Chương 7: Phiên ngoại

Edit+Beta: 明明



Ngày hè

chói

chang,

Kỳ Ế và đám nhóc

con

của y ở trong phòng ngủ trưa,

y thân thể trần trụi,

toàn thân

chỉ phủ

chăn tơ tằm

mát

lạnh,

hai viên tròn

lông xù ghé vào trênl*иg ngực trần trụi

của y ngủ,

thoải

mái ngáy khò khò.

Một thân ảnh

lặng yên vào trong phòng,

đứng ở trước giường im

lặng hồi

lâu,

sau đómột tay nhẹ nhàng đem đám nhóc

con xách đi,

một thằng nhãi

con khá nhỏ trong đó bất an vặn vẹo vào

cái,

rất nhanh bị bỏ vào trong giỏ xách ra khỏi phòng,

thân ảnh quay trở về,

đóng

cửa vứt

chìa khóa,

cởi vớ và giày trực tiếp

lên giường.

Người này không ngoài ai khác,

chính

là y thần Phó Phó Tinh Lãng.

Hắn kéo

chăn ở trên người Kỳ Ế,

nằm nghiêng ở bên

cạnh y,

đầu dán

lên

l*иg ngực nhú nhú

của y,

ngửimùi hương

mát

lạnh trên người y,

còn duỗi đầu

lưỡi

liếʍ

liếʍ nhũ tiêm bạn

lữ.

Kỳ Ế nửa tỉnh nửa

mê,

chỉ

coi

là đám nhãi

con đang

làm nũng y,

giơ tay

lên vuốt tóc hắn,

nói thật nhỏ “Ngoan”…

Giọng điệu khàn khàn dịu dàng rất kích

thích

tìиɧ ɖu͙©,

Phó Phó Tinh Lãng cởi sạch quần áo của mình,

đem

hai chân dài của Kỳ Ế

tách ra đưa

tới

bên eo mình,

ở dưới lưng lót một cái gối mềm,

cách không lấy một lọ dầu vừng,

đổ vào cúc

tâm đóng chặt của

bầu

bạn,

một

bên đưa

tay đẩy vào,

đem cúc

huyệt

từng chút

từng chút đẩy mở.

Kỳ Ế chỉ mở mắt lườm một cái,

lại nhắm mắt

tiếp

tục ngủ,

hiển nhiên mặc kệhắn loay

hoay.

Giữa

bắp đùi Kỳ Ế đã là một vùng ẩm ướt,

cúc

huyệt

trong không khí

hơi co rút lạihở ra,

Phó Phó Tinh Lãng đem du͙© vọиɠ đứng

thẳng của mình chống đỡ ở

huyệt khẩu,

một

bên ở

trên mặt Kỳ Ế dịu dàng

hạ xuống một nụ

hôn,

cho đến khi đem yhôn

tỉnh.

Kỳ Ế

lúc tỉnh

còn

mang theo

một

loại

lười biếng,

hai tay nhẹ ôm

cổ Phó Phó Tinh Lãng,nam tử đè thân thể

lên

liền

chiếm

lấy

môi

của y hôn sâu,

thúc eo

một

cái đem

cự vật nóng như

lửa đưa vào trong

cơ thể y,

khiến y toàn thân run rẩy,

tiếng rêи ɾỉ nhả ra toàn bộ bị răng

môi tương giao

chiếm đoạt.

Phó Phó Tinh Lãng vừa trằn trọc

mυ"ŧ hôn

môi Kỳ Ế,

vừa

chuyển động eo,

cũng không nóng nảy vội vàng,

chỉ



chậm

chạp rút

chuyển động,

nhiều

lần đưa vào đến

chỗ sâu nhất,

hơi dừng

lại

liền rút ra,

lặp đi

lặp

lại ra vào,

ma sát nhiều

lần như vậy,

khiến

cho toàn thân Kỳ Ế run rẩy,

ngâm nga không ngừng.

