Chương 2

Tiếng chuông ầm ĩ xua Lucie Henebelle ra khỏi giấc ngủ. Cô giật mình nhỏm dậy trên ghế bành và vớ lấy điện thoại di động. - A lô...

Giọng nói ngái ngủ nhừa nhựa. Lucie liếc mắt nhìn đồng hồ treo tường trong phòng,4h28 phút sáng. Trước mắt cô, Juliette con gái cô, cẳng tay phải gắn tiêm truyền dung dịch glucozo,đang ngủ say.

Từ đầu đằng kia, giọng nói run rẩy:

- A lô ? Ai đấy ?

Lucie vuốt mái tóc dài màu vàng ra sau, thần kinh cô căng lên. Cô vừa mới ngủ thϊếp đi. Chắc chắn bây h không phải lúc thích hợp cho một trò đùa

- Đúng ra anh mới phải là người nói cho tôi biết anh là ai. Anh có biết bây h là mấy h không ?

- Ludovic, tôi là Ludovic Senechal... Là.... Là Lucie phải không ?

Lucie Henebelle khẽ khàng ra khỏi phòng và đứng trong hành lang sáng ánh đèn nê ông. Cô ngáp rồi kéo vạt áo sơ mi, để cho ra chút thể thống. Tiếng khóc xa xa của lũ trẻ sơ sinh len theo những bức tường. Ở bệnh viện nhi, yên tĩnh chỉ là một ảo tưởng.

Lucie mất vài giây để xác định người đang nói chuyện với mình. Ludovic Senechal. Một cuộc phiêu lưu tình ái qua Meetic và sau nhiều tuần nhắn tin liên tục, đã chấm dứt, đúng bảy tháng sau lần gặp gỡ đầu tiên tại Lille, vì " tính cách không phù hợp " .

- Ludovic à ? Có chuyện j vậy ?

Trong tai nghe, Lucie nghe thấy âm thanh loảng xoảng, giống như một cái cốc bị rơi xuống đất.

- Phải có ai đó đến tìm anh. Phải có....

Anh không nói nổi nên lời nữa, dường như đang hoảng loạn. Lucie động viên anh bình tĩnh lại và nói chậm rãi thui.

- Anh không biết đã xảy ra chuyện j. Anh đang ở trong rạp phim bỏ túi. Nghe này Lucie, anh không còn nhìn thấy gì hết. Anh đã bật tất cả đèn trong nhà, nhưng vẫn chẳng thay đổi được gì. Anh nghĩ rằng...rằng anh đã bị mù. Anh đã bấm số ngẫu nhiên, và....

Đúng là Ludovic rồi, với cái trò xem phim vào lúc 4h sáng. Một tay chống hông, Lucie đi đi lại lại dọc theo một ô của sổ rộng nhìn ra các khoa khác nhau của bệnh viện trung tâm thành phố Lille. Cái ghế bành chết tiệt khiến lưng cô đau ê ẩm. Đến tuổi 37 cơ thể ta chịu đựng kém đi nhiều .

- Em sẽ cho một xe cứu thương đến đón anh.

Ludovic có lẽ đã đập đầu vào đâu đó. Một tổn thương ở da đầu hoặc một chấn thương sọ não có thể gây ra loại triệu chứng này và rất tai hại.

- Anh hãy kiểm tra để chắc chắn là không bị chảy máu ở đâu, bằng cách sờ rồi mυ"ŧ ngón tay. Hộp sọ, mũi, thái dương. Nếu bị chảy máu, hãy cầm máu bằng đá viên, lấy khăn buộc chặt. Đội cứu hộ sẽ đưa anh đến bệnh viện ngay gần đó, em sẽ đến gặp anh. Nhất là đừng có nằm ra nhé. Anh vẫn ở chỗ cũ chứ ?

- Ừ. Em nhanh lên nhé. Làm ơn...

Cô gác máy rồi lao về phía bộ phận tiếp nhận cấp cứu, rồi từ đó cho một xe cứu thương xuất phát. Rõ ràng, kỳ nghỉ tháng bảy của cô đã khởi đầu một cách vội vã. Cô con gái 8 tuổi của cô vừa nhập viện vì bị viêm dạ dày ruột non do virus. Đúng là vận rủi, vì chuyện đó gần như không bao h xảy ra vào giữa mùa hè... Căn bệnh giống như cái vòi rồng, nó hút cạn nước trong người con bé trong vòng chưa đầy hai mươi giờ. Juliette không thể nào nuốt nổi dù chỉ là một cốc nước. Các bác sĩ dự báo cô bé sẽ phải ở lại bệnh viện nhiều ngày, sau đó phải tuân theo chế độ nghỉ ngơi và ăn uống nghiêm ngặt. Thế là cô bé tội nghiệp không thể đi trại hè lần đầu tiên cùng chị gái mình, Clara. Đúng là một lần chia tay khó khăn đối với cặp song sinh.

Lucie tựa người và cửa sổ. Khi nhìn thấy ánh đèn hiệu một chiếc xe cứu thương nhanh chóng khởi hành, cô tự nhủ, dù ở sở cảnh sát trung tâm hay bất cứ nơi nào, dù cô đang làm hay nghỉ phép, cuộc đời vẫn không quên dành một mớ rắc rối cho riêng cô.