Chương 8: Đông Kỳ cường thế trở lại

Lê Lạc cố gắng duy trì sự tỉnh táo, cao trào chưa tới mười giây cô liền chìm vào giấc ngủ sâu. Khi ngủ, hai tay cô vẫn ôm cổ Vân Ngạo. Vân Ngạo mỉm cười hài lòng rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi cơ thể Lê Lạc.

Mặc dù cậu rất muốn làm tiếp nhưng bất quá giữ lại một ít sau này hưởng thụ tiếp cũng không tồi.

Khi Đông Kỳ vào phòng, những gì cậu nhìn thấy là Vân Ngạo đang nhìn Lê Lạc, như thể cậu ta đang nhìn con mồi trong miệng mình, cậu ta nhẹ nhàng đắp chăn cho Lê Lạc rồi mới xoay người xuống giường.

“Người nhà gọi điện thoại, tôi phải về nhà một chuyến. Cô gái này, đừng để cô ta chạy thoát, tôi còn muốn tiếp tục chơi với cô ta.” Vân Ngạo thu lại nụ cười ngây ngô, chỉ có vẻ hung hăng trong mắt cậu vẫn nồng đậm như cũ. Sau khi mặc quần áo, cậu vẫy tay với Đông Kỳ, xoay người rời khỏi phòng khách sạn.

Đông Kỳ nhìn cô gái trên giường, cậu vừa vào phòng liền nhìn thấy vết máu trên giường, Vân Ngạo bình thường không chạm vào xử nữ, sau đó cậu lại nhìn cô gái đang kiệt sức trên giường. nhưng bất quá đêm nay cậu không có ý định buông tha cho cô gái nhỏ này.

Cậu xốc chăn lên nhìn những dấu vết trên người cô gái đã ngủ say, du͙© vọиɠ trong mắt cậu dần trở nên sâu hơn, không giống như Vân Ngạo, cậu không có hứng thú với việc chinh phục phụ nữ, từ trước đến nay cậu luôn chiếm lấy thứ mình muốn, lần này cũng không ngoại lệ, cậu muốn cô gái này.

Cậu đưa tay tiến vào trong hoa huyệt của cô gái, không muốn tốn gian lấy lòng, cậu vươn tay cởϊ qυầи áo của mình ra, dáng người của Đông Kỳ mảnh khảnh hơn Vân Ngạo một chút, nhưng vật dưới thân không hề kém Vân Ngạo, qυყ đầυ màu hồng như đang tuyên cáo du͙© vọиɠ của chủ nhân. Đông Kỳ đè lên người Lê Lạc, đem qυყ đầυ đặt của cửa huyệt, không do dự trực tiếp tiến vào.