Chương 2: Viễn Chi So Tài

Sau khi tất cả đã vào vị trí ổn định, Kim Xuyến tiên tử bắt đầu đọc những thử thách mà các vị thần tiên phải vượt qua. Để trở thành đội trưởng của Viễn Chi cần phải vượt qua ba thử thách.

Thử thách đầu tiên là về trí tuệ có tên là Bàn cờ Viễn Chi.

Trước mặt các thí sinh sẽ là Bàn cờ Viễn Chi. Đây là bàn cờ huyền diệu. Tương truyền chỉ có người nào vô cùng trí tuệ mới có thể giải được nước cờ này. Bàn cờ biến hóa khôn lường, chỉ có người thật sự tĩnh tâm, thông suốt quy luật nhân quả, hiểu rõ nhân duyên, thấu suốt mọi việc mới có thể nhìn ra được nước cờ. Chỉ cần một nước đi, ngay đúng huyệt nhất định nước cờ sẽ được giải.

Thử thách thứ hai là thiền định có tên gọi là Càn khôn xoay chuyển.

Tất cả thí sinh đều ngồi trên sảnh Đồng Quy và thực hành thiền định, khi đi vào định, ánh sáng sẽ tỏa sáng khắp châu thân. Trong lúc ấy sẽ có rất nhiều cảnh mộng ảo xuất hiện khêu gợi lòng ái dục ở mỗi người. Lúc ấy khi các thí sinh không đủ định tâm để mất chánh niệm thì tâm lúc ấy rong rủi theo mộng cảnh, tức khắc ánh sáng bao quanh thân thể lập tức biến mất. Người vượt qua được thử thách thứ hai này ánh sáng bao quanh thân thể sẽ càng sáng rực rỡ, còn tỏa ra hương thơm ngào ngạt. Điều này nói lên tâm của thí sinh đó rỗng rang tĩnh lặng, không hề mảy may gợn trước con sóng dục của ba cõi Nhân – Ma – Thiên.

Thử thách thứ ba là tài năng có tên là Kiến Minh Tài Hoa

Những tiên tử còn trụ lại cuối cùng từng người một sẽ thi triển tài năng của mình trong sự quan sát của các lão tiên tử. Tài năng này chính là thiên tính của từng tiên tử có từ lúc sinh ra. Các tiên tử luyện tập thiên tính này ngày đêm để có thể phát huy tối đa sức mạnh của tiềm năng đó.

Sau khi Kim Xuyến tiên tử tuyên bố những thử thách của Viễn Chi so tài. Các thí sinh bước vào thử thách đầu tiên: Bàn cờ Viễn Chi

Các lão tiên tử ngồi phía trên quan sát, chính giữa là sảnh Đồng Quy, tiếp theo là các thí sinh sắp hàng dài xa tít. Các tiên tử ngồi xuống tại chỗ của mình bắt đầu định tâm. Liền sau đó, hàng ngàn bàn cờ Viễn Chi xuất hiện trước mặt của các tiên tử, nước cờ rất khó giải và biến hóa khôn lường. Mỗi lần chạm tay vào nước cờ dịch chuyển, mỗi lần nghĩ ra được cách giải thì nước cờ càng đi vào thế bí. Càng giải càng khó.

Về các giới Tiên chỉ có mười người có thể giải được.

Về các giới Thần cũng chỉ có mười người có thể giải được.

Sau thử thách đầu tiên các thí sinh còn trụ lại được còn rất ít. Từ hàng trăm ngàn người nay chỉ còn lại hai mươi người.

Hai mươi thí sinh bước vào thử thách thứ hai: Càn khôn xoay chuyển

Hai mươi thí sinh ngồi trên sảnh Đồng Quy tạo thành hình tròn đồng tâm. Các thí sinh bắt đầu ngồi vào tư thế thiền định. Sau giây phút định tâm hào quang khắp châu thân họ bắt đầu chiếu sáng. Từng tích tắc thời gian trôi qua vô cùng chậm rãi. Cả núi Giao Linh như chìm vào trong giấc ngủ yên bình. Tĩnh lặng quá, một chiếc lá rơi nghiêng, một cánh hoa lay động còn có thể nghe thành tiếng. Trên không trung mưa hoa bắt đầu nhè nhẹ rơi. Cảnh ở bên ngoài tĩnh là như thế nhưng bên trong nội tâm của các tiên tử thì cảnh mộng đã bắt đầu xuất hiện.