“Ưm…hừ ưm…ưm…”

Hai mảnh môi của Kỳ Ế giống như kẹo

bánh ngọt,

bị Phó Phó Tinh Lãng

thè lưỡi ra liếʍ,

hôn lại

hôn,

khó khăn mới có cơ

hội

thở ra,

lại

bị lấp kín môi,

vật cực nóng ở giữa

bắp đùi đâm vào

từng đợt,

thân

thể y mềm nhũng,

thuận

theo

hắn.

“Tình Nhi…Tình Nhi…”

Phó Phó Tinh Lãng

thâm

tình gọi

tên người dưới

thân,

Kỳ Ế giương mắt lên cười khẽ,

lúc này Phó Phó Tinh Lãng mạnh mẽ đâm vào,

Kỳ Ế

bất ngờ không kịp chuẩn

bị,

chỉ có

thể kêu ra một

tiếng ngâm cao.

Kỳ Ế nhéo eo hắn,

nâng

mặt hắn ở trên

môi

cắn

mạnh

một

cái,

hai

chân đặt ở trên eo hắn,

khiến

cho thân thể

của

mình nghênh đón đong đưa theo sự đâm vào rút ra

của hắn.

“Ưm…hừ…”

Phó Phó Tinh Lãng

cúi đầu

liền

có thể nhìn thấy vẻ

mặt động tình

của Kỳ Ế,

lông

mày hơi

cau

lại,

đôi

mắt khép

lại,

môi nhẹ nhàng thở gấp,

trong vẻ

mặt ửng đỏ tràn ra

mộtchút diêm dúa

lẳng

lơ,

nhìn bầu bạn say

mê như thế,

khiến

cho tâm tình y thần kích động không thôi,

hắn nhưng

là ngày trông

mong đêm trông

mong,

trăm đắng nghìncay,

mới rốt

cục ôm hồ

ly xinh đẹp thuộc về

mình.

Ngực Kỳ Ế thuận theo hơi thở phập phòng

cao thấp,

hạt nhũ nhô

lên ở trên

làn da trắng

của y

lộ ra đặc biệt xinh đẹp,

làm

cho y thần đưa tay ra vân vê,

lực tay vừa phải,trong đau đớn

mang theo

cảm giác khó nói thành

lời.

Kỳ Ế bị kí©h thí©ɧ,

ưỡn thẳnglưng,

sau huyệt vô thức xiết

chặt,

đem nam

căn

của y thần bao

chặt

chẽ.

“A…ưm…”

Phó Phó Tinh Lãng

chậm rãi rút ra,

lại đâm sâu vào,

đâm

lâu





lực,

còn

có thể nghe thấy thanh âm tiếng nướ© ŧıểυ huyệt bị

cự vật bữa bãi ra vào.

Màu da

của Kỳ Ế

luônluôn



màu trắng gần như trong suốt,

lúc này bị tìиɧ ɖu͙© thấm từ trong ra ngoài hồng thấu,

nhìn thân thể non nớt

mềm

mại,

hai

cánh tay y thần ở trên người y

lung tung vuốt ve,

thích đến

mức không nỡ buông tay.

“Con đâu?

Ưʍ..a…”

Kỳ Ế lúc này đột nhiên

hỏi,

Phó Phó Tinh Lãng đâm mạnh vào,sai đó khó khăn lắm ở lại

trong cơ

thể y,

một

bên

hôn đầu lông mày y “Ôm ra ngoài rồi”,

nói xong đột nhiên lại

bắt đầu chuyển động,

tốc độ

hơi nhanh,

nhưng vẫn là vừa sâu vừa có lực,

Kỳ Ế

bị đỉnh đến lắc lư,

bám vào

hắn ngâm nga.

“A…Tinh Lãng…ưm…”

“Tình Nhi…Tình Nhi của

ta…”

Phó Phó Tinh Lãng nghe Kỳ Ế gọi tên

của hắn,

đặc biệt kích động,

hạ thân bắt đầu đâm vào rút ra nhanh hơn,

túi thịt đâm vào trên

mông phát ra tiếng ba ba ba.

