Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồ Bạch Lạc

Chương 58: Tái sinh

« Chương TrướcChương Tiếp »
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ


Chương 58: Tái sinh

Dưới đáy hồ Bạch Lạc, cả một vùng hoa Xích Liên, tỏa ánh sáng, đỏ cả một vùng. Búp Xích Liên khẽ đung đưa bởi cảm nhận được từ trường âm khí lan tỏa. Nguyên thần ác trong mảnh ngọc tâm ưu linh thức giấc, lập tức kích hoạt sức mạnh của Mạn Hoàng Sa Hoa, tạo thành xoáy nước tìm đường hấp nội nguyên nhiều hơn.

Đúng như dự đoán của Dương Khánh xoáy nước hình thành giữa mặt hồ, cả ba lập tức theo dòng xoáy nước xuống đáy Hồ Bạch Lạc.

Một vùng hoa Xích Liên đỏ thẫm như lời kể của Loan Châu, khiến Đại Phong không khỏi bàng hoàng, búp Xích Liên to nhất cao nhất đang ngự trị gần nhất với Mạn Hoàng Sa Hoa, được bảo dưỡng bởi những âm khí từ Mạn Hoàng Sa Hoa.

Đại Phong nói to:

"Cả ba chúng ta phải định tâm. Nếu không sẽ bị mê hoặc bởi sức từ trường tỏa ra từ nguyên thần ác".

Sau khi cả ba đã định thần, Dương Khánh vận nội nguyên thi triển hàn khí với mức độ thiên cực phá tan cả kết giới. Cành lá và hoa Xích Liên sợ hãi cùng nép mình, cố gắng liên kết bảo vệ búp Xích Liên. Với sức mạnh của hàn khí thiên cực khiến cả vùng hoa Xích Liên đều đóng thành băng.

Ngay lúc đó, tại cung Thanh Bảo, Thần Thiên Long liền cảm giác được kết giới mà thần tạo ra đã bị phá vỡ. Trong lúc đó, Thập Bát lão bát tiên đang cùng niệm chú để mở mật kết của cung Thanh Bảo, xem xét thế nào. Khi mật kết được mở, kích hoạt cơ quan bảo vệ cao nhất cho Hoa Linh điện khiến cho Thiên Long không thể rời đi. Lòng của thần như hơ trên lửa đỏ.

Ánh sáng trong cung Thanh Bảo chợt dịu nhẹ xuống. Một lần nữa, chỉ có một mình Biên Niên lão tiên tử nhìn thấy được tiền thân của Ưu Linh khi tái sinh. "Một đóa sen đỏ đang bung nở, bên trong chính là tiên thể của Ưu Linh. Một nguyên thần đang bên cạnh chờ được trở về".

Biên Niên lão tiên tử vô cùng bất ngờ nhưng kịp trấn tĩnh lại trước mọi người. Lão tiên tử thầm nghĩ: "Tại sao chuyện này có thể xảy ra". Lão tiên tử nhìn sang Thiên Long đầy ưu tư.

Ánh sáng ở cung Thanh Bảo dịu hẳn xuống và tắt đi, các cơ quan bảo vệ Hoa Linh điện được thu hồi. Thời gian chỉ vài khắc như vậy nhưng với Thiên Long còn hơn cả trăm năm, bởi nguyên thần ác nơi đáy hồ Bạch Lạc có thể đang gặp nguy hiểm.

Khi cơ quan bảo vệ của Hoa linh điện vừa vô hiệu, thần Thiên Long liền tâu với Biên Niên lão tiên tử: "Con xin phép được quay về Hồ Bạch Lạc ngay, mọi câu hỏi của người con nhất định sẽ có câu trả lời thích đáng".

Biên niên lão tiên tử lại càng khó hiểu trước hành động của Thiên Long. Nhưng biết chắc, thần đang có việc cần phải xử lý nên đã không giữ chân. Thiên Long lập tức quay về Hồ Bạch Lạc.

Dưới đáy hồ Bạch Lạc lúc này, tình trạng hỗ loạn hơn bao giờ hết, hàn khí thiên cực làm đóng băng tất cả Xích Liên đồng thời sức mạnh hàn khí thiên cực cũng vô tình tấn công vào kết giới bảo vệ Mạn Hoàng Sa Hoa khiến cho cây Bạch Xích lập tức tạo thành khung chắn bảo bệ cho Mạn Hoàng Sa Hoa. Búp Xích Liên không còn được truyền âm khí từ Mạn Hoàng Sa Hoa. Búp Xích Liên bị cô lập hoàn toàn. Đại Phong lúc ấy dùng Phong Luân, tạo nên những cơn lốc xoáy nhằm nhổ lên búp Xích Liên và nghiền nát búp Xích Liên cũng là nguyên thần ác đang non nớt đươc bảo dưỡng trong đó.

Nguyên thần ác chịu một lực hàn khí thiên cực, khiến tơ nguyên thần càng trở nên mong manh, trong sự giày xéo của Phong Luân, nguyên thần ác cố gắng bám lấy mảnh ngọc tâm. Ánh sáng từ búp Xích Liên dần mờ đi.

