Chương 26: Mưu đồ

1450 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 26: Mưu đồ

Chương 26: Mưu Đồ

Tiểu Vũ thấy Thiên Long và Ưu Linh vui vẻ, cười đùa với nhau như vậy thì trong lòng vô cùng ganh ghét.

Mấy đêm liền Tiểu Vũ đều không ngủ được, tiên tử không cam tâm khi nhìn thấy Ưu Linh được vui vẻ như vậy. Tiểu Vũ quyết lòng chia rẽ bằng được mối lương duyên này: "Ta bằng mọi giá phải khiến cho tiên tử Ưu Linh vĩnh viễn biến mất khỏi núi Giao Linh." Ánh mắt Tiểu Vũ rực lửa sân hận, như muốn ăn tươi nuốt sống Ưu Linh.

Chỉ còn một ngày nữa, vòng Hoa Linh sẽ xuất hiện. Tại Hoa Linh điện, tiên khí hội tụ mạnh dần, bắt đầu xuất hiện những vầng sáng. Thập Bát lão tiên tử vội vàng đến Hoa Linh Điện để xem xét. Cả Hoa Linh điện với những cơn chấn động nhẹ, mọi vật dường như rung rinh. Trong Cung Thanh Bảo, vòng Hoa Linh lúc ẩn lúc hiện tỏa ra ánh sáng ngũ sắc tuyệt nhiên không thể nào nhìn rõ vòng Hoa Linh ngự ở nơi nào. Lúc đó Uyển uyển toàn thư đồng thời xuất hiện. Lật mở đến những trang cuối cùng đã bị phong kín. Biên Niên lão tiên tử truyền âm gọi Ưu Linh và Thiên Long cùng vào trong cung Thanh Bảo. Tiểu Vũ lúc này đang ở Suối Thanh Yến vận dụng thuật ẩn thân, theo chân của Ưu Linh và Thiên Long đến Cung Thanh Bảo, Tiểu Vũ đứng nép vào cửa theo dõi cuộc nói chuyện diễn ra.

Những trang cuối của Uyển Uyển toàn thư dưới tác động của vòng Hoa Linh, mở ra điều bí mật - nơi cất giấu Mạn Hoàng Sa Hoa. Từ trang cổ thư hình ảnh Hồ Bạch Lạc hiện ra lung linh trong màu trắng xóa, cây Bạch Xích giữa đáy hồ ôm trọn một bông hoa màu vàng ma mị, rực rỡ, thân hoa mỏng manh, cánh hoa cong vυ"t hướng thẳng lên trời như kêu lên nỗi thống thiết bi thương. Chính là Mạn Hoàng Sa Hoa trong truyền thuyết.

Vòng Hoa Linh chính là cội nguồn sức mạnh của núi Giao Linh. Sự xuất hiện của Vòng Hoa Linh sẽ lan tỏa những năng lượng an lành cho mọi chúng sinh tại núi Giao Linh và cũng chính là gia tăng thêm sức mạnh của cấm thuật tại rừng Cẩm, nhằm bảo vệ cho Mạn Hoàng Sa Hoa. Vì vòng Hoa Linh sắp xuất hiện nên đã tái hiện lại những hình ảnh về loài hoa Bỉ Ngạn màu vàng độc nhất vô nhị trong Tam giới này.

Bỉ ngạn hoa lưu truyền trong ba cõi Thiên - Nhân - Ma với lời nguyền không bao giờ được hóa giải: "Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn. Ngàn năm lá sinh, ngàn năm lá diệt. Hoa hiện hữu thì không có lá, lá hiện hữu thì không có hoa, tưởng niệm bao nhiêu cũng không gặp lại. Lá và hoa vĩnh viễn không có khả năng ở cùng thời kỳ tồn tại, đời đời kiếp đều bỏ lỡ lẫn nhau ."

Bỉ ngạn đỏ - Mạn Châu Sa hoa yêu dị, diễm lệ sinh tồn ở Minh giới, trên đường xuống hoàng tuyền, bên đá Tam Sinh, bên bờ Vong Xuyên. Hương hoa có ma lực gợi nhớ ký ức lúc còn sống của người chết.

Bỉ ngạn trắng - Mạn Đà La hoa thoát tục, thanh khiết sinh tồn ở Phật giới, tượng trưng cho sự sám hối của những tâm hồn giác ngộ.

Bỉ ngạn vàng - Mạn Hoàng Sa hoa ma mị, rực rỡ sinh tồn ở Tiên giới, trong hồ Bạch Lạc lãnh lẽo, buốt giá, là phương thuốc thần kì có thể chữa lành vết thương cơ thể và vết thương tâm hồn, đồng thời có thể hội tụ hồn phách, cải tử hoàn sinh, mà ba giới Thiên - Nhân - Ma luôn muốn có được.

