Chương 60: Bạch liên

2037 Chữ Cài Đặt
Hồ Bạch Lạc - Chương 60: Bạch liên

Chương 60: Bạch Liên

Bốn ngày tại Hoa Linh Điện, thần Thiên Long không rời tiên thể nửa bước, phần vì lo lắng, phần vì cứ muốn nhìn ngắm mãi tiên thể của Ưu Linh, dù tiên thể vô tri vô giác nhưng hình ảnh trước mặt mình chính là người mình yêu đã khiến cho thần Thiên Long nhớ đến tất cả những giây phút ngọt ngào, cũng như những giờ phút sinh tử bên nhau.

Tiên thể được bảo vệ an toàn trong Hoa Linh điện từng giờ khắc hấp thụ linh khí, nguyên thần ác ở đáy tâm nhĩ cũng từng giờ khắc hấp thụ lấy nội nguyên của thần Thiên Long.

Khi đêm càng về khuya, âm khí cao hơn, nguyên thần ác hóa hiện thành bóng thiếu nữ áo đỏ đến bên tiên thể hút lấy linh khí từ mảnh ngọc tâm ưu linh. Thần Thiên Long vẫn ngồi bên cạnh tiên thể theo dõi nhất nhất cử nhất động của Xích Liên.

Xích Liên nhìn Thiên Long lãnh đạm rồi nói:

"Ta còn cố gắng đến hôm nay chính là chờ để gặp được một người, ta đã xa cách người ấy gần 5000 năm, chỉ còn vài ngày nữa thôi, ta sẽ có thể trở về tiên thể, có thể hiện diện với tất cả mọi người, ta sẽ đi tìm người đó".

Thiên Long nhìn Xích Liên mỉm cười rồi nói:

"Nàng có biết người ấy là ai không, có nhớ người ấy là ai không?"

"Ta không nhớ". Xích Liên Ưu Linh hơi ngập ngừng.

"Vậy nếu người ấy có đứng trước mắt nàng, nàng vẫn không thể nhận ra." Thiên Long nói.

Thiên Long, lòng đau đớn khi biết rằng, nguyên thần ác chỉ là một phần nhỏ của nguyên thần, vì không toàn vẹn, nguyên thần ác không thể nhớ được tất cả những chuyện trước kia, vì hình thành từ một niệm tiếc nuối nên trong thời gian mình được tồn tại, nguyên thần ác chỉ luôn tiếc nuối, do không được gần nhau mà trở nên sân hận.

Nguyên thần ác vẫn lạnh lùng đáp:

"Người ấy cũng sẽ tìm ta"

"Sau nàng biết người ấy sẽ tìm". Thiên Long nói.

Xích Liên chợt nhận ra trong lòng trống rỗng, nguyên thần ác sợ hãi vội thu mình lại, biến mất vào đáy tâm nhĩ của Thiên Long. Thiên Long cũng phân vân không hiểu vì sao Xích Liên lại như vậy. Bình thường vốn rất sân hận, tiếc nuối, ngoan cường, nhưng trong lúc này lại im lặng như vậy. Thần nói thầm với mình:

"Cho dù nàng là một nguyên thần ác nhưng những sợi tơ nguyên thần này vẫn chính là từ một niệm của Ưu Linh, vì thế Xích Liên cũng sẽ cảm nhận được tình cảm của chính mình. Sắp tới dù có xảy ra bất cứ điều gì thì anh vẫn nhất định ở bên em, không rời xa nữa. Ưu Linh, nhất định em phải quay về".

Tối hôm sau, thời khắc quan trọng sắp điểm, chúng tiên khắp núi Giao Linh lại chứng kiến hình ảnh một vị thần tay cầm đóa Bạch Liên đứng mãi ở mỏm thạch trụ tại Hoa Linh Điện.

Trong thời khắc, ba thế giới cùng nằm trên một đường thẳng, nguyên thần thiện của Ưu Linh đã hội tụ đủ ở thế giới Viên Thọ vượt không gian, trong một niệm tâm của Thần Thiên Long liền trở về trong đóa Bạch Liên. Nguyên thần thiện trở về mang theo tiên khí định tĩnh trong lành bao trùm lên Hoa Linh Điện, thấm đẫm lên màng lưới cây Như Không. Rừng Như Không lấp lánh ánh vàng trong đêm.

Thiên Long nắm chặt đóa Bạch Liên trong tay, cơ hồ sợ đây chính là ảo ảnh. Trong vài khắc khi ba thế giới chệch khỏi nhau, ánh sáng tỏa ra từ Bạch Liên vẫn không tắt đi, đến giờ phút này, Thiên Long mới tin rằng việc nguyên thần thiện trở về chính là sự thật.

