuhu!!"

Nướ© ŧıểυ tí tách phun ra từ lỗ tiểu trên l*и.

【tác giả có lời muốn nói:】

Càng viết càng biếи ŧɦái, mình thật tội lỗi với Mù Mịt.

Còn cốt truyện chưa viết tới nữa, khi nào mới có thể viết đoạn có bầu to bụng chảy sữa đây, rầu quá. _________________________

Nai có lời muốn nói:

Khum ngờ tới sẽ post giờ này phải khum 😗

Thặc ra do tuần trước phải xử lý công việc trong tuần, cuối tuần lại phải xử lý việc nhà còn bận hơn nữa. Sáng nay tranh thủ làm cho mấy bồ không bỏ tui 🥲

Chúc mấy bồ tuần mới năng suất 💪💪
« Chương TrướcChương Tiếp »