Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồ Bạch Lạc

Chương 57: Thời cơ

« Chương TrướcChương Tiếp »
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


Chương 57: Thời cơ

Ly Kha vừa đáp xuống cung Bắc Giáp đã nhìn thấy Biên Niên lão tiên tử ở sân Hỉ Ngọc.

Ly Kha đến tâu:

"Kính thưa Biên Niên lão tiên tử, mấy hôm nay, Hoa Linh điện thường có những cơn chấn động nhẹ. Tối qua, tại cung Thanh Bảo lại phát ra ánh sáng. Đã gần 5000 năm trôi qua, 2000 năm nữa là thời điểm xuất hiện Vòng Hoa Linh, con lo lắng không biết có thiên cơ gì đành nhờ Biên Niên lão tiên tử đến xem xét.

Còn thêm một điều nữa, cách đây hai ngày vào đêm trung thu, con đột nhiên có linh cảm như Ưu Linh đang ở bên cạnh mình. Từ khi Ưu Linh trở về vô tận cho đến tận ngày hôm đó con đều không có linh cảm về nàng ấy, nay lại xuất hiện cảm giác về Ưu Linh khiến con thoáng suy nghĩ trong lòng. Ưu Linh là vị tiên mang thánh mệnh có linh giác hơn người, có khi nào em ấy sẽ tái sinh ở lại".

Biên Niên lão tiên tử trầm ngâm:

"Trong 100 năm qua ta nhập thất tu luyện, cũng vào đêm trăng tròn trung thu ta cũng có linh cảm Ưu Linh đang bên cạnh. Lại cảm nhận được Cung Thanh Bảo có điều bất thường, liền xuất thất để xem xét. Con hãy tăng cường bảo vệ cho Hoa Linh điện, nhanh chóng đến Hồ Bạch Lạc tìm Thiên Long. Khi còn tại tiên giới, Thiên Long là vị thần đã yêu thương Ưu Linh, sự việc tại thảo nguyên Hồng Cúc hôm ấy chỉ có Thiên Long là người rõ nhất. Ta muốn hỏi Thiên Long cho rõ ràng. Gần 5000 năm qua, thần đã im lặng không nói, giờ phút này, cũng đã đến lúc nói rõ cho mọi người được biết".

"Con sẽ đi ngay đến Hồ Bạch Lạc tìm Thiên Long". Dương Khánh nói xong vội lên diệp xa đi ngay.

Tại suối Thanh Yến, trong lúc cả ba người đang bàn bạc cách giải quyết hoa Xích Liên, bỗng nghe tiếng chuông của Kim Xuyến tiên tử vang rền cả núi Giao Linh. Tiếng chuông này chính là tiếng chuông tập hợp Thập bát lão tiên tử, các lão tiên tử ở tứ phương núi Giao Linh.

Loan Châu nói:

"Là tiếng chuông tập hợp các lão tiên tử. Dương Khánh, Đại Phong, hai người cũng nghe thấy có phải không?"

"Đúng vậy, Loan Châu, Dương Khánh. Lúc nãy, Ly Kha vừa nói với ta, gấp rút họp với đội Linh vệ tăng cường bảo vệ Hoa Linh Điện. Anh ấy đến cung Bắc Giáp tìm Biên Niên lão tiên tử, chắc hẳn đã có chuyện bất thường xảy ra". Đại Phong nói.

"Chúng ta hãy ra bên ngoài xem tình hình thế nào". Dương Khánh nói.

Cả ba vừa ra đến phía ngoài cổng Hoa Linh Điện, chợt thấy Ly Kha trên diệp xa đang hướng về phía Hồ Bạch Lạc. Loan Châu nhanh chóng bay lên gặp Ly Kha.

Tiên tử cất tiếng hỏi Ly Kha:

"Anh Ly Kha, chúng em nghe thấy tiếng chuông tập hợp các lão tiên tử của Kim Xuyến tiên tử, có chuyện gì xảy ra phải không anh?"

Ly Kha vỗ vào nhẹ vào vai của Loan Châu nói:

"Có một vài hiện tượng bất thường xảy ra tại cung Thanh Bảo. Anh đã vừa tâu với Biên Niên lão tiên tử, em hãy yên tâm. Giờ đây anh phải đến Hồ Bạch Lạc nói với Thiên Long, cũng là nói với em ấy cùng anh đến Cung Thanh Bảo để gặp các lão tiên tử".

Loan Châu vừa nghe nói trong lòng liền nảy sinh ra phương cách có thể tiêu diệt búp Xích Liên, cũng chính là nơi bảo dưỡng nguyên thần ác của Ưu Linh tiên tử.