“Ưm…ưm…ưm…a…ha…Tinh Lãng…hừ…”

Kỳ Ế thở gấp dần dần nặng nề hơn,

tiếng rêи ɾỉ đều



cảm giác ướŧ áŧ,

mang theo

mộtloại quyến rũ,

y thần

có thể

cảm nhận được thân thể bầu bạn run rẩy,

nhất

là vách tường

co rút không ngừng,

vừa

chặt vừa nóng kẹp

chặt đến

mức hắn

cực kì sảng khoái.Lúc này,

hai tay Phó Phó Tinh Lãng vịn

chặt eo Kỳ Ế,

ở trên

lưng y vuốt ve,

Kỳ Ế haichân kiềm

chặt,

thân thể như nhũn ra.

“A…đừng sờ nữa…ưm…a…Tinh Lãng…ưm…a a…”

Thắt lưng

là chỗ mẫn

cảm của K

ỳ Ế, y khô

ng thích n

gười khác

đυ.ng y, bở

i vậy ngoà

i trừ bầu

bạn thân m

ật, sẽ khô

ng ai biết

nhược điể

m của y lạ

i ở chỗ rõ

ràng như

vậy. Kỳ Ế

sớm đã bị

Phó Phó Ti

nh Lãng nh

ẹ nhàng đâ

m rút thật

sâu khiến

cho vô cù

ng thoải m

ái, lại bị

sờ thắt l

ưng thân m

ật như vậy

, khoái cả

m không ng

ừng sắp kh

iến cho y

choáng ván

g.

“Ha a…a…ưm…ưm…ưm…”

Thân thể K

ỳ Ế ở dưới

thân Phó

Phó Tinh L

ãng hoàn t

oàn mềm yế

u, y đưa t

ay kéo chăn lạnh cắn

chặt tron

g miệng, t

rong miệng

hừ hừ, hạ

thân khôn

g ngừng bị

đỉnh vào,

đưa y đẩy

vào trong

tình triề

u.

Vừa mới đư

a tay che

mắt, liền

bị Phó Phó

Tinh Lãng

kéo ra, s

au đó nụ hôn nóng ẩm

rơi ở trê

n mí mắt y

, Kỳ Ế tro

ng một mản

h ẩm ướt m

ơ hồ nhìn

thấy vẻ mặ

t y thần tràn đầy dị

u dàng yêu

thương,kí

ch động nư

ớc mặt trư

ợt ra khỏi

hốc mắt,

nam tử trên người lậ

p tức chân

tay luống

cuống, cú

i đầu xuốn

g nâng mặt

y hôn lại

hôn, đồng

thời hôn

đi nước mắ

t của y.

Phó Phó Tinh Lãng nâng

mặt Kỳ Ế,

thâm tình nhìn y

chăm

chú,

trong

mắt tràn ngập

lolắng,

hiển nhiên

cho rằng y

lại nghĩ tới việc gì không tốt.

Kỳ Ế đưa tay sờ

lên

mặt nam tử,

cho hắn

một nụ

cười,

sau đó nhắm

mắt

lại nâng người dậy đưa

môi

mình

lên.

Kế

tiếp,

Kỳ Ế

bị kɧoáı ©ảʍ vây quanh che lấp,

Phó Phó Tinh Lãng nắm mông y cấptốc đâm rút,

giống như muốn xuyên qua loại giao

hợp chặt chẽ này

truyền đạt

thiếttha của

hắn.

Thân

thể của

bọn

họ dán chặt một chỗ,

Kỳ Ế có

thể cảm nhận đượctiếng

tim đập dồn dập,

y ôm chặt

hắn,

đem chính mình

hoàn

toàn

trao cho

hắn.

“A…a…ưm…a…Tinh Lãng…Tinh Lãng…ưm…hừ ưm…”

Tiếng thở

gấp của Kỳ

Ế vang lê

n bên tai

Phó Phó Ti

nh Lãng, khiến cho y

thần kích

động khôn

g thôi, hạ

thân càng

thêm phát

động dồi

dào, thầm

nghĩ dốc h

ết nhiệt tình của mì

nh, đi hưở

ng ứng kêu

gọi của n

gười yêu.

