Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại

Chương 9: Ai giúp chúng ta

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trần Nam lập tức kể hết đầu đuôi mọi chuyện.

Lý Vĩnh An liên tục đáp lại không ngừng.

“Đúng rồi anh Vĩnh An, anh có biết một người tên Ninh Kiến Văn không? Nhà anh ta có mở một nhà hàng ở trên con đường thương nghiệp này đấy!” Lúc này, lông mày Trần Nam đột nhiên nhíu lại.

Vốn dĩ anh cũng không phải là loại người tâm địa độc ác, nhưng là cái tên Ninh Kiến Văn này đã nghĩ kế để đám người Lục Dương Hứa Vãn Đông cướp đi Dương Bích Vân, còn khiến cho anh phải chịu sự nhục nhã lớn đến thế.

Trần Nam rất muốn biết, nếu có một ngày, nếu như đám người Ninh Kiến Văn trở nên nghèo túng thì bọn họ sẽ thế nào đây?

“Ninh Kiến Văn? Tôi có biết, ba của cậu ta là một thuộc hạ của tôi, nhà hàng kia là sản nghiệp dưới danh của cậu! Cậu ta đắc tội cậu sao?”

Lý Vĩnh An cẩn thận hỏi.

Sau một lát.

Lý Vĩnh An nói: “Tôi biết phải làm thế nào rồi thưa cậu Trần, cậu yên tâm đi!”



Trần Nam không biết sau đó Lý Vĩnh An sắp xếp như thế nào. Bởi vì ngay cả Trần Nam anh cũng không biết nên làm thế nào.

Đây là lần đầu tiên Trần Nam dùng thân phận của mình đi áp chế người khác, mặc dù trong lòng rất hận, nhưng sau khi áp chế xong, trong lòng luôn có một loại cảm giác không thoải mái là lạ.

Trần Nam không có suy nghĩ nhiều nữa.

Sau khi cúp điện thoại thì anh rời khỏi phòng vệ sinh, đi vào phòng.

Lại nói đến tình hình trong phòng, lúc này trong phòng đã có chuyển biến rất lớn.

Vừa nãy, Triệu Quỳnh Dao và Mã Hâm Đình các cô đều đang gọi điện thoại, liên lạc với tất cả bạn bè mà mình có thể liên lạc được để tìm biện pháp giải quyết.

Kết quả là vào lúc đó, Lý Khải Trạch đột nhiên chạy tới, lần lượt cúi đầu với những người trong phòng, biểu đạt áy náy!

Cái bể cá phong thủy kia cũng không cần bồi thường nữa.

Điều này khiến cho cả đám đều mông lung.

Cho đến khi bọn họ nhìn thấy Ninh Kiến Văn đi tới.

Đám người như bừng tỉnh.

“Anh Ninh Kiến Văn, là anh làm ư?” Mấy cô gái sùng bái hỏi.

Chính Ninh Kiến Văn vẫn còn đang buồn bực, vừa rồi thật ra là anh ta trốn ra ngoài, nhưng nhìn thấy Lý Khải Trạch hoảng hốt chạy vào trong phòng nên anh ta theo sau đi vào.

Kết quả chính là cảnh tượng như thế.

Ninh Kiến Văn cũng không nói thật ra không phải anh ta làm, chỉ cười nói: “Anh Khải Trạch là bạn cũ của ba tôi, không phải người ngoài!”

“A! Anh Ninh Kiến Văn uy vũ!”

“Anh Ninh Kiến Văn thật đẹp trai!”

Cả đám người đẹp đều biến thành fan hâm mộ của Ninh Kiến Văn.

Lúc này Triệu Quỳnh Dao cũng nhìn về phía Ninh Kiến Văn, liên tục để mắt đến, trong lòng vô cùng coi trọng.

Dù sao cũng là một trong những chủ xí nghiệp trên con đường thương nghiệp Kim Lăng, ở nơi như con đường thương nghiệp Kim Lăng này, mặt mũi cũng quá lớn rồi!

Mà lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, Trần Nam từ bên ngoài đi vào.

“Hừ, cái tên hèn nhát này, thấy không còn sao nữa nên mới mò đầu trở về!” Các cô gái đều trừng mắt nhìn Trần Nam, nói.

