Chương 28: Lì xì

___________

"Phu quân, lì xì cho em!!" Hồ Bạch Khương hai mắt tròn xoe nhìn hắn

"Em cỡ này rồi vẫn muốn lì xì sao?" Long Dật ôm tiểu hồ ly trong lòng

"Em vẫn còn nhỏ nhaa, mới có chồng thôi, chưa có con, vẫn phải được lì xì chứ" Tiểu hồ ly phản bác

"Hừm, trẻ em chúc tết mới có lì xì..." Long Dật mới nói nửa câu, Hồ Bạch Khương đã bắt đầu suy nghĩ câu chúc

"Em không cần chúc đâu, chỉ là vẫn phải làm gì đó mới được lì xì chứ"

Hồ Bạch Khương tò mò: "Làm gì vậy anh?"

Long Dật không nói, chỉ cười nhìn em, cầm lấy tay tiểu hồ ly đặt nơi đũng quần hắn, em liền hiểu ý.

Hồ Bạch Khương quỳ trên lớp thảm lông dày dưới sàn, dùng miệng cởϊ qυầи hắn, để hai ©ôи ŧɧịt̠ hoàn toàn lộ ra ngoài không khí. Em cũng cởi đồ của bản thân ra, hơi nâng người lên đẻ cặρ √υ" mềm bao lấy phần dưới của hai ©ôи ŧɧịt̠, rồi dùng một tay nắm lấy phần trên của ©ôи ŧɧịt̠ phía dưới, cây ở trên thì dùng miệng ngậm lấy.

Vì bị vướng cổ cây ở dưới nên tiểu hồ ly không thể ngậm cả khúc được mà chỉ có thể gậm phần đầu ©ôи ŧɧịt̠, nhưng như thế cũng đủ rồi. Một tay em xoa nắn hai bầu vυ" để nó mát xa phục vụ ©ôи ŧɧịt̠ lớn, một tay xoa tuốt cây dưới, miệng bú ʍúŧ chùn chụt cây phía trên. Nước bọt Hồ Bạch Khương cứ thế xuôi theo ©ôи ŧɧịt̠ mà nhiễu xuống ngựa em, tình cảnh dâʍ ɖu͙© cực kì, Long Dật nhìn mà ©ôи ŧɧịt̠ nứиɠ cương cứng dữ dội.

Hắn động hông thúc vào miệng tiểu hồ ly, em vừa tiếp nhận vừa ra sức bú ɭϊếʍ phục vụ ©ôи ŧɧịt̠, lại lén lút kẹp chặt đùi để hai mép hυyệŧ chà sát nhau, giảm đi cơn nứиɠ cho hυyệŧ nhỏ.

Hành động của em đều bị Long Dật nhìn thấy hết, hắn đưa bàn chân đến dưới hυyệŧ, cảm nhận được từng giọt nước dâʍ rỉ xuống mu bàn chân. Sau đó hắn để bàn chân ngay hυyệŧ nhỏ, dùng sức chà sát qua lại, thỉnh thoảng lại vểnh ngón chân lên niết mạnh hộŧ ɭε cùng mép hυyệŧ.

"Ưm!..hứm" Hồ Bạch Khương nhẹ nhíu mày, rêи ɾỉ từng tiếng nỉ non trong cổ họng, hạ thấp eo muốn cho ngón chân vào sâu hơn nữa.

Sau gần nửa tiếng, Long Dật mới từ bi mà bắn ra trong tay và miệng tiểu hồ ly, mà lúc này cả tay, thịt vυ" cùng miệng em đều sưng đỏ hết cả lên rồi.

Hồ Bạch Khương liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ rỉ ra bên khoé môi, hai mắt ầng ậng nước nhìn Long Dật, sau đó chủ động lên giường nằm sấp lại, chổng mông lên, để hai cái lỗ đĩ đối mặt với hắn.

"Hay anh lì xì cho em một đứa con đi, một đứa của mình..."

Long Dật rũ mắt, hồ ly khó mang thai, trứng rồng lại khó thụ, hắn biết Hồ Bạch Khương dù muốn nhưng em lại nói đùa, chỉ là hắn vẫn trả lời: "Được, một đứa của chúng ta..."

Vừa dứt lời, hắn ȶᏂασ cả hai cây vào hai cái động dâʍ, đều chẩn xác mà ȶᏂασ vào điểm dâʍ sâu bên trong. Không đợi tiểu hồ ly thích ứng, hắn đã như cái máy cày mà ŧɧασ không thương tiếc gì hai cái động đĩ, muốn ép buộc cổ tử ©υиɠ em mở ra nghênh đón ©ôи ŧɧịt̠ hắn.

Hυyệŧ cùng c̠úc̠ Ꮒσα Hồ Bạch Khương vì kɧoáı ©ảʍ bất ngờ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà thít chặt lại, co bóp phục vụ hai cây hàng Long Dật làm hắn sướиɠ đến hít sâu một hơi. Hắn nắm lấy mông mụp của em, tiếp tục giã liên hồi vào hai cái lỗ, nước hυyệŧ vì sự mãnh liệt của hắn mà văng tung toé ở nơi giao hợp, còn chảy ra cả bãi ở ga giường.

"Aa..a..ha..nhẹ..ư..nhẹ thôi..anh...ớ..ư~" Hồ Bạch Khương có chút muốn sụp đổ, Long Dật cũng không trêu đùa em như trước nữa, chỉ tập trung dập lỗ đĩ, giống như thật sự muốn ȶᏂασ cho em to bụng đẻ con.

Bụng tiểu hồ ly bị ©ôи ŧɧịt̠ bự cắm đến gồ lên hình dạng ©ôи ŧɧịt̠, Long Dật nắm lấy tay em đặt lên bụng để em tự cảm nhận, còn ác ý nhấn mạnh vào để em nhận thấy rốt cuộc ©ôи ŧɧịt̠ hắn đang giã hυyệŧ em mạnh ra sao.

Ý thức trong mắt Hồ Bạch Khương dần tan rã, đầu óc em giống như bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn ȶᏂασ lên luôn, ngoài kɧoáı ©ảʍ vô tận ra thì chẳng còn nhận ra được thứ gì nữa.

Long Dật lần này thật sự rất nghiêm túc, ȶᏂασ em suốt cả ngày, đổi từ tư thế này sang tư thế khác, từ chỗ này đến chỗ kia, rót cả đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tận tử ©υиɠ em, đến khi kết thúc, bụng Hồ Bạch Khương phình to lên như mang thai 3 tháng, khắp người ngoài tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra thì chính là nướ© ŧıểυ.

Những thứ này chắc cũng tính là lì xì ha?

_______________

Thích thì vote cho tui nhee, cảm ơn mọi người❤️❤️