Kỳ Ế nhắm

mắt lại, hạ thân truyền đến kh

oái cảm ở

trong đầu

miêu tả tì

nh cảnh ở

hậu huyệt,

bị vật cứ

ng thô to

cường trán

g căng ra

xuyên qua

như vậy, n

hục nhã nh

ư vậy, lại

khiến y t

hoải mái n

hư thế.

Phó Phó Tinh Lãng

lúc này đưa tay ra nắm

chặt phân thân

của Kỳ Ế,

ngón tay

linh hoạtma sát thịt trụ và túi nang,

hơi thể Kỳ Ế hổn hển không ổn định,

eo

cũng uốn éo,nhưng

lại bị

côn th*t ở trong

cơ thể

ma sát

càng thêm kích động,

hoàn toàn không

có dấu hiện tiêu tan dừng

lại.

“Ha a a…a…ưm…không được…ưm…Tinh Lãng…ưm…a…”

Phó Phó Tinh Lang đè eo Kỳ Ế,

điên

cuồng rút ra đâm vào

mấy

chục

cái,

rốt

cục

lưuluyến tước vũ khí đầu hàng,

đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ xuất ở trong

cơ thể Kỳ Ế,

ngọc hành

cầm ở trong tay

cũng phun ra từng

luồng từng

luồng.

“Hừ…ưm…ha…a…”

Phó Phó Tinh Lãng đè ở trên người Kỳ Ế,

hai người đều thở dốc không ngừng,

y thần đem bờ

môi

của

mình dán

lên,

nhiều

lần

mυ"ŧ hôn,

tình ý rất sâu đậm.

Nghỉ ngơi

một

lát,y thần rút ra

cự vật

của bản thân,

như

cũ vẫn

chưa thỏa

mãn,

dán ở trên thân thể Kỳ Ế,hôn thân thể y như quỳ

lễ,

không

muốn buông tha từng tấc da thịt,

vừa ngửa vừa hôn vừa

liếʍ,

Kỳ Ế không khỏi hoài nghi hắn sẽ hay không kì thật

là tiên

cẩu.

Hai chân Kỳ Ế còn giữ nguyên



thế cong lại mở ra,

cúc

tâm co rụt lại lộ ra một chúttϊиɧ ɖϊ©h͙,

phiến

tình lại da^ʍ mỹ,

lúc Phó Phó Tinh Lãng

hôn đến rốn cúi đầu xuống vừa vặn nhìn

thấy cảnh này,

nhịn không được nhìn nhiều vài lần,

nuốt vài miếng nước miếng,

ngón

tay chọc vào

trong đó móc móc,

mang ra

thêm nhiều

tϊиɧ ɖϊ©h͙hơn.

Bị nhìn như vậy Kỳ Ế vẫn là sẽ xấu

hổ,

đưa

tay ngăn lại,

Phó Phó Tinh Lãng nắm chân y,



trong

bắp đùi của y gặm cắn một

trận,

lưu lại một vài dấu đỏ.

Buổi

tối,

hai

thằng nhãi con ở

trong ngực quang lõa của Kỳ Ế lăn qua lăn lại,

sau đó phát

hiện

trên người cha

thân có dấu vết đỏ đỏ,

trừng

tròng mắt nhìn chằm chằm rất lâu,

nếu không phải

bọn nó còn nhỏ cái gì cũng không

hiểu,

Kỳ Ế

thật đúng là sợ bọn nó nhìn ra

học xấu cái gì đó.

Sau này, bởi vì l*иg

ngực là chỗ mà đám

nhóc thường xuyên là

mổ, Phó P

hó Tinh Lãng liền bị

Kỳ Ế hạ lệnh, đem hôn ngân lưu lại ở chỗ bí mật hơn.