Chương 7 (H)

7. Bị nam nhân mãnh thao đến cao trào (H)

Nam nhân lại hít một hơi, sắc mặt khẽ biến, hắn cố nén xúc động muốn bắn tinh, đĩnh động vòng eo tinh tráng, đột nhiên dùng sức thọc vào rút ra ở trong hoa huyệt, kí©h thí©ɧ bất ngờ mãnh liệt làm Bàn Nhược không chịu nổi mà kêu to, âm kêu nhu mị dâʍ đãиɠ làm Lương Trí đỏ mắt, hắn thô suyễn nói: "Tiểu da^ʍ oa thiếu thao thật dâʍ đãиɠ."

"Ân .... a ... nhanh quá.... a a a ... chậm một chút a ..." Nam nhân phía sau kịch liệt va chạm làm tiếng rêи ɾỉ như rách nát câu nói đều không được hoàn chỉnh, mông vểnh phấn nộn bị nam nhân va chạm đến đỏ bừng một mảnh, dương cụ như bàn ủi vừa thô lại dài, hung hăng cắm vào huyệt khẩu, không chút thương tiếc đâm vào chỗ sâu nhất, lại nhanh chóng rút ra, một lần lại một lần lặp lại lực đạo cùng tốc độ như vừa rồi.

Hoa huyệt mẫn cảm rất nhanh bị nam nhân làm cho ướt hoạt không thể tưởng tượng được, dương cụ thọc vào rút ra càng thêm dễ dàng.

"A, quả nhiên là thao nhiều chút mới có thể lỏng ra, thân thể này cũng thật dâʍ đãиɠ, vừa mới phá thân, lại có thể bị nam nhân chơi đến cao trào." Thanh âm khinh thường vang lên, trên mặt nam nhân gợi lên một nụ cười không có ý tốt, một bàn tay trượt lên trước ngực Bàn Nhược, bắt lấy cặρ √υ" vì va chạm mà kịch liệt đong đưa, hắn dùng sức vuốt ve đến biến hình, một tay khác thì nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng, để ngăn ngừa Bàn Nhược bị lực đạo của hắn đυ.ng vào mà trượt ngã.

"A..a ...a ... không muốn ... không muốn a... ô .. ô" thời gian dần trôi qua, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt tích lũy quá nhiều, mặc dù thân thể Bàn Nhược mẫn cảm nhưng nàng vừa thừa hoan không bao lâu nơi nào có thể thừa nhận được nam nhân tác cầu quá độ như vậy, cả người đều bủn rủn vô lực quỳ ở trên giường, bộ dạng bất lực khóc thút thít làm nam nhân càng thêm hung mãnh mà va chạm, hoa huyệt bị thao đến vừa trướng lại toan, ý muốn tiểu bỗng nhiên đánh úp lại.

Toàn bộ thân mình Bàn Nhược bắt đầu run run, sợ hãi mở miệng xin tha:

"Nhanh ... Nhanh dừng lại ... ô... ô... muốn tiểu ... a..."

"Muốn tiểu" Thanh âm ác ý của nam nhân vang lên, hắn không những không dừng lại động tác, mông hẹp nhanh chóng kí©h thí©ɧ, động tác đâm thọc càng thêm cuồng dã

"A....a ...muốn tiểu ...a" Bàn Nhược phát ra một tiếng hét chói tai, không nhịn được, cả người như điện giật bắt đầu run rẩy, hoa huyệt phun ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, nàng bị nam nhân thao đến cao trào.

Đôi mắt Lương Trí híp lại, thật đúng là dâʍ đãиɠ, mới vừa bị phá thân xử nữ không bao lâu đã bị hắn làm đến cao trào.

"Bị thao thật sự sảng đi" Hắn cắn răng, bởi vì cao trào hoa huyệt không ngừng co chặt làm dương cụ ra vào có chút khó khăn, hắn đành phải dùng sức đùa bỡn vuốt ve đôi vυ" cực đại tuyết trắng kia, xúc cảm mềm mại hoạt nộn, làm hắn yêu thích không buông tay.

Bàn Nhược nức nở khóc thút thít, hai vυ" đầy đặn bị đùa bỡn đến đứng thẳng trướng lớn, đầṳ ѵú đỏ bừng đã sớm nở rộ, kɧoáı ©ảʍ đến muốn chết bao phủ nàng, thân mình không ngừng run rẩy, vật cứng thô dài của nam nhân đang vùi sâu trong cơ thể nàng, không hề có dấu hiệu biến mềm, ngược lại sau khi nàng cao trào, qυყ đầυ như củ ấu kia chậm rãi nghiền nát hoa tâm non mềm của nàng, hoa huyệt càng thêm mẫn cảm nơi nào chịu được đùa bỡn như vậy, cả người đều nhũn ra, hai chân vô lực, bụng dưới tê mỏi không thôi, hoa huyệt chảy ra chất lỏng tràn lan.

"A... Cầu ngươi ra đi a.." Tra tấn thong thả một cách vô hình như vậy thật muốn mệnh, Bàn Nhược rất nhanh không chịu được hắn đùa bỡn như vậy, hoa huyệt ướŧ áŧ gắt gao co chặt hàm chứa dương cụ sưng to thô dài của nam nhân, vặn vẹo mông, muốn vật kia rút khỏi lại muốn nó thâm nhập.

"Tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của ngươi kẹp chặt như vậy, làm ta buông ra như thế nào" Lương Trí bị động tác của nàng làm bùng lên dục hỏa, trên mặt tràn đầy ẩn nhẫn, hắn mới bắn một lần, dĩ nhiên lúc này sẽ không buông ra.