Chương 7

Khương Sam đánh rơi cây bút trên bàn: "???"

Thành viên trong phòng dự án 1 nhịn cười, vội vàng giảng hòa giúp trưởng phòng của mình: "Trời đất, trưởng phòng làm như Du Liệt là tổng giám đốc Đinh của chúng ta ấy! Lúc công ty Khoa học Kỹ thuật Helena vừa bật lên trong các hãng hàng không tư nhân, cánh báo chí đều ráo riết đào bới thông tin về tổng giám đốc Du cả... Nghe nói anh ta từng có một cuộc tình đau khổ, nên đã xa cách với cả nam lẫn nữ. Người ta còn đồn rằng ngoài lý do vật liệu cách nhiệt, chống ăn mòn mới của Helena đã qua kiểm duyệt ra, lần này anh ta về nước còn để liên hôn với con gái út của tập đoàn tài chính giàu nứt đố đổ vách sát bên thuộc nhà họ Hà đấy!"

"..."

Hạ Diên Điệp đang giở tài liệu ra xem, nghe vậy thì khẽ chớp mắt rồi lật sang trang kế tiếp.

Trái ngược với cô, cả phòng họp đều vô cùng hứng thú với chủ đề này.

Đến cả thành viên trong phòng dự án 2 cũng gạt hiềm khích sang một bên, tò mò thò đầu tới: "Anh ta từng có một cuộc tình đau khổ hả? Cậu ấm của tập đoàn Du Thị kia á? Ai làm anh ta đau khổ được thể, kể đi kể đi?"

"Không chắc có phải thật không đâu nha, báo chí nước ngoài tung tin cũng lâu rồi, bảo anh ta có một mối tình đầu khó quên, cô ta đã thản nhiên nhận phí chia tay mấy triệu của nhà anh ta rồi đá anh ta cái rẹt!"

"Há há há há há! Thật không đấy, có mấy triệu mà cũng nhận luôn hả? Loạt chi nhánh xí nghiệp hoành tráng do ba anh ta thành lập với hai bàn tay trắng thì không nói, nhưng kể cả công ty Helena do anh ta tự sáng lập nên thì đã có giá trị vượt quá trăm triệu trên thị trường ngay từ mấy năm trước rồi, sao cô bạn gái cũ này nông cạn thế?"

"Đúng đấy, tổng giám đốc Du đẹp trai như vậy, cho dù có đơn phương thì tôi cũng bằng lòng!"

"Thể nào bạn gái cũ của anh ta cũng hối hận lắm cho mà xem, chắc đang tìm cách mặt dày xin quay lại đây mà."

"..."

Những thuật ngữ chuyên ngành đã khắc sâu ý nghĩ trong tâm trí xếp thành hàng dài, chi chít chữ khiến người ta hoa mắt. Mặc dù cô biết toàn bộ những thuật ngữ ấy nhưng khi kết hợp với nhau, chẳng biết sao cô không tài nào hiểu nổi.

Hạ Diên Điệp bất đắc dĩ siết chặt tay, gập tài liệu lại.

Cô cầm chiếc điện thoại mình đã úp màn hình lên bàn trước đó lên, tắt chế độ không làm phiền. Đúng lúc này, Hạ Diên Điệp nhìn thấy tin nhắn mà Kiều Xuân Thụ đã gửi cho mình cách đây mười phút.

Kiều: [Tự dưng tớ có suy nghĩ thế này.]