Chương 43: Vượt ngục

1624 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 43: Vượt ngục

Chương 43: Vượt ngục

Tại Thiên Niên Lao, Ưu Linh vẫn còn bất tỉnh. Tuy vậy, thần thức của tiên tử vẫn còn tinh anh. Nghe tiếng của Biên Niên lão tiên tử đang gọi tên mình, Ưu Linh hướng về rừng Đào, cung Bắc Giáp. Quả nhiên Biên Niên lão tiên tử đứng ở đó đợi nàng.

Biên Niên lão tiên tử nói với nàng:

"Đây là tâm pháp ngày xưa con hay vận dụng để cho ta hay rằng, con đi hái thuốc về không kịp, nay trong hoàn cảnh này lại được phát huy tác dụng rồi".

Ưu Linh nhìn lão tiên tử, nàng xúc động nói:

"Trông người tiều tụy như vậy, người lo lắng cho con nhiều lắm phải không?"

"Con bé ngốc này, lúc nào mà lão già này không lo lắng cho con. Trong người là ngọc ưu linh lại đi khắp nơi như thế, đã xảy ra chuyện gì, con hãy kể cho ta nghe". Biên niên lão tiên tử nói.

Ưu Linh mỉm cười rồi kể cho Lão tiên tử nghe những điều mà nàng ấy đã trải qua. Sau đó, nàng cũng nói những thắc mắc trong lòng, không sao lý giải được:

"Con không biết vì sao thiên ma có thể biết được thời khắc Vòng Hoa Linh xuất hiện, cũng không biết được tại sao khi trở về Nữ Vương thiên ma lại xuất hiện đòi cướp lấy Mạn Hoàng Sa Hoa.

Khi rớt xuống hồ Bạch Lạc con đã không còn nội nguyên, vì đã dồn tất cả nội nguyên để thi triển Hoa Linh cung tiễn, ngọc ưu linh không ngừng xuất ly khỏi tiên thể. Con nghĩ rằng mình sẽ không thể sống được nữa. Nhưng lúc ấy, Thần Thiên Long đã dùng Mạn Hoàng Sa Hoa cho con hồi sinh. Sau đó, lại rơi vào con đường xuyên không đến nhân giới.

Tại nhân giới, con đã chịu nhiều sấm sét từ Bảo Sơn Môn, độc của Tảo sao vẫn không ngừng ngấm vào xương cốt, nếu không có Mạn Hoàng Sa Hoa tồn tại trong cơ thể. Chắc con đã không thể trở về gặp người được rồi."

Ưu Linh nói đến đây thì nghẹn ngào, nàng nói tiếp trong nước mắt:

"Độc hoa Bỉ Ngạn đã ngấm vào cơ thể con, cũng chính là lời nguyền đã linh ứng, con và Thần Thiên Long mãi mãi không thể ở bên nhau, mãi mãi chịu đựng nỗi khổ xa cách. Con và Thần thương yêu nhau thực sự nhưng sao nhân duyên lại trái ngang như vậy"

"Con đừng buồn nữa Ưu Linh, mọi việc đều có nhân duyên của nó. Việc con tái sinh kiếp này cũng chính là một nhân duyên hy hữu chưa từng có. Trước mắt con phải cố gắng hồi tỉnh lại để nói rõ mọi việc trước chúng tiên, vì mọi người không hiểu chuyện gì xảy ra. Con lại đang nắm giữ sức mạnh của Mạn Hoàng Sa Hoa. Lại thêm Tiểu Vũ cứ một mực nhất định nói con là người đã gây ra mọi chuyện khiến mọi người vô cùng hoang mang." Biên Niên lão tiên tử nói.

Con hãy xem đây. Vừa nói Biên Niên lão tiên tử chuyển dịch thời gian để Ưu Linh biết những gì xảy ra tại sảnh Thanh La khi nàng đã bất tỉnh.

"Tiểu Vũ tính tình háo thắng, hay ganh tỵ và sân hận. Em ấy yêu Thần Thiên Long, nhưng không được hồi đáp, biết thần đem lòng thương con, em ấy đã oán hận con. Lần trước, độc Đoạn Trường Thủy là do em ấy để vào rượu Hồng Đào cho con uống. Chưa kịp nói rõ với nhau lại xảy ra vô vàn chuyện thế này. Em ấy hẳn là đang căm giận, chỉ muốn con biến mất, để em ấy được ở bên Thiên Long.

Vì lòng sân hận, ích kỷ người ta có thể làm ra những chuyện trời không dung đất không tha. Người đối tốt với mình nhưng sau lưng lại là muôn vàn mưu mô. Không trách hoàn cảnh chỉ trách lòng người thâm sâu". Ưu Linh nói.

"Con hãy cố gắng lên. Thần Thiên Long nếu đã yêu thương con sâu đậm sẽ không thể làm ngơ, ta cảm giác thần sẽ đến cứu con. Ta sẽ ra tay giúp đỡ cho mọi việc được thuận lợi. Đợi đến khi con tỉnh lại rửa sạch oan khúc này". Biên Niên lão tiên tử an ủi nàng.

Lão tiên tử nói xong thì tan đi, Ưu Linh cứ nhìn theo mãi, đến khi thần thức trở về bên tiên thể. Ưu Linh có thể cảm nhận được xung quanh nhưng nàng không thể tỉnh lại được. Độc của Tảo Sao khiến cơ thể bị tàn phá nặng nề, toàn thân của Ưu Linh bị sưng lên và tím bầm, tâm trí bị mê man, ngọc ưu linh cứ xuất ly ra khỏi cơ thể, ngày càng rút đi năng lượng, cộng thêm hàn khí cực độ tại đỉnh núi Tuyết, khiến Ưu Linh càng thêm yếu ớt.