Khi một người chờ đợi quá lâu trong nỗi nhớ và tình yêu của chính mình. Người mình yêu thương như đã hòa với mình làm một, cho nên mãi luôn có cảm giác người ấy gần bên, cho đến khi người ấy đã thật sự trở về vẫn còn ngỡ ngàng đến như vậy.

Nguyên thần thiện trải qua 5000 hội tụ, nay được trở về cõi trời Thiên Hoa vẫn mơ ảo hư thực, chưa rõ sự việc bên ngoài. Thiên Long đặt đóa Bạch Liên vào cung Thanh Bảo bên cạnh tiên thể. Thần hồi hộp chờ đợi nguyên thần trở về nhập vào tiên thể. Lúc ấy, nguyên thần thiện chuyển động trong đóa Bạch Liên, khiến Bạch Liên tỏa ra luồn ánh sáng trắng, đóa Bạch Liên bay lên cao ngự phía trên tiên thể, tiên thể được bao bọc bởi ánh sáng trắng lóa.

Thiên Long ôm ngực trái, tim đau nhói, Xích Liên cựa mình, thoát ra khỏi đáy tâm nhĩ chuyển động hỗn loạn, nhưng không sao xâm nhập được vào ánh sáng trắng để trở về tiên thể. Âm khí của niềm sân hận lan tỏa cả cung Thanh Bảo. Bóng Xích Liên dần yếu ớt như muốn tan đi.

Thiên Long hốt hoảng, vội dùng nội nguyên bao lấy Xích Liên đưa Xích Liên trở lại đáy tim mình. Xích Liên trong lòng hiềm hận, chưa được trở về tiên thể, điên cuồng hút lấy nội nguyên, tỏa ra âm khí lạnh lẽo, khiến trái tim của Thiên Long như bị bóp nghẹt.

Thiên Long lê từng bước chân, ôm tim đau đớn đến bên tiên thể, cầm lấy tay của Ưu Linh, thần cảm nhận tay của người mình thương vẫn lạnh, thần lay gọi nhưng nàng ấy vẫn không trả lời.

Lúc ấy, Biên Niên lão tiên tử xuất hiện, thần Thiên Long đang đau đớn cả thân tâm ngước nhìn Biên Niên lão tiên tử rồi nói:

"Lão tiên tử, tiên thể không có tiên mệnh, nàng ấy không quay trở lại".

Sự đau đớn vì nguyên thần ác hoành hành ở thân và cả sự đau đớn ở tâm, khi thấy tiên tử Ưu Linh không thể tỉnh lại, sự đau đớn thân tâm bị đẩy đến tận cùng, khiến thần Thiên Long ngất đi.

Biên Niên lão tiên tử vận nội nguyên tập hợp tất cả nguyên thần thiện trở về đóa Bạch Liên. Lão tiên tử đưa Thiên Long về Bạch Lạc cung, đem theo cả tiên thể và đóa Bạch Liên cùng trở về Hồ Bạch Lạc.

Biên Niên lão tiên tử cho Thiên Long uống thần đan, tịnh dưỡng lại nguyên thần và nội nguyên. Trong khi Thiên Long đang trong cơn mê, Biên Niên lão tiên tử cho gọi cả ba người Loan Châu, Đại Phong, Chu Tượng cùng đến Hồ Bạch Lạc.

Khi cả ba cùng đến, Biên Niên lão tiên tử cất lời:

"Anh Thiên Long của các con đang trải qua sinh tử kiếp và sinh tử kiếp của nó không ai khác chính là tiên tử mà nó yêu thương nhất – tiên tử Ưu Linh. Dù biết Ưu Linh tái sinh trở lại có thể khiến mình chết đi nhưng nó vẫn một mực thực hiện, không màng đến thần mạng.

Xích Liên hiện đang được cất giữ trong đáy tâm nhĩ của Thiên Long. Vì được bảo dưỡng trong búp Xích Liên 500 năm, hấp thụ linh khí và được Thiên Long truyền nội nguyên cho đến hôm nay, Xích Liên đã toàn vẹn linh giác trở thành bóng thiếu nữ áo đỏ, có thể hiểu, trò chuyện và nhận biết mọi việc xung quanh. Còn nguyên thần thiện đã được hội tụ về đóa Bạch Liên nhưng vì trải qua 5000 năm đã trở nên lạ lẫm, ảo thực không thể nhận biết.

