Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 48: Mã số 078 – Như hình với bóng

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ừm. Tiểu Nhụy, tôi dẫn cô đi rửa mặt nhé, đừng sợ.”

“Tôi… ừm?”

Cạch cạch cạch… Cạch cạch!

“Em gái, cô có thể liên lạc được với ba mẹ cô ấy không?”

“Phải... phải nói với ba mẹ cô ấy hả?”

“Hiện tại cô ấy cần nhất là bác sĩ tâm lý, không phải chúng tôi.”

“Nhưng… nhưng việc này không phải kỳ lạ lắm sao? Tại sao bùa hộ thân lại bị con chim ngậm mất chứ? Có phải thứ đó quá giảo hoạt cố ý mê hoặc chúng tôi?”

“Điều này chúng tôi sẽ điều tra. Nhưng tình hình của cô Trịnh, dù cho có phải là vụ án kỳ bí không thì cô ấy cũng nên đi điều trị tâm lý.”

“Tôi... tôi biết chứ… Tôi sẽ nói với ba mẹ cô ấy…”

Ngày 21 tháng 12 năm 2013, tiến hành kiểm tra trong trường học, phát hiện tổ chim và tàn tích của bùa hộ thân, không có điều gì bất thường.

Ngày 22 tháng 12 năm 2013, có được video giám sát trong trường, không có gì lạ thường.

Ngày 13 tháng 01 năm 2014, hoàn tất việc theo dõi điều tra hành tung nửa năm nay của người ủy thác trước khi xảy ra chuyện, liên hệ người ủy thác. File ghi âm 07820140113.wav.

“Đã lâu không gặp, cô Trịnh. Dạo này cảm thấy thế nào?”

“Đã không có gì nữa rồi, cảm ơn các anh, có bùa hộ thân tôi thấy tốt hơn nhiều rồi. Còn có bác sĩ tâm lý… bác sĩ có nói chuyện với tôi, có thể là tôi bị phim kinh dị ảnh hưởng. Dù sao đi nữa cũng cảm ơn bùa hộ thân của các anh. Tôi… tôi có thể mua thêm vài cái không? Tôi nghĩ, có thể để dành khi cần… Bác sĩ còn nói, nếu có gì đó tâm lý có thể dựa dẫm vào thì càng tốt.”

“Đương nhiên là được rồi. Nhưng trước khi mua, chúng ta hãy nói chuyện một chút nhé. Lần này chúng tôi mời cô đến đây là có điều thắc mắc muốn hỏi cô.”

“À, anh hỏi đi.”

“Tháng 10 năm 2013, cô và cô Đoàn đã tham gia vào hoạt động ngày lễ du lịch của Minh Khanh Thị tổ chức phải không?”

“Ừm, đúng vậy. Chúng tôi có đi xem xe hoa diễu hành, buổi sáng đi xem triển lãm.”

“Có vấn đề gì hả? Hôm đó chúng tôi không làm gì cả.”

“Có vấn đề không thì để chúng nói tiếp rồi mới xác định được. Lần gặp mặt đầu tiên, chúng tôi đã nói qua rồi, có thể các cô đã làm việc gì đó mà không để ý, vì thế nên mới gặp phải chuyện kỳ lạ vậy.”

“Cái đó... cái đó không phải do tôi xem phim kinh dị mà bị sao?”

“Cô Trịnh, cô đừng lo lắng. Theo chúng tôi điều tra thì hành vi bất thường rõ ràng nhất của cô trong nửa năm nay là tham gia hoạt động ngày lễ du lịch đó.”

“Hoạt động ngày lễ du lịch thì có gì bất thường chứ? Cái đó là do nhà nước tổ chức mà? Những người nước ngoài đến tham gia đều là tổ chức chính phủ cả! Không lẽ bọn họ còn…”

“Em gái à, một thời gian không gặp, cô lại quên lời tôi nói rồi sao?”

“Tôi… tôi cảm thấy bác sĩ tâm lý nói không sai, là do tôi dẫn Tiểu Nhụy đi xem phim kinh dị nên cô ấy mới bị như vậy.”

“Cả hai đã tham gia ngày lễ du lịch, vậy cũng biết rằng, hoạt động triển lãm trong thời gian ngày lễ không chỉ triển lãm phong cảnh các nước, mà còn giới thiệu và trải nghiệm phong tục tập quán dân gian nữa. Trong đó, cũng bao gồm văn hóa tín ngưỡng của các nước. Trước mắt, chúng tôi đang nghi ngờ trong khoảng thời gian đó, hai người có thể đã làm việc gì đó bị ác linh của dị quốc để ý rồi.”

“Hôm đó chúng tôi đều làm những chuyện giống nhau, không lý nào Tiểu Nhụy gặp chuyện mà tôi không bị phải không?”

“Hôm nay mời hai cô đến đây là để loại trừ nghi vấn đó. Hai cô hãy kỹ tường tận những việc đã trải qua vào khoảng thời gian đó.”

“Tôi… Thi Thi…”

“Vậy để tôi kể.”

“Mời.”

“Sáng cuối tuần hôm đó, chúng tôi đến nhà triển lãm. Tôi nhớ là hôm đó chúng tôi đã đi nhà triển lãm của nước A, nước B và nước I. Nếu anh nói đếu tin ngưỡng thì… chúng tôi có xem nhà thờ lớn Milan, là loại phim màn hình 360 độ, sau đó nhân viên tặng quà kỷ niệm cho mỗi người, là một viên đá nam châm dính tủ lạnh và bưu thϊếp hình nhà thờ Milan, ai cũng có cả, với lại còn giống nhau nữa. Ngoài ra thì không còn gì nữa, phần lớn thời gian là đợi xếp hàng, hai người chúng tôi cũng không nói chuyện với người khác, cả hai đều cùng xem video trên điện thoại. Buổi tối đi xem xe hoa, có thấy đồ liên quan tín ngưỡng ở trên đó, nhưng lúc đó, người thấy cũng không ít.”
« Chương TrướcChương Tiếp »