Chương 1: Bạn học Quý, bạn học Hoa

Convert: Vespertine (Koanchay)

Editor: MeunggJii

----

Bạc Đình không biết bắt đầu từ khi nào, tiểu học bá mới chuyển tới kia vẫn luôn vây quanh chính mình đột nhiên bắt đầu vây quanh các nam sinh khác, đối với anh không còn bất kì ánh mắt dư thừa nào, cũng là từ lúc ấy anh mới bắt đầu chú ý tới cô.

Cô thật xinh đẹp, cũng đủ ưu tú, là học trò ngoan ngoãn trong mắt các giáo viên, là nữ thần trong mắt các bạn học, việc cô duy nhất làm sai, có lẽ chính là lại đi theo đuổi một thiếu niên bất lương như anh.

Hiện tại, cô liền không muốn phạm lỗi này nữa.

Bạc Đình dần dần khó chịu, loại cảm giác khó chịu khi thấy cô đối tốt với các nam sinh khác, thật nhanh biến thành không vui, càng ngày càng phát triển thành ghen ghét.

Lúc cô cười là đẹp nhất, hàm răng trắng tinh hơi lộ ra, má lúm đồng tiền ẩn hiện nơi khóe miệng, không giống những nữ sinh trẻ con xung quanh, mà là một cô gái đáng yêu kiều mỹ.

Mỗi lần nói chuyện với anh, cô đều đỏ mặt, thẳng đến khi anh mất hết kiên nhẫn, cô mới có thể thật cẩn thận nói nên lời, mà âm thanh cô nói ra mềm mại đến phát ngọt.

“Bạc Đình, mình tên là Hoa Ly.”

Chính vì thanh âm mềm mại đó làm anh nhìn cô nhiều thêm vài lần.

Hiện tại, cô đi tới trước bàn anh phát bài thi, bước chân nhẹ nhàng, mặt không đỏ, giọng nói cũng không ngọt như trước, nói: “Bạn học Bạc, bài thi của cậu, 59 điểm.”

Thật nhanh liền bước đi, sau đó anh mơ hồ nghe thấy giọng nói của cô.

“Triệu Trừng, bài thi của cậu, chúc mừng, 92 điểm nha.”

“Lý Hạ, bài thi nè, chúc mừng cậu được tận 95 điểm.”

Ha! Cư nhiên thái độ khác biệt! Bạc Đình cực kỳ tức giận mà cười nhìn bài thi, cũng không giống như trước kia xé một phát thành nhiều mảnh, mà là trưng ra thái độ khác thường, thẳng đến lúc tan học, bài thi kia may mắn vẫn còn tồn tại.

Tất cả mọi người về rồi, trong phòng học chỉ còn lại có hai người, học bá cùng học tra một người ở đầu lớp một người ở cuối lớp, Hoa Ly ngồi ở đằng còn đang tập trung làm bài, hoàn toàn không biết phía sau có nguy hiểm đang tới gần.

“Hoa Ly.”

Đây là lần đầu tiên Bạc Đình gọi tên Hoa Ly vậy mà cô lại không phản ứng, ánh mắt anh trở nên lạnh lùng, lại bước đến gần vài bước mới phát hiện cô đang mang tai nghe, anh duỗi chân đá lên ghế dựa của cô, cô mới giật mình ngẩng đầu.

Có thể là vẫn luôn làm bài, mắt hoạt động quá độ, cô mới chớp chớp mắt, bên trong liền có một tầng hơi nước.

“Bạn học Bạc có việc gì sao?”

Hay thật, cô đối với anh so với người xa lạ còn lạnh lùng hơn.

Bạc Đình cười cười, đem bài thi của mình ném lên trên bàn cô, cong môi nói: “Trước kia không phải cậu nói phụ đạo cho tôi sao? Dạy đi.”

Hoa Ly nhíu mày, có chút không vui, bài thi này giáo viên đã giảng qua một lần, hơn nữa cô đã sớm biết anh cũng không phải là một học tra như anh biểu hiện ra, mỗi lần thi cử đều có thể đạt 59 điểm, cái kỷ lục này duy trì đã được hai năm, anh cũng không phải là người bình thường nha.

“Tôi không nghĩ có cái gì cần thiết để giảng nữa, nếu không hiểu cậu có thể hỏi thầy giáo."

Cô không định tiếp tục làm bài nữa, bắt đầu thu dọn sách giáo khoa.

Rõ ràng là không muốn cùng anh ở cùng một chỗ.

----

Lời tác giả: Bắt đầu CP mới~