Chương 6

Hạ Lan: “Đề nghị của tôi cũng vậy.” Anh mỉm cười nhẹ với Cố Minh Dạ: “Xem ra Nhị điện hạ cũng có ý tưởng giống tôi.”

Cố Minh Dạ hít một hơi, Hạ Lan cười xinh đẹp đến mức chỉ cần một nụ cười lịch sự như vậy cũng đủ khiến người ta mê mẩn.

Chỉ là Hạ Lan hoàn toàn không để ý đến ánh mắt Cố Minh Dạ như sói đói nhìn thấy thịt, anh nói tiếp: “Trùng tộc chúng tôi có ưu thế của Trùng tộc, con người cũng có ưu thế của con người, kết hợp những lợi thế của cả hai lại với nhau, chắc chắn sẽ có thể đạt được thành tựu."

Trùng tộc có thể chất con người không thể sánh bằng. Đặc biệt sau khi cơ thể biến thành côn trùng, sức chiến đấu của họ đặc biệt thích hợp để chiến đấu tay đôi để xem ai có lớp vỏ cứng rắn nhất.

Con người có trình độ công nghệ Trùng tộc không có, vũ khí nóng là điều hiển nhiên.

Cố Minh Dạ nhìn Hạ Lan phát biểu, thật tự tin mạnh mẽ.

Hạ Lan, trùng cái này, hắn quyết định muốn.

Sau cuộc họp kéo dài trong phòng họp, hai bên đã trao đổi, đàm phán đầy đủ về các vấn đề hợp tác, đồng thời bước đầu quyết định về hoạt động kết hợp, kế hoạch đào tạo về hoạt động kết hợp cũng được đưa vào chương trình nghị sự.

“Nhà hàng của các anh rất náo nhiệt.” Hạ Lan và những người khác được mời dùng bữa tối ở Liệu Nguyên. Dù quân nhân trong quân đội chỉ cần ăn uống đủ để bổ sung năng lượng là được, nhưng cũng không cần từ chối sự hiếu khách của Đế quốc, mọi người đều bước vào phòng ăn.

“Cũng vì không có nhiệm vụ, nếu có nhiệm vụ ai cũng bận rộn chỉ kịp ngậm dịch bổ sung dinh dưỡng.” Cố Minh Dạ cười nói: “Làm quân nhân vất vả, ai cũng muốn được dễ chịu hơn. "

Tuy nhiên...hắn nhớ quân đội của Trùng tộc không cung cấp nhiều loại nguyên liệu thực phẩm khác nhau mà chỉ cung cấp chất bổ sung dinh dưỡng.

“Đây chẳng lẽ là chủ nghĩa nhân đạo của các anh?” Hạ Lan nhìn quân nhân nhân loại đang xếp hàng trật tự, trong mắt có chút hâm mộ.

Nhà hàng chỉ chuẩn bị những đĩa nhỏ nên muốn lấy gì cũng được. Cố Minh Dạ dẫn Hạ Lan dọn phần ăn lớn, tìm một góc ít người ngồi.

“Con người và Trùng tộc đều có thói quen ăn uống giống nhau, tôi đoán Thiếu tướng Hạ Lan sẽ thích bữa ăn của chúng tôi.” Cố Minh Dạ làm động tác mời.

Hạ Lan gật đầu cảm ơn, ngồi thẳng lưng. Trùng tộc có những yêu cầu rất khắt khe đối với trùng cái, Hạ Lan rất chú trọng đến tư thế dù chỉ đơn giản là đang dùng bữa.

Trong mắt Cố Minh Dạ có ý cười, Hạ Lan vừa đẹp trai lại có năng lực, phong thái cũng đẹp, đến ăn uống cũng thích mắt, trời ơi sao lại có trùng cái bắt mắt như vậy.

Quả nhiên ông trời đã đối xử tốt với hắn.

Hạ Lan không để ý đến ánh mắt nóng bỏng của Cố Minh Dạ, nói chuyện với hắn về công việc: “Nhị điện hạ, Trùng tộc chúng tôi biết rất ít về mô hình quân sự con người của các vị, nên tôi xin mạn phép hỏi, trước khi chúng ta chính thức hợp tác chiến đấu, có thể để quân đội Trùng tộc của chúng tôi và quân đội nhân loại cùng nhau huấn luyện được không?"

Cố Minh Dạ bình tĩnh chuyển sang chế độ làm việc: “Nói thật với Thiếu tướng Hạ Lan, tôi cũng có ý định như vậy. Ý tưởng của tôi là biến Trú Tinh ở đây thành trụ sở tiền tuyến và căn cứ huấn luyện, chúng ta có thể biến nó thành trụ sở tiền tuyến và căn cứ huấn luyện càng sớm càng tốt. Một khi vấn đề hợp tác được thực hiện, chúng ta có thể kết thúc chiến tranh càng sớm càng tốt trước khi lũ quái vật ngoài hành tinh chiếm giữ."

Ôn Hàn ngồi ở một chỗ khác trong căng tin, lén lút quan sát, không hiểu Cố Minh Dạ bị cái gì mà không thích Omega mềm mại đáng yêu, mà lại thích một quân nhân ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tất nhiên, anh ấy không có ý nói quân nhân không tốt, chỉ là Alpha và Omega về mặt sinh học được định sẵn là sự kết hợp tự nhiên. Sự tồn tại của pheromone cho phép Alpha và Omega xác định đối tác phù hợp với họ tốt hơn.