Chương 5

**** Editor: mmeie

“ Chè sơn tra này, chính là cực dễ gây sẩy thai a.” Thái y cau mày, nhìn chén chè trong tay, nói, “Ngu phi nương nương thai vốn là không ổn, lúc trước có nhắc nhở qua nhất định đối với thức ăn phải cực kỳ để ý, như thế nào liền bưng món sơn tra này lên?”

*** Một số món ăn có tính hàn như mộc nhĩ đen, sơn tra, củ năng, mễ nhân, rau sam đối với những người mang thai mấy tháng đầu sẽ ảnh hưởng

“Chuyện này thực sự oan uổng.” Lúc này chủ sự Ngự Thiện Phòng mồ hôi đầy đầu mà quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu xin tha. Việc ở chỗ này, Ngự Thiện Phòng như thế nào cũng khó lo thân mình, chỉ là chuyện này có chút kỳ quặc, làm hắn không khỏi hô oan uổng.

“Đâu ra oan uổng ? Này canh chính là Ngự Thiện Phòng các người bưng lên, làm sao giả được?” Khang quý phi tức giận mắng, ánh mắt kia khiến hắn sợ tới mức rụt cổ.

Khang quý phi coi như là người được Hoàng Thượng sủng ái nhất, càng là mẹ đẻ của Nhị hoàng tử. Trong cung này ngoại trừ Hoàng hậu thì địa vị của nàng là cao nhất. So với Hoàng Hậu dịu dàng, Khang quý phi có vẻ tương đối ngang ngược kiêu ngạo, cho nên những người phía dưới đều tương đối kiêng kị nàng. Lần này Khang quý phi ra mặt, trong lòng biết việc này là nháo lớn, mồ hôi lạnh đầm đìa.

“Nương nương minh giám a, Ngự Thiện Phòng đã thiếu nguyên liệu là sơn tra đã rất lâu, nhiều ngày thu mua đều không có cho nên. Ngự Thiện Phòng căn bản không có khả năng có nguyên liệu này.” Trình Cùng chảy mồ hôi lạnh, trong lòng thực sự hoảng loạn. Bất quá lời này của hắn cũng là lời nói thật, đều có Trướng Mục làm chứng, cho nên rất nhanh có thể chứng minh.

“Không ngại kiểm tra người đem thức ăn tối nay nay, xem hay không sẽ có manh mối.” Quý Hoàn Hiên kiến nghị nói.

“Không tồi, Tam đệ quan sát tỉ mỉ, chuyện này hay là để Tam đệ hỗ trợ tra rõ, như thế nào?” Nhị hoàng tử Quý Hoàn Tuấn đột nhiên nói.

Hoàng Thượng ừ một tiếng, tựa hồ cũng thấy chuyện này giao cho Quý Hoàn Hiên cũng thích hợp, liền nói: “Cũng được, chuyện này liền để Hiên Nhi tra rõ. Hiên Nhi, ngươi nhất định phải thay Ngu phi tìm ra hung thủ mới được.”

Lúc này Ngu phi đã được đỡ về hậu cung, khánh yến cũng bởi vì biến cố này mà dừng lại. Nếu Hoàng Thượng ra lệnh, Quý Hoàn Hiên tự nhiên đến lĩnh mệnh. Bất quá trong lòng hắn lại như gương sáng, chuyện này là ai làm quá ư là rõ ràng.

“Điện hạ, chuyện này, như thế nào tra?” Trương Húc đỡ Quý Hoàn Hiên ngồi lên trên giường, thay hắn bóp chân. Bả vai Tam điện hạ lúc trước bị kiếm làm bị thương, tuy nói là vết thương đã khỏi hẳn, nhưng chỉ cần cử động mạnh thì bả vai vẫn sẽ đau, cho nên Trương Húc liền thường xuyên giúp đỡ đắn xoa bóp một chút, cũng giúp hắn thoải mái

“Chẳng lẽ việc này, ngươi không có nhìn ra sao?” Trương Húc coi như là người vẫn luôn hầu hạ Quý Hoàn Hiên từ nhỏ đến lớn, sau này làm đại thái giám bên người. Quý Hoàn Hiên đối với hắn vẫn luôn xem là thân tín vì vậy nên nói chuyện với hắn cũng thoải mái hơn.

