Chương 4: Cái chết

Vạn dặm sơn thủy bên dưới, nơi Chân Long đi qua theo khí tức của nó đã bị sang thành bình địa từ lâu. Long ngâm vừa nãy chưa dứt, khuếch tán thêm vạn dặm quanh đây một lần nữa dấy lên chư linh đồ thán.

Chân Long thần mang trong con ngươi khẽ lây động, nó đưa mắt nhìn ra sau, một bàn tay to lớn phát ra kim quang đang từ nơi xa tiến đến chỗ nó.

“Phật Quân đại từ đại bi, hôm nay sẽ giải thoát cho ngươi!” Theo sau bàn tay to lớn đó là hai tên cao tăng tay cầm trượng, cưỡi trên một đám mây ngũ sắc hướng Chân Long, một tên nói.

Hừ...

Chân Long tức giận, một lần nữa gầm lên, âm thanh xé toạc không gian xung quanh, long ngâm theo đó công kích bàn tay kia nhưng bất thành.

“Buông bỏ đồ đao, quy y Tam Bảo” một cao tăng nói. Miệng cao tăng này niệm quyết, đem tinh hà bên trên bàn tay khổng lồ đổ xuống trấn áp Chân Long bên dưới.

Chân Long hóng lớn, trấn động nhật nguyệt, nó há to cái miệng của mình nuốt chửng toàn bộ tinh hà bên trên đổ xuống.

“Hừ... Nghiệt súc, chỗ ta còn thiếu toạ kỵ, nếu ngươi buông bỏ sát ý ta sẽ thâu ngươi làm toạ kỵ, thấy thế nào?” Cao tăng vừa niệm quyết khi nãy lên tiếng.

“Ngươi biết cậu của Phật Tổ là ai không?” Chân Long hỏi.

“Là...” Cao tăng ấy định trả lời thì bị Chân Long chen ngang lời nói:

“Bản tôn đây chính là ông nội của cậu Phật Tổ đấy!”

“Nghiệt súc!!!”Hai cao tăng nghe lời này, nhất thời phẫn nộ hét lớn.

Sau lưng hai người xuất hiện pháp tướng phật quang, một người thì trông dữ tợn, người còn lại thì ôn nhu. Nhưng bấy giờ cả hai pháp tướng này đều có chung một ánh mắt căm phẫn hướng Chân Long song quyền trấn áp.

“Loại như ngươi, Phật Tổ cũng độ không nổi!”

“Ta cần các ngươi độ chắc?” Chân Long thở vào hư không phía trước, trực tiếp xoá tan hai pháp tướng của hai cao tăng. Bọn chúng bị phản phệ mà thổ huyết lùi về sau, ánh mắt oán hận nhìn Chân Long.

“Ngươi...!”

Bàn tay trên cao ngưng động từ nãy đến giờ bỗng kịch liệt chấn động, nó lao nhanh đến Chân Long vị trí, nắm chặt lấy cổ nó.

Rặc.

Chân Long bị tấn công bất ngờ không kịp phòng bị đã bị bàn tay kia bẻ cổ, rồi bàn tay đó biến mất loé cái biến mất.

Cảnh tượng dọa người, Chân Long từng uy chấn Cửu Thiên nay lại chết bất đắc kỳ tử như vậy, khiến hai tên cao tăng vừa bị thương cũng thoáng giật mình kinh ngạc, lộ vẻ không tin vào mắt mình.

Nhưng rồi chúng lại cười giễu lên mà nói: “Phật Quân đã bảo chúng ta nếu có thể thì thâu ngươi về làm linh thú hộ môn, vậy mà ngươi không biết điều như vậy!”

“Có trách thì trách ngươi đầu thai sai thời sai thế!” Bọn họ nói rồi quay đi, bỏ lại sau lưng một mảnh hỗn độn vân khí giữa trời quang.