Không gì bằng con sóng dục của tâm, nó khiến người ta chao đảo, lười biếng, rong rủi theo mộng cảnh, chìm đắm trong chữ tình. Ánh sáng của vòng tròn đồng tâm bắt đầu có chỗ tắt lịm, một người, hai người, ba người.. vòng ánh sáng ngày càng nhỏ lại. Hai mươi thí sinh chỉ còn lại 8 người. Gồm có:

Ưu Linh tiên tử, Ly Kha tiên tử, Loan Châu tiên tử, Dương Khánh tiên tử.

Thần Thiên Long, Thần Chu Tượng, Thần Đại Phong, Thần Tiểu Vũ.

Hào quang xung quanh bốn tiên tử và bốn vị thần ngày càng sáng rạng rỡ. Hương thơm bắt đầu bay xa, lan tỏa ngào ngạt khắp điện Hoa Linh. Tám thí sinh đã vượt qua được thử thách thứ hai của Viễn Chi.

Ngay sau đó tất cả tám thí sinh bắt đầu bước vào thử thách thứ ba: Kiến minh tài hoa

Cả tám thí sinh bước lên phía trên đón nhận đề bài do các lão tiên tử đưa ra.

Biên Niên lão tiên tử đại diện cho Hoa Linh Điện ra đề thi cho các thí sinh:

"Đề tài hôm nay chúng ta ra cho các con đó là thuần phục Hoàng Khương Tây Hoa. Phía Tây của núi Giao Linh, trong vùng lưỡng địa có một loài hoa vô cùng quý hiếm, là phương thuốc nhiệm mầu có thể chữa bệnh cho khắp chúng sinh. Chúng là loại cây thân cỏ, mọc trên đá Tuyết Nhung mềm, hoa mọc sát thân, màu tím xanh, nhuỵ lại vàng tươi, đài hoa màu nhung đỏ.

Hoa ưa thích nước ra khỏi đá Tuyết Nhung liền tàn úa ngay, cố gắng bảo dưỡng cũng chỉ trong ba khắc hoa sẽ tàn úa. Hoa chỉ nở đúng một giờ vào lúc nửa đêm. Hoa tính bướng bỉnh khó mà thuần dưỡng. Chỉ ưa thích sống trong môi trường của chính mình. Các con hãy đem hoa về đây. Thời hạn để vượt qua thử thách là ba ngày. Sáng sớm ngày Xuân Túc, ta mong các con có thể đem hoa về. Ngày đó cũng là ngày chọn ra đội trưởng của Viễn Chi. Nếu các con đã hiểu rõ thì lập tức xuất phát."

Sau khi dứt lời cả tám thí sinh đều lên Diệp xa bay về phía Tây của núi Giao Linh. Chỉ trong một giờ cả tám thí sinh đều đã đến vùng lưỡng địa. Vùng lưỡng địa là một trong những khu rừng thiêng trong cõi trời Thiên Hoa, trong rừng có vô số loài kì hoa dị thảo sinh sống, có cả những loài kỳ thú quý hiếm bậc nhất. Cả tám người đều cùng nhau tiến vào rừng.

Trong rừng mộng ảo khó xác định phương hướng. Hương của dược liệu tỏa ra phảng phất. Khiến cho người đi trong đó dễ bị lạc hướng và tiên lực giảm sút có thể bị ngất đi.

Mặt đất dưới chân họ bỗng nhiên rung chuyển dữ dội, nứt nẻ, sụt lún kéo cả tám người xuống vực. Trong lúc đất cát bay mù mịt và hỗn loạn. Ưu Linh bắt gặp ánh mắt của Thiên Long. Đất, đá vẫn không ngừng rơi. Thiên Long đỡ lấy tay Ưu Linh trong khi nàng chới với. Tiểu Vũ bị kẹt giữ phiến đá to. Ưu Linh cùng Thiên Long hỗ trợ cho Tiểu Vũ bay lên. Tiểu Vũ bị thương, Thiên Long bế Tiểu Vũ. Cả ba cùng rơi xuống một con đường hầm toàn là dây leo xanh mướt phủ kín. Lá cây hình tròn, nhỏ li ti, xanh màu xanh nõn chuối. Đường hầm hình vuông bốn mặt đều là lá cây. Đường hầm rất rộng có thể đứng vói tay lên cao mà không đυ.ng trần hầm. Đường hầm không tối, ánh sáng dịu nhẹ. Đường hầm sâu hun hút, không thấy lối ra.