Vẻ mặt của Triệu Quỳnh Dao còn chán ghét hơn.

“Hâm Đình, tớ rất tò mò, sao cậu có thể quen biết với loại người này được chứ?” Triệu Quỳnh Dao hừ lạnh một tiếng.

Sau đó Trần Nam cũng mới biết mọi chuyện.

Lý Vĩnh An làm việc cũng rất nhanh, vừa rồi Lý Khải Trạch chạy xuống, đã giải quyết ổn thỏa mọi chuyện.

Đương nhiên phải giải quyết rồi, nói cho cùng, đây là sản nghiệp của anh mà.

Nhưng nhìn vào ánh mắt mà đám người nhìn về phía mình, Trần Nam cũng hiểu rõ, xem ra, bọn họ đều hiểu lầm anh rồi, cho là công lao của Ninh Kiến Văn!

Giải thích?

Ha ha, Trần Nam cảm thấy không cần thiết.

Nói thật, lúc đầu anh thấy Triệu Quỳnh Dao rất đẹp, thật sự rất đẹp, nhưng bây giờ, anh chẳng còn chút hứng thú gì với Triệu Quỳnh Dao cả.

Lần này trợ giúp đơn giản là vì nể mặt của Mã Hâm Đình mà thôi.

Hơn nữa, cho dù anh giải thích thì sẽ có người tin à?

Trần Nam mới không đi làm mấy loại chuyện nhàm chán này.

“Được rồi được rồi, nếu như mọi chuyện đã được giải quyết, vậy thì chúng ta đi đến nơi khác chơi đi? Lần này tôi mời!” Lúc này, Ninh Kiến Văn vẫn không rõ ràng mọi chuyện cho lắm phủi tay nói.

Anh ta nhìn về phía Triệu Quỳnh Dao cùng mấy người đẹp bên cạnh cô ta.

“Được được!” Cả đám đương nhiên là vui vẻ đồng ý.

Triệu Quỳnh Dao cũng thận trọng cười một tiếng.

So với Hứa Vãn Đông, cô ta cảm thấy Ninh Kiến Văn không chỉ đẹp trai, mà còn chững chạc chín chắn. Chủ yếu nhất là, hôm nay Triệu Quỳnh Dao xem như đã được mở rộng tầm mắt, biết được lợi ích của quan hệ rồi.

Mối quan hệ của Ninh Kiến Văn thật sự là quá tốt!

Mà Mã Hâm Đình thì lại lộ ra vẻ mặt khó xử, nói: “Chúng ta còn đi chơi nữa à, đã sắp bốn giờ chiều rồi, tôi thấy hay là chúng ta về đi…”

Mã Hâm Đình trải qua những chuyện vừa rồi thì chẳng còn tâm trạng gì nữa.

Dương Phong nhẹ gật đầu: “Ừm, chúng tôi cũng không đi đâu, các cậu đi chơi đi…”

Thật ra mấy người bạn cùng phòng của Trần Nam cảm thấy rất mất mát.

Lúc đầu đã nói là mượn sinh nhật của Hâm Đình để xây dựng quan hệ hữu nghị với các người đẹp trong ký túc xá của Triệu Quỳnh Dao.

Nhưng mà bây giờ, rất rõ ràng, toàn bộ ký túc xá bọn họ chỉ là đồ dư thừa mà thôi.

“Ha ha, cũng được, tiếp theo nơi chúng tôi sắp đến, chỉ sợ cả đời này các người cũng không thể đi vào, hơn nữa, chỉ sợ tôi cũng không dẫn theo nhiều người như vậy vào được, các người không đi thì càng tốt!” Ninh Kiến Văn liếc mắt nhìn Dương Phong và Trần Nam, lạnh lùng nói.

“Hả? Đi đâu vậy? Chẳng lẽ là nhà hàng của anh Ninh Kiến Văn sao?” Đám con gái ngẩng đầu lên hỏi.

Ninh Kiến Văn duỗi ra một ngón tay, lắc lắc: “Không phải, khu giải trí suối nước nóng trên núi? Mọi người đã từng nghe tới chưa?”

“Khu giải trí suối nước nóng trên núi ư?”

