Chương 52: Kiếp vị lai

1408 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 52: Kiếp vị lai

Chương 52: Kiếp vị lai

Từ Bạch Lạc, Dược Sư Hoa Linh Y bay thẳng đến thảo nguyên Hồng Cúc, đứng trước Tiểu Vũ, Thánh Tiên cất tiếng nói:

"Tiểu Vũ, con vì lòng thù hận đã gây bao tội lỗi. Thân mang sắc vị là thần nhưng không tu luyện lại để tham, sân, si chi phối thân tâm, tạo ra bao ngang trái nghịch cảnh. Ngươi đã biết lỗi của mình chưa?

Tiểu Vũ quỳ thưa:

" Tiểu Vũ đã biết tội của mình. Con đã gây ra biết bao lầm lỗi. Vì sự tham lam, sân hận, si mê đã làm cho tâm mê mờ. Nay con xin chí thành sám hối. Con xin chấp nhận mọi hình phạt của người ".

" Tiểu Vũ, không cần ta phải thêm hình phạt cho con nữa. Con hãy trở về tiếp tục thọ lãnh hình phạt mà các lão tiên tử đã ban ra. Những việc con đã gây ra đã là một phần trong ký ức trong thể nào xóa nhòa, sự hối hận, sự ray rứt sẽ mãi luôn ngự trị trong tâm hồn con. Đó cũng chính là những phần lệ còn lại của Mạnh Bà mà con chưa lấy đi.

Một phần lệ khổ, một tấc lệ hối tiếc, một giọt lệ đau lòng con đã tạo nên đoạn trường thủy, cho nên hai phần giọt lệ khổ, ba tấc lệ hối tiếc, bảy giọt lệ đau lòng còn lại chính con sẽ nếm trải. Địa ngục thống khổ nhất không ở ngoài tam giới, địa ngục thống khổ nhất chính là ở trong lòng con.

Con hãy hồi đầu hướng thiện làm những điều tốt đẹp cho nhân gian, trồng Nhung Tuyết tạo môi trường cho Hoàng Khương Tây Hoa được sinh trưởng. Trong lúc làm những điều thiện cũng phải từ bỏ những điều ác trong lòng. Hằng ngày hãy làm mới thân tâm ". Dược Sư Hoa Linh Y nói.

Tiểu Vũ thành tâm thưa:

" Con xin cuối đầu lắng nghe và làm theo lời dạy của Thánh tiên ".

Dược Sư Hoa Linh Y dùng thần thông đưa Tiểu Vũ đến gặp Chu Tượng để cả hai tiếp tục đi đến vùng lưỡng địa.

Dược Sư tiến đến cây Ma Ni, thánh tiên nói với thần Thiên Long:

" Thiên Long, con xứng đáng được suy tôn bậc nhất trong tộc Rồng bởi sự dấn thân không mệt mỏi, bảo vệ mọi người, mọi loài. Tâm con bản tính lương thiện, yêu thương khắp tất cả chúng sinh trong tam giới, thật đáng khâm phục. Nhưng do còn nghiệp duyên với Ưu Linh nên còn ái nhiễm. Có lẽ đây cũng là nghiệp duyên nhiều đời nhiều kiếp mà con đã gieo trồng. Ưu Linh đã làm được trọn vẹn thánh mệnh trong kiếp này. Đáng lẽ đã phải trọn vẹn trở về Vô Tận, nhưng vì niềm thương cảm, tình lưu luyến với con mà một mảnh ngọc tâm Ưu Linh đã về ngự trong hoa Xích Liên dưới đáy hồ Bạch Lạc.

Mảnh ngọc tâm ấy khi hấp thụ đủ linh khí sẽ hình thành nên tiên thể nhưng phải chờ đợi trong thời gian rất lâu, ít nhất là 5000 năm nữa, khi Vòng Hoa Linh sắp xuất hiện tại núi Giao Linh. Còn về nguyên thần của ưu linh, nguyên thần đã tan rã đây là sự thật không thể nào làm khác. Mọi vật sinh ra rồi diệt đi cũng chính là quy luật vô thường trong vũ trụ.

Trong thời gian hội tụ đủ nguyên thần, nguyên thần vụn vỡ của Ưu Linh sẽ sống trong một thế giới khác, thế giới của những vị tiên nhân cổ xưa – thế giới Viên Thọ. Khi nhân duyên hội tụ đủ đầy, tiên thể đã hình thành, nguyên thần sẽ trở về với tiên thể, Ưu Linh sẽ hồi sinh.