Trương Húc nói: “Thấy thì thấy rõ, chắc là cùng Khang quý phi có quan hệ, chính là, điện hạ thật có thể đem nàng truy hỏi sao?”

Quý Hoàn Hiên cười lạnh một tiếng, nói: “Đem nàng truy hỏi? Tự nhiên chính là làm ta đau một vố đi. Nhị ca ở bên tai Hoàng Thượng nói cái gì, ta đoán cũng đoán được. Hiện nay, Hoàng Thượng đối với Khang quý phi cực kỳ tín nhiệm, chúng ta chưa chắc có thể lấy được chứng cứ, trái lại, khả năng còn bị nàng cắn ngược lại một cái.”

Trương Húc gật gật đầu, thở dài: “Đúng vậy, nô tài cũng đã nhìn ra, bọn họ đây là đối với ngài không có sợ hãi, cho nên mới chủ động hướng Hoàng Thượng để ngài chủ trì lần điều tra này, đây là làm khó ngài a.”



*** Editor: mmeie

Quý Hoàn Hiên ừ một tiếng, nửa nằm xuống, khép hờ khởi hai mắt, nhàn nhạt mà nói: “Lần này đánh Cảnh Quốc, quân lương đến trễ, bên ta lại bị quân địch thiết hạ bẫy rập, lại thêm nhị ca lại ở trước mặt hoàng thượng nói chúng ta cùng địch quốc có chút mưu đồ, những lời này tuy là bắt gió bắt bóng, nhưng chắc là có tìm ra một số chứng cứ vậy nên phụ hoàng bởi vậy đối với ta có chút không tín nhiệm. Mà ta có thể khẳng định, lần này ta nhất định lấy không được bất kỳ chứng cứ gì của Khang quý phi, nhưng nếu ta chỉ nàng ta thì chắc chắn nàng ta sẽ bảo ta rắp tâm muốn hại nàng ta. Hiện tại, Hoàng Thượng có lẽ là tín nhiệm nàng hơn ta.”

“Hừ, chứng cứ? Những chứng cứ đó còn không phải là tự bọn họ tạo ra sao. Nếu không phải quân lương Hoàng Thượng phái ra như thế nào thời gian dài như vậy không đến tiền tuyến? Còn có, điện hạ như thế nào sẽ bị vây trong đó, nhất định là có mật thám a, này……” Trương Húc mọi khi chẳng bao giờ nói hết ra như vậy, này vì chủ tử bênh vực kẻ yếu, liền nói thao thao không dứt, rốt cuộc vẫn là bị Quý Hoàn Hiên ngăn lại.

“Cho nên mặc kệ ta làm như thế nào, bọn họ nhất định là có biện pháp làm ta ở trước mặt phụ hoàng không được tín nhiệm.”

Trương Húc vội nói: “Chính là, nếu là ngài không tra ra hung thủ của vụ này, Hoàng Thượng có thể mượn chỗ đó mà xử lý?”

Quý Hoàn Hiên không cần phải nhiều lời nữa, nhắm hai mắt nghỉ ngơi qua đi. Trương Húc tuy rằng vì chủ tử mà sốt ruột, nhưng thấy hắn không nói nữa cũng chỉ có thể biết điều mà ngậm miệng, tiếp tục vì hắn đắn xoa bóp bả vai.

Ngu phi quả đúng là sảy thai, cho nên hạ nhân Ngự Thiện Phòng tự nhiên không một ai có thể trốn thoát chuyện bị thanh tra, chính là, không có ai nghĩ đến, ở trên giường Diệp Hiểu lục soát được một túi sơn tra.