Trong một vài khắc vòng Hoa Linh ẩn đi thì những những hình ảnh trên Uyển Uyển toàn thư cũng mờ dần và biến mất. Tiểu Vũ nghĩ thầm: "Thì ra Mạn Hoàng Sa Hoa đã được phong ấn ở cây Bạch Xích tại Hồ Bạch Lạc. Đúng là một trong những hiện tượng chưa từng thấy. Có lẽ vì sự phong ấn chặt chẽ này mà hơn 7000 năm qua chưa từng có một ai biết về tung tích thật sự của Mạn Hoàng Sa Hoa."

Thập Bát Tiên dặn dò Ưu Linh và Thiên Long nhất định phải có sự chuẩn bị cẩn thận chu đáo, không cho bất cứ chuyện gì xảy ra vì sự an lành của núi Giao Linh và vì Mạn Hoàng Sa Hoa. Nhìn bên ngoài sự xuất hiện này như là một ngày hội của núi Giao Linh nhưng thực sự đó là một trong những thời điểm mà núi Giao Linh gặp rất nhiều bất lợi. Bởi lúc ấy Mạn Hoàng Sa Hoa cũng dần lộ diện, sức mạnh thần kỳ của hoa sẽ thu hút rất nhiều yêu ma đến tranh đoạt sức mạnh kinh thiên của hoa.

Thiên Long và Ưu Linh vâng mệnh rồi lui ra. Tiểu Vũ cũng lẻn ra ngoài.

Nhận thức được nhiệm vụ vô cùng quan trọng lần này mà Ưu Linh phải gánh vác. Tiểu Vũ rắp tâm mưu hại Ưu Linh. Tiểu Vũ bàn với Chu Tượng cùng đến núi U Sơn tìm gặp Thiên Ma.

"Em định làm gì vậy Tiểu Vũ, em đến U Sơn làm gì?" Chu Tượng hốt hoảng hỏi Tiểu Vũ.

"Em muốn gặp Thiên Ma, cho hắn biết một bí mật". Tiểu Vũ đáp lời.

Nhin thấy thái độ phân vân và lo lắng của Chu Tượng, Tiểu Vũ tiếp tục dụ dẫn, nhằm xoa đi những bất an của Chu Tượng:

"Nếu anh giúp em thì sao này đội trưởng của Viễn Chi sẽ do hai ta nắm giữ. Anh sẽ là đội trưởng của Hồ Bạch Lạc. Em sẽ là đội trưởng của Hoa Linh Điện. Kim Chi Ấn và Ngọc Diệp Ấn trong tay thì ta còn sợ ai nữa chứ".

Chu Tượng khi nghe Tiểu Vũ nói như thế, liền bị những quyền lợi che mờ mắt mà nghe theo lời sắp đặt của Tiểu Vũ. Chu Tượng dùng thuật dị dung biến thành Tiểu Vũ khiến mọi người không nghi ngờ trong khi Tiểu Vũ rời khỏi núi Giao Linh mà đi đến núi U Sơn

Tiểu Vũ khi đến U Sơn thì bắt gặp khắp nơi là màu trắng xóa. U Sơn đầy oán khí, chứa đựng biết bao nỗi thống khổ của thân tâm. Nơi nơi tràn ngập du͙© vọиɠ, si mê. Khi đến gần Hắc Cung thì mới biết được, người vợ thân yêu của Thiên Ma đang bị loạn tâm do tiểu ma vừa sinh ra đã chết. Thiên Ma vô cùng sân hận khi không cứu được con mình của mình, vừa thống khổ khi nhìn thấy người vợ mà mình yêu trong cơn điên loạn, hắn điên cuồng phá nát mọi thứ.

Thời cơ quả thật đã đến. Tiểu Vũ vào xin yết kiến Thiên Ma. Thiên Ma nghe xong những lời của Tiểu Vũ về Mạn Hoàng Sa Hoa, loài hoa có thể chữa lành vết thương tâm hồn, lại có thể cải tử hoàn sinh, điều này chính xác là những điều mà hắn đang tìm kiếm, có thể khiến cho người vợ thân yêu của mình bình tâm lại và hy vọng có thể cứu được tiểu thiên ma, nghĩ như vậy Thiên Ma rống lên thống thiết, trong lòng lửa tham bốc lên ngùn ngụt, quyết tâm cướp Mạn Hoàng Sa Hoa đem về cứu người vợ và đứa con của mình.

Trong vô lượng vũ trụ này sẽ có vô lượng chúng sinh, mỗi chúng sinh đều có những nỗi thống khổ riêng là người hay tiên hay ma đều không thể tránh khỏi. Sự đau khổ khi phải xa lìa người mình yêu thương, hay nhìn người mình thương sống trong cơn điên loạn, có thể biến thành cơn uất hận, khiến người ta làm ra những việc gây hại cho biết bao người và cho chính bản thân mình. Bởi không thể chấp nhận được sự thật, không thể hiểu về sự vô thường, nhân quả và duyên sinh nên không thể buông bỏ được mà làm sự việc ngày càng không thể cứu vãn được nữa.

(Chương tiếp theo: Hội Hoa Linh)