Mí mắt của Triệu Quỳnh Dao giật giật: “Chính là con rồng của con đường thương nghiệp Kim Lăng, chỗ tụ tập của những người giàu có, biệt thự trên núi đó sao?”

Ninh Kiến Văn nói không sai, có người, chỉ sợ cả đời cũng đừng mong đến đó!

Gia cảnh của Triệu Quỳnh Dao cũng vô cùng tốt, lần trước ba của cô ta dựa vào một tên nhà giàu mới có thể đi vào mở mang kiến thức một chút!

Không ngờ rằng Ninh Kiến Văn lại có bản lĩnh đến mức này.

“Được rồi, mấy người đẹp, tôi lấy xe đã, chờ mọi người ở ngoài cổng nhé!”

Ninh Kiến Văn vẫy tay với đám người, sau đó đi ra ngoài.

Hôm nay, khuôn mặt của Triệu Quỳnh Dao thật sự đã khiến cho Ninh Kiến Văn ngạc nhiên.

Vẫn là chiêu mà anh ta dạy Lục Dương cua Dương Bích Vân, ném tiền.

Anh ta tin chắc rằng, một khi đã dùng tiền thì không sợ không cua được cô nàng!

“Hâm Đình, cậu đừng làm mất hứng như thế, cậu cũng đi đi, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của cậu, không phải trước kia cậu đã nói, sớm muộn gì cũng phải đến khu giải trí suối nước nóng một chuyến để trải nghiệm mà, bây giờ có cơ hội rồi đấy!” Triệu Quỳnh Dao kéo tay Mã Hâm Đình.

“Đúng thế, chúng ta cũng chưa từng đi suối nước nóng, Hiểu Nam, cùng đi đi mà, hôm nay đều là dựa vào cậu hết đó! Không sao đây, có anh Ninh Kiến Văn ở đây, trên con đường thương nghiệp Kim Lăng này, cho dù có xảy ra chuyện gì thì anh ấy cũng đều có thể gánh vác được mà, năng lực của anh Kiến Văn lúc nãy cậu cũng thấy rồi đấy!” Hứa Vãn Đông cũng là mong đợi cười.

Mà Mã Hâm Đình lại nhíu mày: “Tôi thấy chuyện này có chút kỳ lạ! Quỳnh Dao, chuyện vừa rồi, chẳng lẽ các cậu không phát giác được có chút kỳ lạ sao?”

Triệu Quỳnh Dao hơi nhíu đôi lông mày xinh đẹp lại: “Kỳ lạ? Cậu có ý gì? Cậu nói chuyện bể cá sao?”

“Ừm ừm!” Mã Hâm Đình cau mày: “Vừa rồi rõ ràng mọi người đều nhìn thấy, trước đó thái độ của Lý Khải Trạch cứng đến mức nào, cũng không nể mặt cậu Ninh ở trước mặt mọi người, mà Ninh Kiến Văn ở trước mặt của anh ta thì giống như một tên đàn em vậy!”

“Nhưng mà, chỉ có mười phút, thái độ của Lý Khải Trạch lại biến hóa nghiêng trời lệch đất! Còn đích thân chạy tới lần lượt cúi đầu với chúng ta nữa, các cậu không cảm thấy có gì khác thường sao?” Mã Hâm Đình vừa nói ra câu này xong.

Trong nháy mắt toàn bộ căn phòng yên tĩnh lại.

Dương Phong nói: “Không tệ, tôi cũng cảm thấy kỳ quái, cái tên Lý Khải Trạch này trông có vẻ không dễ chọc đâu, cho dù ba của Ninh Kiến Văn lợi hại thế nào thì Lý Khải Trạch và ba của anh ta cũng ngồi ngang hàng với nhau, làm sao có thể trong một khoảng thời gian ngắn là có thể đến cúi đầu với chúng ta chứ?”

“Ý của các cậu là, người giúp chúng ta là một người hoàn toàn khác sao?” Triệu Quỳnh Dao nghe thấy mọi người nói vậy, cũng cảm thấy chuyện vừa rồi có chút không logic.

Lúc nãy, cô ta chỉ lo thưởng thức khí chất của Ninh Kiến Văn, hoàn toàn không để ý đến chuyện này…
« Chương TrướcChương Tiếp »