“Là nô tài ngươi ?” Thái giám tổng quản Ngụy ngàn vinh sai người đem Diệp Hiểu đang ở Ngự Thiện Phòng mang tới, hiển nhiên nàng hoàn toàn không biết, đối với chứng cứ này hoàn toàn không có phản ứng, nàng ngơ ngẩn mà nhìn một đống đại nhân vật ở trước mặt

“Là ngươi?” Đương Quý Hoàn Hiên thấy rõ ràng khuôn mặt tiểu thái giám này, lập tức liền nhận ra. Tiểu thái giám này cho hắn ấn tượng tương đối sâu. Hắn nhìn nàng từ trên xuống dưới, trong lòng suy nghĩ thân phận của nàng. Khang quý phi đem sơn tra nhét ở trên người tiểu thái giám này tột cùng muốn như thế nào? Nàng ta rõ ràng là muốn hắn tra không trả ra chân tướng chuyện này mới phải, cho nên tiểu thái giám này không có khả năng là người hãm hại cuối cùng. Khang quý phi tất yếu muốn từ tiểu thái giám này làm gì người phía sau? Quý Hoàn Hiên cũng không tin tưởng Khang quý phi sẽ đơn giản đem việc này đẩy cho một tiểu thái gi không liên quan, nhắm vào nàng, nhất định là muốn làm một số người quan trọng ngã ngựa, cái tiểu thái giám này hẳn là chỉ là một con tốt thí thôi.

Chỉ là, vì cái gì sẽ là tiểu thái giám này?

Quý Hoàn Hiên hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Ở trên giường ngươi lục soát một ít sơn tra, ngươi giải thích thế nào?”

****Editor: mmeie

Diệp Hiểu vẫn không biết bản thân đang ở tình huống nào, mơ hồ nói: “Ta không thích ăn sơn tra a.”

“Ai hỏi ngươi thích hay không thích ăn, là hỏi ngươi sơn tra đó từ đâu ra? Trong cung rất lâu đã không có nguyên liệu nấu ăn này, ngươi làm cách nào có nó? Vì cái gì muốn mưu hại Ngu phi nương nương?” Ngụy Ngàn Vinh cả giận nói.

Diệp Hiểu lúc này xem như hiểu, hoá ra tội lớn này là dừng ở trên đầu mình. Bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của nàng làm Quý Hoàn Hiên lập tức hiểu rõ người này bất quá là người thế tội mà thôi.

“Này…… Sơn tra là……” Diệp Hiểu không tự chủ được mà đem ngón tay hướng về phía Mã Dũng, tựa hồ lại nghĩ tới cái gì, nhanh chóng chuyển tay đi nơi khác. Chỉ là hành động nhỏ này, Quý Hoàn Hiên tinh tường phát hiện, nhìn sang Mã Dũng trong mắt có chút nghi ngờ.



“Trình Cùng, ngươi lại đây.” Quý Hoàn Hiên chỉ Trình Cùng đang đứng bên cạnh nói.

Trình Cùng lĩnh mệnh nào dám trì hoãn, lập tức liền quỳ tới trước mặt Quý Hoàn Hiên. Quý Hoàn Hiên ý bảo hắn đứng dậy, ý tứ là muốn hỏi hắn một số chuyện. Diệp Hiểu thấy hai người ở một bên khe khẽ nói nhỏ, cũng không biết đang nói cái gì, nhưng điều đó không làm trong lòng nàng có bất kỳ gợn sóng gì. Bây giờ, tâm tư nàng đã xoay trăm ngàn lần, trong lòng đã có tính toán. Diệp Hiểu suy nghĩ lại lịch túi sơn tra này, liền nhớ tới một việc. Tay chân nàng từ trước đến nay không sạch sẽ, trộm đồ vật là thần thủ. Chính là vì như thế nên nàng nhãn lực cũng cực kỳ tinh nhuệ, chuyện đã gặp qua là không quên được. Liền nhớ đến ngày hôm qua, nàng nhớ rõ Mã Dũng tựa hồ trộm một món đồ, lén lén lút lút. Lúc nhìn thấy túi sơn tra này, nàng lập tức liền nhận ra chính là túi hôm qua Mã Dũng cầm trên người. Thực hiển nhiên, cái này nhất định là Mã Dũng bỏ vào giường nàng , mà Diệp Hiểu càng biết Mã Dũng này cùng Khang quý phi quan hệ không tệ. Vốn dĩ vừa rồi nàng lập tức liền chỉ Mã Dũng, nhưng là lại ở trong nháy mắt thay đổi chủ ý, có một cái quyết định càng tốt hơn.