Còn lúc này, nguyên thần của Ưu Linh trong thế giới Viên Thọ cũng sẽ tiếp tục sứ mệnh giúp đỡ các chúng tiên khác và bảo vệ những điều tốt đẹp trong vũ trụ này. Thế giới Viên Thọ cách xa cõi trời Thiên Hoa một tỷ năm ánh sáng, trong nhịp điệu của thiên hà, khi thế giới Viên Thọ xuất hiện là lúc cõi trời Thiên Hoa ẩn đi, khi Thiên Hoa trở lại là lúc Viên Thọ ẩn mất. Hai con sẽ chỉ có thể nhìn thấy nhau trong một khắc của thời gian, khi Viên Thọ, Tiểu trụ và Thiên Hoa nằm trên một đường thẳng. Thời gian để ba thế giới này cùng tồn tại là 1000 năm.

Uy lực và chấp niệm của Mạn Hoàng Sa Hoa quá lớn và sâu dày nên lời nguyền của hoa đã vận vào số kiếp của hai con, khiến cho một đoạn kiếp nhân duyên của con và Ưu Linh đầy đau khổ, chia xa. Con có đem lòng thù hận, oán hờn hoa hay không? "

Thiên Long thưa với thánh tiên:

" Con không đem lòng thù hận hoa, vì con biết trong vũ trụ này bất sinh bất diệt, con cũng đã làm trái với thiên mệnh. Để Ưu Linh được hồi sinh, con đã lấy Mạn Hoàng Sa hoa cứu nàng ấy. Dù đã được đã được hoa báo trước số kiếp con cũng không màng, vì lúc ấy con chỉ mong nàng ấy được sống. Con biết nhưng vẫn phạm cho nên những gì con thọ lãnh bây giờ cũng là những gì con đã gây ra. Hoa cũng có tình yêu, hoa cũng đã từng giúp con, con không oán hờn hoa.

Nàng đã không còn ở lại núi Giao Linh, nhưng những gì nàng làm cho Giao Linh vẫn mãi tồn tại: Sự hồi sinh của rắn thần Uyên Hoàng là sự hiện diện cho lòng lương thiện, nhân ái của nàng. Từng bông hoa Bảo Ý trên cánh đồng Nguyệt Quế, từng mảnh rừng Như Không nàng đã trồng, những vườn Đào Nhung nàng đã chăm bón, với con nàng chưa hề mất đi. Con sẽ tiếp tục sứ mệnh của nàng, làm nhiều điều thiện, lợi lạc cho những tiên tử tại núi Giao Linh và khắp các chúng sinh. Con sẽ hoàn thành tâm nguyện của nàng.

Mỗi một ngàn năm con lại được nhìn thấy nàng, dù là trong khoảnh khắc, đối với con đó cũng đã là một ân huệ lớn rồi. Con và nàng hiện tại không thể ở bên nhau nhưng con nhất định sẽ chờ nàng ấy quay trở lại. Con sẽ giữ mãi niềm hy vọng trong tim mình. Dù không thể nhìn thấy nhau, nhưng khi biết được nàng ấy sống ở một cõi giới khác được bình yên và an lạc thì con cũng sẽ an lạc vì chúng con còn đó cho nhau. Vạn kiếp về sau con sẽ luôn tu tập, giúp đỡ vạn vật sinh linh, làm nhiều điều thiện lành ".

Dược Sư Hoa Linh Y mỉm cười nói:

" Thật sự đáng quý thay tấm lòng của con dành cho Ưu Linh, tình yêu thương không đòi hỏi và sở hữu, tình yêu này vượt lên trên tất cả, nó thuần khiết và chân thành. Ta cho con đóa Bạch Liên này, mỗi một ngàn năm khi thời khắc Tam Thiên đến, khi con cầm hoa, hoa sẽ phát sáng, Ưu Linh dù trong cõi Viên Thọ cũng sẽ cảm nhận được, sẽ nhìn về phía con. Hãy cố gắng tu tập từng khắc, từng giây. Khi thời điểm tiên thể đã hình thành, nguyên thần của Ưu Linh sẽ hội tụ về đóa Bạch Liên này. Lúc ấy, con hãy đem Bạch Liên về Hồ Bạch Lạc, Ưu Linh sẽ hồi sinh".

Dược Sư Hoa Linh Y nói xong liền hóa hiện ra đóa Bạch Liên. Hoa rung cánh khẽ, bay về ngự trên tay của Thiên Long. Thiên Long nhìn cánh hoa Bạch Liên trắng muốt, mịn màng, lung linh, trên tay mình mà trong lòng dâng lên niềm biết ơn vô hạn với thánh tiên. Thiên Long vẫn còn chưa hết vui mừng trước những lời nói đầy huyền cơ của thánh tiên, khi ngước nhìn lên thì hình ảnh của Dược Sư Hoa Linh Y đã mờ xa.