Loan Châu nói:

"Được rồi, anh hãy đến Hồ Bạch Lạc. Có điều gì cần hỗ trợ hãy nói cho chúng em được biết".

Nói xong Loan Châu liền hạ xuống nơi Dương Khánh và Đại Phong đang đứng chờ. Loan Châu nói trong gấp gáp, ánh mắt ánh lên tia hy vọng:

"Thời cơ đã đến, nếu còn chần chừ sẽ không còn cơ hội ra tay nữa".

"Em nói rõ hơn cho ta và Đại Phong được hiểu". Dương Khánh nói.

Loan Châu liền trình bày cho Dương Khánh và Đại Phong kế hoạch của mình:

"Anh Ly Kha nói mấy hôm nay cung Thanh Bảo lại phát sáng. Anh ấy vừa đến trình bày với Biên Niên lão tiên tử điều đó. Sau đó, anh ấy liền đến Hồ Bạch Lạc tìm anh Thiên Long. Cả hai người là đội trưởng của Hoa Linh Điện và Hồ Bạch Lạc sẽ họp bàn cùng với các lão tiên tử tại cung Thanh Bảo. Em đoán là anh Ly Kha cũng có linh cảm giống em về chị Ưu Linh, trong khi đó chỉ có anh Thiên Long là người kề cận với chị ấy trong những giờ phút cuối cùng. Vì thế Biên Niên lão tiên tử đã cho gọi anh Thiên Long đến ngay tức khắc".

Đại Phong hơi lưỡng lự đáp:

"Việc linh cảm của Loan Châu và anh Ly Kha có thể đã rõ nhưng sự việc cung Thanh Bảo phát sáng thì có liên quan gì với chị Ưu Linh. Loan Châu tiên tử hãy nói rõ cho ta được hiểu".

"Em từng nghe Vạn Huyền lão tiên tử nói, cách đây 9000 năm, tức vào thời gian trước lúc Vòng Hoa Linh xuất hiện vào kì trước thì cung Thanh Bảo phát sáng một ngày đêm không dứt. Lúc ấy, Thập bát lão tiên tử cũng đã cùng nhau đến Hoa Linh Điện mở mật kết xem có hiện tượng gì đang xảy ra. Lúc ấy, các lão tiên tử khác chỉ thấy ánh sáng ngũ sắc, riêng Biên Niên lão tiên tử vì có nhân duyên nên đã nhìn thấy Vòng Hoa Linh ẩn hiện mờ ảo. Sau đó trên thân của Vòng Hoa Linh xuất hiện một giọt nước, giọt nước ấy đã ngự trên cánh hoa Vô Ưu trên thạch trụ Bằng Nguyên. Từ giọt nước ấy đã hình thành nên tiên thai và sau này đã khai sinh ra tiên tử Ưu Linh.

Lần này, cung Thanh Bảo phát sáng, lại sắp đến kỳ hạn xuất hiện của Vòng Hoa Linh, em và anh Ly Kha đã có linh cảm về Ưu linh và em nghĩ cả Biên Niên lão tiên tử cũng đã có linh cảm về Ưu Linh, chính vì điều này Biên Niên lão tiên tử đã cho gọi Thần Thiên Long đến Hoa Linh Điện".

Anh Thiên Long rời đi khỏi Bạch Lạc là cơ hội ngàn năm có một. Ta phải dựa vào thời cơ này tiêu diệt nguyên thần ác, nếu chậm trễ, e rằng sẽ không có cơ hội nữa. "Loan Châu nói.

" Ta đã hiểu rõ ngọn nguồn. Chẳng trách sao, Loan Châu tiên tử lại lo lắng như vậy. Anh Dương Khánh, chúng ta hãy mau đến Hồ Bạch Lạc ". Đại Phong nói.

Với sự quyết tâm tiêu diệt bằng được nguyên thần ác cả ba hỏa tốc đến Hồ Bạch Lạc.

Cả ba chờ đợi ở bìa rừng Cẩm, khi thấy Thần Thiên Long cùng tiên tử Ly Kha lên diệp xa bay về Hoa Linh Điện, lập tức Loan Châu và Dương Khánh niệm chú mở cấm thuật tại rừng Cẩm. Chẳng mấy chốc cả ba đã đến được trung tâm của rừng Cẩm. Hồ Bạch Lạc hiện ra trước mắt.

Mặt hồ phẳng lặng trong suốt như chiếc gương soi, xung quanh hồ hoa Thủy Ngọc lững lờ trôi. Cây Bạch Xích đứng im lìm như canh gác.