*** Editor: mmeie

Quý Hoàn Hiên bên này đã cùng Trình Cùng nói xong, liền để Trình Cùng lui đến một bên. Hắn chuyển ánh mắt nhìn Diệp Hiểu quỳ trên mặt đất, lại như đang suy tư gì. Lúc cùng Trình Cùng nói chuyện, hắn liền biết rõ. Tiểu thái giám này ngày trước thường xuyên đưa thiện đến cung Hoàng Hậu, Khang quý phi đổ tội cho tiểu thái giám này hẳn vì muốn đổ tội cho Hoàng Hậu. Chiêu này của Khang quý phi, một mặt làm Ngu phi sảy thai, mặt khác là muốn tính kế Hoàng Hậu, xác thật là một hòn đá ném chết hai chim. Hơn nữa, Khang quý phi càng biết Quý Hoàn Hiên từ nhỏ được Hoàng Hậu yêu thương, càng là muốn để hắn bị chê cười. Nếu hắn chỉ xử lý tiểu thái giám trước mắt này, Khang quý phi vẫn như cũ có thể từ nàng chỉ ra Hoàng Hậu, như vậy Quý Hoàn Hiên hắn cũng bị chịu tội thẩm tra không nghiêm, vẫn như cũ sẽ đạt được mục đích của nàng ta lac làm cho hoàng thượng mất tín nhiệm vào hắn. Khang quý phi đây là muốn đem hắn đẩy vào đường cùng, chuyện này càng thêm khó giải quyết.

Quý Hoàn Hiên nhìn nhìn Diệp Hiểu, thấy nàng mặt lộ vẻ kinh sắc, trong lòng không khỏi lại có chút suy nghĩ. Khang quý phi vu oan tiểu thái giám này, thật sự chỉ vì muốn đem hắn làm chất dẫn lửa ư, hay là có âm mưu khác? Mặc kệ thế nào, tiểu thái giám này nhất định hẳn là phải chết, mặc kệ có phải hay không có thể liên lụy người khác. Quý Hoàn Hiên trong lòng thật sâu hít vào một hơi, đối với tiểu thái giám này, lại có một loại cảm giác nói không nên lời.

“Tam điện hạ, việc này thật không liên quan đến ta, thật sự không liên quan đến ta.” Diệp Hiểu đột nhiên sợ hãi kêu lên, liên tục vẫy tay, ngồi trên mặt đất kêu lên.

“Chứng cứ thiết thực, ngươi lại như thế nào có thể nói chính ngươi vô tội?” Quý Hoàn Hiên lãnh đạm nói.

Diệp Hiểu có vẻ bị kinh hách rất lớn, đối với vấn đề Quý Hoàn Hiên nói dường như hoàn toàn không nghe thấy. Chỉ điên cuồng mà bắt lấy những người đứng bên cạnh không ngừng nói không liên quan đến nàng.

“Nô tài không có hại Ngu phi, thật sự không có, ngươi biết mà đúng không?” Nàng không ngừng lặp lại những lời này, lôi kéo người bên cạnh, kéo một người lại nói một câu giống như vậy.

Thái giám ở Ngự Thiện Phòng tuy rằng ngày thường cùng nàng quan hệ tốt, nhưng gặp chuyện này cũng chỉ có thể bo bo giữ mình. Thấy nàng tiến lên hỏi mình cũng chỉ là gục đầu xuống xem như không thấy, càng không nói một tiếng.

Bất quá Quý Hoàn Hiên từ trong cử chỉ hoảng loạn của nàng tựa hồ nhìn ra một ít gì đó……

“Đủ rồi.” Quý Hoàn Hiên quát một tiếng.

Diệp Hiểu tựa hồ có chút hoàn hồn, hướng về trước mặt Quý Hoàn Hiên, lôi kéo cánh tay hắn, quỳ xuống, nước mắt che phủ mặt, run giọng nói: “Tam điện hạ, nô tài thật là oan uổng.”

“Vì cái gì ngươi nói mình oan uổng?” Quý Hoàn Hiên nói.

*** Editor: mmeie

### Đôi nét về Quả sơn tra: Sơn tra, hay còn gọi là táo mèo, là một trong những loại quả quý. Loại quả này được hái từ cây Bắc sơn tra hoặc Nam sơn tra tùy theo từng chủng loại khác nhau.