Không có thảm cảnh nào đau lòng hơn thế. Mọi chúng sinh trên thế gian đều ham sống sợ chết. Trước sự sinh tồn luôn níu kéo đến hơi thở cuối cùng. Ngọc tâm ưu linh oằn mình trong sự giày xéo của Phong Luân. Nguyên thần ác hết sức kham nhẫn với hàn băng thiên cực. Trong giây phút sinh tử ấy, nguyên thần ác càng thêm chấp niệm, chỉ mong một lần nữa gặp lại thần Thiên Long, dù không thể nhớ ra Thiên Long là ai, nhưng nguyên thần ác chịu đựng mọi giày vò không chịu tan biến vào hư không.

Búp Xích Liên bị hàn khí thiên cực đóng băng, lại bị Phong Luân cực hạn giày xéo, dồn nén, khiến búp Xích Liên không trụ vững nổi, ánh sáng đỏ mờ dần và tắt lịm đi.

Loan Châu chứng kiến toàn bộ khung cảnh Đại Phong và Dương Khánh thi triển thần lực để tiêu hủy búp Xích Liên mà lòng đau đớn như chính mình nhìn thấy giây phút tiên tử Ưu Linh sắp xa lìa dương thế. Càng nhớ đến tiên tử Ưu Linh, Loan Châu càng không muốn Ưu Linh sống lại mang tâm niệm ác, tàn sát sinh linh. Chính niệm bất thiện ấy, đã bị nguyên thần ác đánh thức, ngửi được mùi của tâm niệm ác, nguyên thần ác liền thu hút vào mình, chính điều này làm cho Loan Châu càng thêm bấn loạn và nguyên thần ác có được chút âm khí duy trì tơ nguyên thần. Khi thấy búp Xích Liên mãi không thể vỡ tan. Dương Khánh nói to với Loan Châu:

"Em hãy thi triển nhiệt lượng tam muội để thiêu cháy búp Xích Liên".

Loan Châu vận nội nguyên khiến toàn thân phát sáng nhiệt lượng đỏ rực. Trong sự đau đớn của tâm, Loan Châu không kiềm nổi cơn xúc động, nước mắt cứ lăn dài vì biết rằng dưới nhiệt lượng tam muội mọi thứ điều sẽ tan thành tro, thậm chí không còn chút tàn dư nào. Nếu thi triển đến nhiệt lượng tam muội chắc chắn nguyên thần ác sẽ bị thiêu đốt không còn dấu vết.

Sức nóng của nhiệt lượng tam muội khiến cho nước hồ Bạch Lạc sôi lên sùng sục, cây Bạch Xích dùng hết sức sống của nó, tạo nên từ trường bảo vệ cho Mạn Hoàng Sa Hoa, cả bộ rễ của cây phình to lên, tiết ra chất nhựa thấm đẫm xung quanh nền đất. Một vùng hoa Xích Liên đều bị nhiệt lượng tam muội thiêu đốt hóa thành vô số đốm sáng tan đi dưới dáy hồ. Phía bên trên hồ, nhiệt khí bốc lên ngùn ngụn, cây cỏ bắt đầu tàn héo. Thiên Long vừa về đến nơi lập tức vận nội nguyên bay thẳng xuống đáy hồ.

Thiên Long vừa xuống tới đáy hồ, vừa kịp nhìn thấy búp Xích Liên cũng là lúc nhiệt lượng tam muội được phóng vào búp Xích Liên.

Trong đáy mắt của Thiên Long, búp Xích Liên bị cô lập, vây khốn đến tả tơi, bị hàn khí thiên cực đóng băng, bị Phong luân giày xéo, bị đốt bởi nhiệt lượng tam muội. Ẩn hiện trong búp Xích Liên chính là mảnh ngọc tâm ngày càng bị nhỏ đi và nguyên thần ác không ngừng giãy giụa.

Nguyên thần ác cảm nhận được thần Thiên Long đã về tới, nguyên thần ác lập tức dùng tất cả âm khí nhỏ nhoi hấp thụ được từ Loan Châu và tất cả sức mạnh cuối cùng mà mình có tạo nên ảo ảnh hình hài của tiên tử Ưu Linh: Khuôn mặt, chân mày, đôi tay, miệng cười, đôi gò má. Tất cả đang hiển hiện trong nhiệt lượng tam muội. Nguyên thần ác chính là muốn kí©h thí©ɧ sự yêu thương trong lòng của Thần Thiên Long. Thiên Long trước hình ảnh ấy bị chấn động mạnh, vì quá thương Ưu Linh, không thể kiểm soát hành động của mình được nữa. Thần dùng Bích Huyền kiếm chắn đi nhiệt lượng Tam Muội, nhưng không kịp nữa, nhiệt lượng tam muội phóng thẳng thiêu đốt búp Xích Liên.