Nguyên thần thiện không có nội nguyên, vẫn luôn rời rạc nên không thể về tiên thể ngay được. Nay ta mong các con hãy cùng nhau hợp sức truyền nội nguyên cho nguyên thần thiện giúp cho nguyên thần thiện được toàn vẹn linh giác. Như vậy nguyên thần thiện mới có thể trở thành một đối trọng của Xích Liên, mới có thể trở về bên tiên thể và cảm hóa được Xích Liên.

Một lý do nữa để chúng ta làm như vậy, bởi vì cả hai nguyên thần cùng trở về thì Ưu Linh mới có thể tái sinh, tiên thể mới có thể có tiên mệnh. Dù thiếu một trong hai, sự việc sẽ không thể thành.

Ly Kha hiện đang ở Thiên Niên lao chăm sóc cho Cơ Thanh Điểu, chính ta đã kêu Ly Kha đến đó, vì nếu biết được sự việc Ưu Linh sắp tái sinh sẽ khiến nó càng thêm lo lắng. Thiên Long và Ly Kha đều đem lòng yêu thương Ưu Linh. Đã có một vị thần hy sinh tính mạng, ta không muốn thêm một vị tiên nữa bị cuốn vào chuyện này, huống hồ Ly Kha mang trọng trách bảo vệ cho Vòng Hoa Linh. Đợi sau khi Ưu Linh tái sinh, Ly Kha biết được, lúc đó mọi việc đã đâu vào đó, ta cũng phần nào yên tâm hơn.

Ly Kha là anh trưởng trong chúng con nhưng không thể có mặt, cho nên các con phải tập hợp cùng nhau, các con đều là đội phó của Viễn Chi, đều là các vị tiên tu luyện hơn ngàn năm. Nếu các con thi triển truyền nội nguyên cho nguyên thần thiện nó sẽ mau chóng được toàn vẹn linh giác. Ta sẽ gọi nguyên thần thiện là Bạch Liên".

Cả ba nghe Biên Niên lão tiên tử nói rõ thì liền đồng ý ngay. Trước tình huống cấp bách cả ba đều không do dự, đồng nói với lão tiên tử sẽ thi triển ngay kế hoạch để truyền nội nguyên cho nguyên thần thiện – Bạch Liên.

Ba người cùng ngồi xuống tạo hành Tháp tam giác, đóa Bạch Liên ngự trên đỉnh tháp xoay tròn. Các nguyên thần thiện chuyển động hỗn loạn bên trong đóa Bạch Liên. Khi nội nguyên của cả ba được dồn tụ về đóa Bạch Liên, sức mạnh của nội nguyên hội tụ quá lớn. Các nguyên thần thiện bắt đầu liên kết hóa hiện ra bóng thiếu nữ áo trắng có mái tóc dài chấm gót chân. Đóa Bạch Liên tỏa ánh sáng rạng rỡ, khi Bạch Liên trở nên toàn vẹn linh giác. Giây phút ấy đã kí©h thí©ɧ Xích Liên đang nằm trong đáy tâm nhĩ, Xích Liên cựa mình khiến Thiên Long tỉnh giấc.

Nhìn thấy bóng thiếu nữ áo trắng bước xuống từ đóa Bạch Liên, Thiên Long liền hiểu ra tất cả.

Bạch Liên cúi đầu đa tạ ba người đã giúp mình trở nên toàn vẹn, rồi quỳ xuống trước Biên Niên lão tiên tử. Sau đó, Bạch Liên từng bước tiến tới bên cạnh Thần Thiên Long. Bóng thiếu nữ áo trắng đưa tay lên khuôn mặt của Thần Thiên Long, Thần muốn nắm lấy bàn tay ấy nhưng không thể nào nắm được.

Thiên Long thì thầm: "Ưu Linh, em đã quay về phải không?"

Bóng áo thiếu nữ áo trắng không có hình hài, không thể khóc, nhưng tâm khảm, rung động dữ dội trước câu hỏi của thần Thiên Long.

Bóng thiếu nữ áo trắng nói:

"Thời khắc em quay về đã điểm rồi. Chờ em một chút nữa thôi".

Những rung động thương yêu mãnh liệt của thần và tiên sau gần 5000 năm xa cách khiến từ trường trong Hồ Bạch Lạc như chấn động. Cây cỏ, hoa lá như cảm nhận được tình yêu thương vô bờ, Mạn Hoàng Sa Hoa đã rất lâu rồi mới cảm nhận được tình yêu thương này, hoa nhớ về ký ức của chính mình cũng xúc động mà tỏa sáng làm rạng rỡ cả đáy hồ Bạch Lạc.