Quyển 1 - Chương 1: Bé hoa hồng mềm mại x Ảnh đế giả vờ thanh cao

Trong giấc ngủ chập chờn, Lật Nguyễn cảm thấy rất khó chịu.

Mí mắt cậu nặng trĩu và ẩm ướt.

Có vẻ như nó đang thổn thức trong một cơn ác mộng, hoặc giống như nó đang bị một con thú lớn với cái lưỡi rộng của nó liếʍ và hút một cách tham lam.

Những cơn ác mộng sâu thẳm và vô tận giống như những đợt sóng dâng trào, kéo cậu vào khu vực sâu nhất của bóng tối.

Giống như một vật hiến tế cho Poseidon, cậu như bị đẩy đến trước mặt Poseidon.

Lật Nguyễn rất nhanh liền khóc.

Không phải là không thoải mái, chỉ là cảm giác rất kỳ quái.

Nằm trên bàn thờ giống như được chứa đựng trong một chiếc vỏ sò mềm mại, mang lại niềm vui tột độ và run rẩy cho tâm hồn.

Poseidon có lẽ hài lòng với sự hy sinh này.

Khi ý thức trở lại phần sâu nhất của giấc ngủ, Lật Nguyễn dường như có thể nghe thấy lời thì thầm của Chúa.

Giọng nói hoang tưởng và điên cuồng.

"Lật Nguyễn, Nguyễn Nguyễn của tôi..."

Sáng sớm, ánh mặt trời mỏng manh xuyên qua cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn nhà.

Ánh nắng mặt trời từ từ chiếu lên trên khuôn mặt trắng ngần và má đào của chàng trai trẻ.

Lông mi dày như quạt của cậu run lên, cậu từ từ tỉnh dậy.

Khoảnh khắc cậu mở mắt ra, cậu nhìn thấy một vẻ đẹp không gì có thể so sánh được với ánh bình minh và cực quang lộng lẫy. Cậu đẹp đến mức trông như người trong truyện tranh ở thế giới khác.

Cậu ngơ ngác nhìn tấm ga trải giường lộn xộn nhưng bộ đồ ngủ vẫn gọn gàng trên người.

Giấc mơ mùa xuân, giống như không còn dấu vết.

...

Cậu bé tên là Lật Nguyễn.

Cậu là nhân vật chính của một thế giới nơi mọi người đều yêu mến cậu.

[Hệ thống nhân vật phản diện] cảm thấy cậu quá hạnh phúc, nó cảm thấy cậu nên trải qua nỗi đau của cuộc sống, vì vậy nó đã trói buộc cậu và đưa cậu đến hàng ngàn thế giới nhỏ, nơi cậu sẽ là một nhân vật phản diện đã làm mọi điều xấu xa, không có người yêu thương và mất đi tất cả.

Trong chiều không gian đầu tiên của Lật Nguyễn, cậu biến thành một tên khốn xảo quyệt kết hôn với ảnh đế thông qua tính kế.

Theo kịch bản, vị ảnh đế này rất ghét cậu và thờ ơ với cậu sau khi cả hai đã kết hôn, ảnh đế chọn cách ngủ phòng riêng mà không chạm vào cậu.

Bởi vì trong lòng ảnh đế đã có người mà anh thích, người đó chính là ngôi sao nổi tiếng Ngôn Kiều, người đã từng tiếp xúc với anh ở đoàn làm phim.

Nhiệm vụ của Lật Nguyễn là tham gia một chương trình tạp kỹ đang rất nổi tiếng hiện nay, trở thành người làm nền cho Ngôn Kiều, đồng thời làm nổi bật lên những phẩm chất đẹp đẽ của Ngôn Kiều.

Ảnh đế không thể chịu đựng được một người vợ ngang ngược như vậy, nên đã công khai chuyện cậu tính kế mình và buộc cậu phải ly hôn với anh, sau đó anh cùng Ngôn Kiều hạnh phúc bên nhau.

Cuối cùng, Lật Nguyễn không những bị cư dân mạng tẩy chai, chửi bới mà còn bị ảnh đế đuổi ra khỏi nhà một cách tàn nhẫn, ném vào căn nhà gỗ tồi tàn giữa mùa đông lạnh giá cho đến khi bị chết cóng.

Nghĩ đến cái kết bi thảm này, Lật Nguyễn không khỏi run rẩy, khụt khịt mũi, nhẹ giọng nói: “Tôi không làm nhiệm vụ này có được không?”

Hệ thống tàn nhẫn từ chối, ra lệnh cho cậu trở thành một kẻ ác độc ác.

Lật Nguyễn ngượng ngùng phồng má: “Vậy để tôi thử xem.”

Hôm nay là ngày thứ ba cậu kết hôn với ảnh đế.

Vị ảnh đế này thực sự không muốn chạm vào cậu và ngủ riêng phòng với cậu.

Nhưng theo đó, Lật Nguyễn mỗi đêm sẽ bị ác mộng vây hãm.

Nghĩ đến giấc mơ vô cùng chân thực đó, Lật Nguyễn rùng mình một cái.

Sau khi tắm xong, cậu vẫn cảm thấy thân thể hơi khó chịu và chân tay thì yếu ớt.

Lật Nguyễn vỗ vỗ khuôn mặt mềm mại của mình, mở to đôi mắt hình quả hạnh, buộc mình phải vui lên.

...

Rời khỏi phòng.

Lật Nguyễn vịn vào tay vịn cầu thang, nhìn xuống, trong mắt cậu bắt gặp một thiếu niên cực kỳ tuấn tú.

Chàng trai trẻ có vẻ ngoài cao quý và nghiêm nghị, các đường nét trên khuôn mặt được thần linh chạm khắc tinh xảo. Đó là khuôn mặt mà thời gian đã không muốn để lại dấu vết, đồng thời cũng là khuôn mặt được yêu thích nhất trong làng giải trí trong nhiều năm.

Người đàn ông đó chính là chồng mới của cậu.

Trong kịch bản, anh là một người chồng lạnh lùng, chỉ có ham muốn với Ngôn Kiều.

"Lật Nguyễn, tới đây ăn sáng."

Giọng nói của Phong Túc cắt ngang dòng suy nghĩ của Lật Nguyễn.

Lật Nguyễn chậm rãi gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Được."