Thiên Niên Lao được canh giữ bởi thần thú thượng cổ có sức mạnh vô cùng lớn cho dù là tiên hay thần có sức mạnh thế nào cũng không thể nào địch lại. Cho nên Thiên Long đã đến vùng Lưỡng địa nhờ sự giúp sức của hai chị em rắn Uyên Khương và Uyên Hoàng. Hai chị em rắn nghe tin, không chút chần chừ liền theo Thiên Long đi cứu Ưu Linh, Uyên Hoàng tỉ mỉ kêu Uyên Khương hái một Hoàng Khương Tây Hoa đem theo để trị thương cho Ưu Linh. Cả ba nhanh chóng nhắm về hướng Bắc, đến thẳng Thiên Niên Lao ngự phía trên đỉnh núi Tuyết.

Đỉnh núi Tuyết quanh năm đóng tuyết lạnh giá, hơi lạnh tỏa ra cả một vùng. Thiên Niên Lao ngự phía trên xung quanh là những cơn lốc xoáy. Lại được canh giữ bởi thần thú Cơ Điểu và Thanh Điểu, hai thần thú một con trống một con mái, yêu thương quyến luyến thiên trường địa cửu, không hề tách rời. Với đặc tính, mỗi khi cất tiếng hót sẽ vang xa trăm vạn dặm, âm thanh có thể xuyên nước, xuyên kết giới, âm thanh ấy mang sát khí có thể làm tổn thương tai của bất kỳ chúng sinh thuộc chủng loại nào. Cả hai lại bay nhanh như cắt, mang theo sức mạnh kinh hồn có thể chiến đấu hơn cả ngàn thiên binh.

Cho nên, hai thần thú đã được giao nhiệm vụ canh giữ Thiên Niên Lao, khiến cho bất kỳ ai đang giam giữ tại nơi này cũng không thể nào thoát được. Hoặc khi có sự xâm nhập từ bên ngoài cũng không thể nào thành công bởi từ lúc mới xuất hiện. Cơ Thanh Điểu cất tiếng hót lập tức đánh động cả núi Tuyết, khiến cho đội bảo vệ của Thiên Niên Lao đều thức giấc và khiến cho các lão tiên tử dù đang ở Hoa Linh Điện cách xa ngàn dặm đều hay biết.

Thiên Long dặn dò, lập trận với hai chị em rắn, cả ba quyết tâm cứu Ưu Linh ra khỏi Thiên Niên Lao. Thiên Long hóa thành Bạch Long, cùng hai chị em rắn vận dụng thuật ẩn hình, xuyên qua những cơn lốc xoáy tiến gần của Thiên Niên lao, hai thần thú nhạy bén cảm giác có người đến gần, vừa nhổm dậy, Thiên Long tung viên Thanh Châu lên không trung, dưới ánh nắng mặt trời Thanh Châu hóa to lớn phản chiếu ánh sáng trắng từ tuyết làm cả hai thần thú choáng váng tổn thương hoàng nhãn. Lập tức rắn chị Uyên Hoàng dùng thân mình quấn chặt mỏ của Thanh Điểu, Thiên Long phóng đến dùng Bích Huyền kiếm uy hiếm, Cơ Điểu hốt hoảng không thể trở tay kịp.

Thiên Long nói với Cơ Điểu:

"Nếu ngươi hót lên và thi triển thần thông ta lập tức gϊếŧ chết Thanh Điểu. Mau hiện thành hình người và mở kết giới, mở cửa Thiên Niên lao. Ta chỉ muốn cứu tiên tử Ưu Linh, để nàng ấy tỉnh lại, sẽ thỉnh tội trước các lão tiên tử, mong thần thú toại nguyện".

Cơ Điểu tức giận run người, tuyệt nhiên không dám hót. Trước sự uy hϊếp tính mạng của Thanh Điểu, Cơ Điểu chần chừ, không dám ra tay.

Trong lúc giằng co, Uyên Khương nhanh chóng dùng sức mình phá bỏ kết giới để mở cửa Thiên Niên lao. Biên Niên lão tiên tử ẩn mình trong Sắc Châu Mây dùng thuật chú mở kết giới. Uyên Khương vượt qua được kết giới vào tận cửa Thiên Niên Lao. Cơ Điểu thấy Uyên Khương phá được kết giới biết rằng phía sau nhất định có một trong Thập bát tiên trợ giúp. Cộng thêm sự uy hiếm từ Thanh Điểu. Cơ Điểu nhường một bước không ra tay. Cơ Điểu hóa hiện thành hình người, mở cửa Thiên Niên Lao.

Uyên Khương vào đến nơi, đỡ lấy Ưu Linh để Hoàng Khương Tây Hoa lên người của Ưu Linh, duy trì mạng mạch tiên khí cho tiên tử rồi cõng Ưu Linh trên lưng bay ra ngoài. Thiên Long đỡ lấy Ưu Linh, đưa Ưu Linh tiến thẳng về Hoa Linh Điện. Uyên Hoàng và Uyên Khương sau khi thấy Ưu Linh và Thiên Long đến Hoa Linh điện thì thả Thanh Điểu ra và cùng trở về vùng Lưỡng địa.