Trước cảnh vật hữu tình khiến Đại Phong cũng phải thốt lên:

" Có lẽ đây là hồ nước đẹp nhất, bí ẩn nhất cõi trời Thiên Hoa mà ta trong tiên kiếp này được nhìn thấy. Nơi tiên khí và ma khí đồng hội tụ, nơi này được bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, đúng là nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất. Xích Liên được nuôi dưỡng tại nơi này làm sao có người phát hiện ra được ".

Loan Châu khẽ thở dài trước những lời nhận xét quá đúng của Đại Phong. Loan Châu nhìn quanh hồ một lượt rồi nói:

" Lần trước, chúng ta đến vào tối khuya mặt hồ âm u trong phút chốc hình thành xoáy nước dẫn thẳng xuống hồ Bạch Lạc. Nay vào lúc này trời vẫn còn sáng, nước hồ trong xanh thế kia, hầu như không có đường nào để đi xuống ".

Đại Phong nói:" Để em trầm mình xuống hồ xem thế nào ".

Chốc lát sau, Đại Phong bay lên đến chỗ Loan Châu và Dương Khánh nói:

" Nước hồ Bạch Lạc rất kỳ lạ, nước nhưng là không phải nước, chỉ là một khoảng không tối đen mù mịt, không thể nhìn thấy gì được, Hồ Bạch Lạc chắc hẳn là rất sâu, với sức của em vẫn không thể nào chạm đáy được ".

Loan Châu khẳng định với Đại Phong:

" Đây không phải là hồ nước bình thường. Nó chắc chắn có huyền diệu nào đó, nên Dược Sư mới đem Mạn Hoàng Sa Hoa về đây và phong ấn hoa ở đáy hồ. Nhất định hồ có đáy bởi lần trước, em và anh Dương Khánh tận mắt nhìn thấy hoa Xích Liên mọc từ đáy hồ và cả Mạn Hoàng Sa Hoa đang bị phong ấn tại cây Bạch Xích.

Dương Khánh chợt nói: "Anh có cách rồi".

Loan Châu mừng rỡ: "Là cách gì anh Dương Khánh, làm sao có thể tìm đường xuống đáy hồ được".

Dương Khánh giọng nói đầy phấn khởi:

"Em có nhớ rằng, búp Xích Liên hút âm khí từ Mạn Hoàng Sa Hoa không, ngoài ra vào thời khắc đêm khuya của đêm trăng tròn, năng lượng cực âm, búp Xích Liên cũng hút âm khí từ đó. Lúc ta bị trọng thương nội nguyên tỏa ra, tâm của anh lúc đó bị khống chế, lòng đầy sân hận, hoa cũng hút nội nguyên của anh làm thức ăn. Cho nên, lúc này phải lấy nội nguyên làm mồi nhử, anh và Đại Phong sẽ gây chiến với nhau, tạo nên lòng sân, búp Xích Liên ngửi được mùi của sân hận nhất định sẽ tìm cách hút đi âm khí này. Từ đó, sẽ mở đường cho chúng ta xuống đáy hồ Bạch Lạc".

"Như vậy quá nguy hiểm, anh vừa khôi phục lại nội nguyên sao có thể tiếp tục đẩy bản thân vào vòng nguy hiểm, hãy để em giao chiến với Đại Phong". Loan Châu nói.

"Em hãy giữ nội nguyên của mình phá kết giới bảo vệ búp Xích Liên, lúc đó Đại Phong mới có cơ hội tiêu diệt nguyên thần ác". Dương Khánh nói.

"Không nên chậm trễ nữa Loan Châu, lời nói của Dương Khánh rất có lý, chúng ta nên nghe theo, chúng ta phải tiến hành nhanh chóng, khi anh Thiên Long quay về sẽ không kịp nữa". Đại Phong nói.

Loan Châu nén lòng gật đầu đồng ý. Cả Đại Phong và Dương Khánh lao vào chiến đấu mãnh liệt.

Đại Phong nói khích tướng Dương Khánh:

"Xem như lần này là cơ hội cho em và anh so tài xem ai tài giỏi hơn ai".

Dương Khánh mỉm cười nói: "Để lần này anh cho em biết thế nào là lợi hại".

Trong phút đầu giao đấu hai người vẫn nhường nhau, cho đến giữa trận cả hai càng thêm háu thắng, Đại Phong thừa thắng xông lên, chưởng lực vào Dương Khánh. Do vừa bị thương hai ngày trước, Dương Khánh yếu thế bị thương, nội nguyên lập tức lan tỏa, lòng háu thắng sân hận của cả hai tạo thành âm khí lan tỏa cả hồ Bạch Lạc.
« Chương TrướcChương Tiếp »