Chương 17: Thuốc giải rượu

Đêm đó đối với Lê Lạc và Bồi Bồi là một thảm họa, Bồi Bồi liên tục xin lỗi Đông Húc, Lê Lạc còn tệ hơn, tên của cô đã được bán với giá năm vạn.

Kỳ thật cuối cùng cũng không có chuyện gì to tát, Đông Húc không hề tức giận mà ngược lại còn cười nói các cô lần sau lại tới chơi, sau đó rất lịch sự tiễn họ ra cửa, trước khi đi anh thì thầm vài lời vào tai Lê Lạc.

“Cô gái nhỏ, lần sau rảnh lại tới chơi nhé.”

Lê Lạc gật đầu với Đông Húc rồi cùng bạn bè rời đi, mặc dù cô luôn cảm thấy người đàn ông này hơi nguy hiểm, với khuôn mặt ấy khẳng định phụ nữ bên cạnh anh ta không ít, không biết nhân tình này của anh ta có gây phiền toái cho cô hay không, lần sau vẫn nên đến để xin lỗi, Lê Lạc tính toán trong lòng, lần sau tìm một cơ hội rảnh rỗi tới đây để cảm ơn anh ta.

Sáng hôm sau, đúng như dự đoán, Hưởng Nguyệt say rượu đến mức nằm lăn ra giường không dậy nổi, ngay cả Tiểu Thiến cũng đau đầu nằm trên ghế sô pha phòng khách lăn qua lăn lại.

“Tớ đi mua thuốc giải rượu.” Lê Lạc cầm ví đi ra ngoài, còn Bồi Bồi ở nhà chăm sóc hai bệnh nhân kia.

Cũng may hôm qua là thứ 7, nếu như hôm nay phải đến lớp thì… cái tình huống đó Lê Lạc không dám nghĩ tới.

Đi vào hiệu thuốc gần đó, Lê Lạc nhìn kệ chất đầy thuốc liền cảm thấy đau đầu nhưng cô không tìm thấy nhân viên hiệu thuốc để hỏi. Vừa lúc Lê Lạc cúi đầu suy nghĩ, cô không chú ý đựng phải một người.

"A! Xin lỗi!" Lê Lạc vội vàng xin lỗi, nhưng mà lúc cô ngẩng đầu lên thì sững sờ.

Đây có phải học trưởng khoa y? Lê Lạc cảm thấy mình thật may mắn. Nhưng mà ô ô, anh ta sẽ không cảm thấy mình cố ý chứ, tại sao hai ngày liên tiếp đυ.ng cùng một người, làm ơn đừng nhìn cô, không thể để anh ta phát hiện cô là người ngày hôm qua.

Ngay lúc Lê Lạc cúi đầu thấp xuống, suy nghĩ ngày càng xa thì anh chàng kia liền mở miệng.

"Không có gì, tôi không sao, học muội bị bệnh sao? Sao lại đến hiệu thuốc thế?" Quý Cảnh Hi ôn nhu nói.

Sao lại ôn nhu như vậy! ? Không đúng, làm sao anh ta biết cô là học muội!? Anh ta biết cô sao? Không phải cái ý tưởng yêu cầu bồi thường kì lạ ngày hôm qua bị anh ta nghe thấy chứ?

“Ách, em không sao, em mua thuốc cho bạn cùng phòng.” Lê Lạc có chút xấu hổ, cô không dám ngẩng đầu lên.

"Nếu không phiền thì để anh giúp, anh thấy em đã nhìn cái kệ ấy rất lâu rồi. Em đang tìm loại thuốc gì?"

“Thuốc giải rượu ạ.”

“Thuốc giải rượu cũng không tồi.” Quý Cảnh Hi cầm một hộp thuốc đưa cho Lê Lạc “Em cũng có thể thử uống mật ong, nhưng tốt nhât vẫn là không nên uống rượu.” Quý Cảnh Hi dùng giọng điệu ôn nhu thoải mái nói giỡn.

“Vâng, cám ơn học trưởng.” Lê Lạc ngẩng đầu nhìn Quý Cảnh Hi, lúc này anh cũng cười với cô bằng ánh mắt dịu dàng.

Lê Lạc quay người đi tính tiền, sau đó hốt hoảng chạy ra khỏi hiệu thuốc.

Học trưởng có thể trở thành nam thần không phải không có lí do! Quá dịu dàng trời ơi!! Hoàn toàn là một cỗ máy sát gái!! Sau này phải tránh xa anh ta một chút! Nếu không sẽ bị những cô gái đuổi gϊếŧ!!!

Đây là một cuộc gặp gỡ tuyệt đẹp, nhưng suy nghĩ của Lê Lạc rõ ràng khác với những cô gái bình thường.