Thiên Long không còn cách nào khác phân thần thức dùng chính nội nguyên của mình truyền cho búp Xích Liên. Dùng chính nguyên thần của mình che lấy búp Xích Liên. Thân là thần lại tu luyện qua hàng ngàn năm, đã thăng bậc trở thành chiến thần, khiến tất cả mọi sức mạnh trước thần đều dừng bước. Thần Thiên Long ngã xuống.

Cả bốn người, Thiên Long, Loan Châu, Dương Khánh và Đại Phong đều kinh ngạc trước hiện tượng xảy ra trước mắt. Búp Xích Liên nhận được nội nguyên cực lớn của Thiên Long trong hoàn cảnh nghiệt ngã nhất, bị vây khốn tứ bề với gió, lửa, hàn băng bắt đầu bung nở. Búp Xích Liên từng cánh hé, rồi nở ra thành hoa Xích Liên. Hoa phóng ra to lớn tạo thành Liên sàng bên trên chính là tiên thể Ưu Linh đang nằm ngủ miên man. Nguyên thần ác tuyệt nhiên không thể tìm ra dấu vết.

Khi tiên thể được hình thành, không gian chìm xuống, im lặng đến rợn người, gió ngừng thổi, lửa ngừng cháy, hàn băng tan rã, từ trường xung quanh tiên thể mát mẻ trong lành, hồi sinh cả hồ Bạch Lạc.

Cây Bạch Xích cảm nhận được sự an toàn trở lại, khung chắn bảo vệ Mạn Hoàng Sa Hoa biến mất, rễ cây thu nhỏ lại. Mạn Hoàng Sa Hoa choàng tỉnh tỏa ra ánh sáng vàng lung linh. Hoa rung rinh cánh tạo ra muôn vàng bụi mịn làm sáng dịu cả đáy hồ.

Thiên Long quỳ bên tiên thể của Ưu linh, ngẩng đầu nhìn các em của mình, bằng giọng nói đầy thâm trầm, thần khẩn khoản cầu xin:

"Anh biết các em đều lo lắng cho anh, cho Ưu Linh nên mới quyết định tiêu diệt nguyên thần ác, nhưng ta tin nàng ấy. Các em hãy đặt mình trong hoàn cảnh của anh mà hiểu cho anh. Cô ấy đã vì anh khổ sở cả một tiên kiếp, lại vì anh mà sinh ra chấp niệm trong lòng, là vì anh mà chịu đựng gió, lửa, hàn băng, muôn ngàn vây khốn mà vẫn không buông tay thì làm sao anh có thể bỏ mặc cô ấy.

Lượng trời có đức hiếu sinh, dù là nguyên thần ác nhưng vẫn có ý chí sống mãnh liệt, không muốn bỏ cuộc, mảnh ngọc ưu linh đã phải kham nhẫn gần 5000 năm mới có thể hình thành nên tiên thể, giờ đây đã được toại nguyện, chỉ còn chờ đợi nguyên thần trở về. Xin các em đao hạ lưu tình, cho Ưu Linh cơ hội được tái sinh. Nếu khi cả hai nguyên thần trở về mà nguyên thần thiện không thể cảm hóa nguyên thần ác. Ưu Linh trở thành nhân có thể biến thành yêu thần, gϊếŧ hại chúng sinh. Anh với tư cách là thần sẽ chính tay gϊếŧ chết".

Vừa nghe đến câu cuối cùng, Loan Châu hốt hoảng cất tiếng nói:

"Xin anh Thiên Long đừng quá xúc động, mà nói lên lời không thể thu hồi. Khi mang danh xưng thần để thề cho dù trời long đất lở, vật đổi sao dời, lời thề sẽ mãi mãi linh ứng".

Thiên Long cười chua chát rồi nói:

"Chẳng phải như vậy các em mới cho Ưu Linh cơ hội được sống hay sao, chẳng phải như vậy thì các em mới có thể tin anh sao".

Dương Khánh và Đại Phong đều im lặng, lòng dâng lên sự cảm phục bội phần với vị thần chung tình bậc nhất cõi trời Thiên Hoa.

Loan Châu đầy xúc động, nước mắt không ngừng rơi, lòng đầy hối hận, tiên tử vừa nghẹn ngào vừa nói: "Xin lỗi anh Thiên Long".

"Mọi việc đã qua rồi Loan Châu, em cũng vì quá thương yêu Ưu Linh, cũng là lo sợ Ưu Linh làm hại đến chúng sinh mà ra tay để phòng hậu hoạn. Anh hiểu tâm sự của em. Mọi việc trên đời đều do duyên mà thành. Chúng ta không thể nào tránh né, chỉ có cách đối diện, dùng hết tâm niệm thiện lành mà cảm hóa". Thiên Long nói.

Dương Khánh đến bên cạnh an ủi Loan Châu. Đại Phong đến bên đỡ thần Thiên Long đứng lên. Cả bốn người rời khỏi Hồ Bạch Lạc, cùng đem theo Liên sàng có tiên thể ưu linh về Bạch Lạc cung.
« Chương TrướcChương Tiếp »